ỐC SÊN VÀ TRÚC MÃ
SẼ CÓ NGƯỜI ĐẾN VÀ KHIẾN BẠN QUÊN ĐI MỌI ĐAU ĐỚN TỪ QUÁ KHỨ…
SẼ CÓ NGƯỜI ĐẾN VÀ KHIẾN BẠN QUÊN ĐI MỌI ĐAU ĐỚN TỪ QUÁ KHỨ…
Ko nói đâu hihi!^))…
kim taehyung đã lạc vào 1 khoảng không gian nào đó. tại đây hắn đã gặp được jeonjungkook…
Chuyện kể về khu phố Earth có 16 nhà, mỗi nhà là một đất nước khác nhau và cuộc sống của họ. -"Chị Hiền, chị nghe tin gì chưa ?""Gì vậy Thơ ?""Nghe nói là thằng Hasuichi nhà số 16 thích thằng Albie nhà số 7 đấy""Uầy, vậy em biết tin thằng Mẽo Aiden nhà số 2 thích thằng Trung Của Xiyi nhà số 1 không ?"-❗Trong fic đã sửa lại dùng tên của Anh Hùng Đại Diện Việt Nam từ Lương Tố sang Lương Thơ❗❗Fic đu MikhailTho (MikhailTo) nghiêm cấm chỉ định nhắc đến vợ con của Mikhail ở fic này❗Viết cho otp của tôi (chú ý đọc hagtas) và cuộc sống xung quanh chúng nó. Vui vẻ không quạo nha ^^!Chỉ đăng ở Wattpad và Noveltoon! Tác giả: Hanamt Pht…
SHORTFIC | TƯỚI NƯỚC CHO MẦM CÂY NHỎ"Na Jaemin biết rằng mối quan hệ giữa anh và Huang Renjun rồi sẽ có ngày trở nên xa cách hơn rất nhiều. Khi đó Huang Renjun đã có cuộc sống riêng và những dự định riêng của cậu ấy, cậu ấy và anh rồi cũng sẽ chỉ là những người hàng xóm bình thường của nhau mà thôi."• Bạn hàng xóm, niên thượng• Số chữ: -Written by Đào. Được đăng tại Wattpad @dreamyperspective và WordPress Nắng Cappuccino. Vui lòng không re-up hay chuyển ver.…
| If we didn't love each other before, this life I didn't have to regret ....I love you.......My Prince.... |..................... Do lần đầu viết truyện nên không có kinh nghiệm ạ , có gì góp ý cho mình nha ^^…
SHORTFIC | THẾ GIỚI HÒA BÌNH"Nghe đàn anh kể lại rằng năm ngoái Phúc Hoa có một vụ tự tử, nguyên nhân điều tra ra là do áp lực học tập; lí do nhà trường chuyển một vài học sinh lớp Mười hai xuống Phúc Triết vì thế mà càng thuyết phục hơn. Không một ai phản đối, không một ai phàn nàn, Chung Thần Lạc cho rằng học sinh thời nay đúng là một đám gà công nghiệp không biết thức thời, mà phụ huynh cũng chỉ là một thế hệ gà công nghiệp đã trưởng thành."• Thanh xuân vườn trường• Số chữ: -Written by Đào.Được đăng tại Wattpad @dreamyperspective và WordPress Nắng Cappuccino. Vui lòng không re-up hay chuyển ver.…
Nattawat × Norawit…
Trong xã hội xưa tiền là quyền , hạnh phúc cũng có thể mua bằng tiền , nếu có những thứ không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiềnkể cả lòng người cũng không ngoại lệ." chị thực sự muốn em lấy người khác sao??"…
Ngoài lạnh trong lạnh Lý thiếu tướng X Bên ngoài ấm áp bên trong lạnh lùng bác sĩ LaABO, ngụy song A, 1V1, song khiết ,HE…
ĐOẢN TEXTFIC COLLECTION | THỎ TUNG CÁO HỨNGTổng hợp những đoản texfic mình khá là yêu trên blog "Làm textfic khùm điên".…
Cô thư ký xinh đẹp của Trịnh tổng là S2 của tổng giám đốc yêu thầm thư ký . Nam chính: Trịnh Trần phương Tuấn 23 tuổi.Làm nghề : tổng giám đốc Nữ chính: Nguyễn Trần tường Vy 21 tuổi.Làm nghề : thư ký Mọi người ai mà chưa đọc S1 thì nhớ đọc nha để mọi người có thể hiểu chuyện nha 😉 Tuấn x Vy S3 sẽ có tháng sau nha hãy cùng chờ nha 😉…
Up draft vì đam mê ạaa🥺🥺…
Chuyện về cuộc sống cuối cấp và hành trình đi tìm prommate của tụi bạn 12 Anh, gồm Nhân Mã, Sư Tử, Song Ngư, Ma Kết, Kim Ngưu.Truyện có đề cập tình yêu dị giới, đồng giới và song giới....Truyện đăng duy nhất ở Wattpad, nếu có muốn mang truyện mình đi đâu xin hãy hỏi ý kiến mình.…
nói truớc là có H đó nha =) đọc hướng dẫn truớc đếy…
Jung Hoseok có một phòng khám thú y và cậu nuôi những chú chó mèo bị bỏ rơi.…
Tôi thu gom đồ đạc vào chiếc ba lô.Khoác hờ chiếc áo bò bụi bặm, tay cầm chặt quai cặp nặng trịch.Tôi đóng lại cánh cửa căn hộ sẽ không bao giờ mở ra nữa, đi bộ đến trạm dừng xe buýt......Không gian vắng lặng đến hiu quạnh. Có lẽ tôi là người đón chiếc xe sớm nhất. CHỈ MÌNH TÔIÔm chiếc ba lô trước ngực, tôi ngồi vào hàng ghế cuối. THẬT TRỐNG TRẢIChiếc xe bắt đầu khởi hành rồi!Tôi đưa mắt liếc nhìn những hàng ghế trống phía trước, chiếc xe rung lắc thật dữ dội.Có lẽ quãng đường không dễ dàng như tôi mường tượng.Chợt ánh mắt tôi dừng trên khung cửa kính, mờ quá!Khung cảnh nhoè đi đến đượm buồn. TÔI ĐANG KHÓC SAO?Không hẳn. Tôi quên không đem theo kính thôi.Tôi im lặng đến khi xe buýt đến trạm dừng tiếp theo đón khách.Một vài hành khách bước lên xe với những chiếc va li nặng nề.Tôi bớt cô đơn rồi!Nhưng họ rời đi nhanh quá!TÔI LẠI CÔ ĐƠN RỒI!Tôi quyết không nhìn lại phía sau nữa.Nhưng chiếc gương xe cứ rọi lại cả quãng đường đã qua và hai bên lề lạnh lẽo.Tôi nhắm mắt.Chiếc xe dần đi chậm lại, vài tiếng còi vang lên não nề buộc tôi phải mở mắt. Tôi biết chuyến xe đã tới trạm cuối cùng, nhưng tôi chẳng thể đứng dậy nổi.TÔI ĐÃ BỎ RƠI THỨ GÌ LẠI PHÍA SAU SAO?Cửa xe hé mở. Một người soát vé tiến vào báo cho tôi xuống xe.Tôi lưu luyến quay mặt lại.Tôi nhận ra......TÔI ĐÃ BỎ QUÊN CHÍNH MÌNH MẤT RỒI...LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Author: Muy MuyEdit by : Amy Đây là truyện mình edit, đã được sự đồng ý của tác giả.…