Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
em đã yêu một người có ước mơ, mơ nhiều làm em thấy hoang mang lo sợ. Sợ nhiều một người không phải... như em đã từng..Nếu như anh đi về phía đó..liệu rằng anh có còn thấy em? Lệ trong đôi mắt sao mà lấp đi ánh nắng mặt trời…
Cuộc gặp gỡ giữa trời đông lạnh lẽo, cả hai tình cờ gặp được nhau và để lại kỉ niệm đáng nhớ đêm giáng sinh. Tạo ra một mối quan hệ ràng buộc vô hình khó giải thích nhưng mang lại sự ấm áp vô cùng. Lưu ý tất cả chỉ là ý tưởng của tác giả, không có thật.…
Có lẽ là bởi vì đây chẳng phải là thế giới của em, nên em không biết bản thân thuộc về nơi đâu nữa. Thật may mắn gặp được anh, khi đó em đã tìm thấy một nơi gọi là nhà.…
Chúng ta sinh ra đều không thể nào quyết định số phận của riêng mình. Em cũng vậy, anh ta, gã ta hay cô ta cũng thế. Số phận vốn dĩ đã an bài, chỉ là một trong số chúng ta muốn đảo ngược chúng mà thôi. Thế nhưng, dù là số phận, hay định mệnh trái ngang, thì Kim Taehyung tôi cả đời này cũng đều dung túng cho em.…
Ngày bé, chúng tôi thường chơi ở bờ biển cách nhà không xa. Tôi hay ra lệnh cho Ninh tìm vỏ sò.Mỗi lần trở về, Ninh đều mang theo nhiều loại hình dạng và màu sắc.Chúng rất đẹp.Chúng giống như lời tỏ tình của Ninh.Khi sóng đến, chúng chìm nghỉm trong dòng nước xiết.Khi nước rút, chúng nằm trơ trọi giữa bãi cát trắng, nếu giẫm phải sẽ rất đau, cộng thêm những vết hằn.…
"Em mãi vẫn chẳng biết được mặt mũi của tình yêu.""Em không cần biết đâu, vì nó vốn không là bất cứ thứ gì khác ngoài em." "Tại sao thế?" "Vì không có gì thay thế được cái đã mất ở trong quả tim, trong trí óc, và trong lòng."_written by duong.nguyet.an…
Năm mười lăm tuổi, tôi giới thiệu với bạn bè mình:"Anh ấy là bạn của anh trai tớ".Năm mười bảy tuổi, tôi giới thiệu với bạn bè mình: "Anh ấy là anh trai của tớ. Đúng vậy, tớ có hai người anh trai."Năm hai mươi tuổi, tôi đã có thể hét to lên với cả thế giới rằng: "Anh ấy chính là bạn trai của tôi."…
" Hứa Hạnh Ngân, vừa sinh ra bị bỏ rơi ở cổng chùa. 5 tuổi, được mái ấm tình thương to nhất huyện xin nuôi. 16 tuổi thi đỗ vào trường chuyên tốt nhất cả nước.Thế nào? Ngầu quá đúng không?Nhưng chuyện ngầu nhất đời tôi, chính là thích Hồ Anh Tuấn."♪♪♪Tôi tỉnh giấc khi đồng hồ điểm 10 giờ sáng. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào phòng dịu nhẹ, có lẽ ai đó đã hạ rèm xuống, nên tôi mới ngủ muộn như vậy.Bên ngoài, cơm đã nấu sẵn.Tôi không nhớ đêm qua tôi bò vào phòng bằng cách nào. kiểu người như Hồ Anh Tuấn chắc sẽ không bế công chúa tôi rồi. Chắc đêm qua anh đã túm tóc, hoặc xách cổ tôi lôi vào phòng.Cơm canh này, chắc là anh ăn không hợp khẩu vị nên mới bỏ lại để tôi đớp hết.Mặc kệ là bằng cách nào, tôi đói sắp chết rồi.Lạ ghê, toàn là món tôi thích. Nấu cũng rất vừa miệng. Tôi bị dị ứng cà rốt. Vừa hay anh mua củ cải muối trộn cơm không có cọng cà rốt nào.Tôi vui vẻ ăn hết bát cơm, uống hết cả cốc trà sữa anh để trên bàn.Lúc vứt rác vào thùng, tôi chợt nhìn có vài sợi gì đó óng ánh mỡ màu cam cam ở phía đáy....Là sợi cà rốt à???Lời của tác giả: Một câu truyện làm bạn sâu răng lunnnnnnnn (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧…
"HyunJin, tôi còn cắm sừng cậu cưới người khác được thì cậu nghĩ đứa con này có thể là của cậu sao?"Side note: Có bầu, có em bé Xin đừng mang đi đâu trước khi hỏi ý kiến mình. Cảm ơn.…
Đây là truyện edit, vui lòng không mang khỏi wp. Edit đã có sự cho phép của Author Hãy là người đọc có tâm ! Đừng đọc chùa----------Văn Án :Giữa Yêu và Hận, rốt cuộc ta nên làm thế nào ?Ta đã hiểu lầm ngươi, hại ngươi chết đi sống lại như vậy.Sự đau đớn ngươi trải qua, ta thật xin lỗi.Ta hận ngươi, để rồi cuối cùng đánh mất ngươi.ta xin lỗi. ta yêu ngươi…