Câu 3: Hoàn cảnh đường lối 1946 1954
…
qqqnsa…
hình O vẽ mong mọi người nhận xét ^ω^^ω^^ω^^ω^(●'з')♡…
Lạnh lùng, đánh nhau, hận thù, hiểu lầm…
toàn shit post thôi chắc gì bố vẽ đẹp :) ?…
CDDDD…
h mới bt cách vô lại watpat:ĐĐĐĐ mong được ủng hộ nh các babe oi…
Tên truyện: Hồ LyThể loại: cao h, cổ đại, huyền huyễn Tác giả: Đan Giới thiệu: Hồ tộc Thanh Khâu tồn tại mấy nghìn năm ở núi Thanh Lương phút chốc bị hủy diệt dưới tay ma tộc. Tiểu cửu vĩ hồ ngốc nghếch bị đem lên làm cống phẩm cho ma vương, ngày ngày sống trong hoan lạc. Truyện h nặng ai mẫn cảm đừng nhảy hố:)))(Không ném đá sân si nha mấy con bướm )…
*Countryhuman, random**Các chap sẽ sắp ngẫu nhiên*…
Đây là 1 truyện không hẳn là đầu tay của mình, do gặp trục trặc với hệ thống bên facebook, mình đã ko thể đăng nhập được vào nick wattpad cũ nên hiện tại, đây là nick mới của mìnhMình là tác giả của bộ truyện Quái Vật lang thang, và đã drop hẳnVà bộ truyện mới này, như tiêu đề ấy, là 1 fanfic của mình, và ý tưởng là Mafia AU, và các nhân vật chính là Countryhumans, mình mong các bạn thích truyện, và nếu có sai sót, các bạn hãy chỉ ra cho mình và mình sẽ sửa chữa lạiMình tôn trọng tất cả các ship mà các bạn chèo, mình không muốn có drama vì chuyện này .. awkwarddd...Warning : thi thoảng có nói tục và các thứ "đen tối", lolAnd, enjoy the story ~~~…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…