Luat bong ro 1
…
Đô thị hiện đại, tâm lí tình cảm, 18+, HE. Niên hạ, ôn nhu công x trầm cảm, rối loạn cảm xúc, bản chất dương quang.Jungkook gặp Jimin khi anh đang đứng trên cầu. Xung quanh, đông người đứng nhìn.Cậu hoảng hốt khi thấy anh nhảy xuống nhưng không một ai có ý định cứu và cũng không có bất kì một đội cứu hộ nào cả.Trước khi cậu lao người xuống dòng nước mênh mông để tìm anh, chỉ nghe thấy tiếng người ta xì xào rằng tên bệnh hoạn, thần kinh đó chẳng đáng cứu...Cậu ôm anh trên tay. Ướt sũng.Cậu mặc kệ người ta chỉ trỏ, bàn tán.Cậu chỉ biết là... anh phải sống.Và rồi cậu níu kéo sinh mệnh tàn lụi của anh lại. Cho nó một cơ hội. Cho nó chút ánh sáng. Và cho nó nhiều hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì. Bù đắp lại những tổn thương trong quá khứ..."Jimin...Anh biết không? Anh tựa như những bông hồng hoang vậy. Họ dẫm đạp và vứt bỏ. Vì họ sợ bị đau hay vì họ không thấy được giá trị của chúng.""Jimin...Anh đối với người khác từng vô dụng, nhưng trong thế giới của em, anh nhìn này. Anh chính là màu đỏ rực rỡ nhất. Xinh đẹp nhất. Quyến rũ nhất. Anh rất mạnh mẽ, anh không giống họ.""Jimin...Anh có cảm nhận được những vết chai trên tay em không? Vì thế...Em không ngại những chiếc dây gai quanh anh đâu, cũng không ngại anh ghét bỏ hay khép lòng với em, nên là, hãy để em trân trọng anh dù chỉ một lần, nhé?"…
5 tuổi, vì lỡ tay mà Jisoo để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với TaeHyung, không may làm sứt trán đối phương. Bị mẻ trán, TaeHyung liền khóc ầm ĩ: ""Cậu có biết bị sẹo trên trán tớ sẽ không còn đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào muốn chơi với tớ nữa không, cậu có biết..."Jisoo tức lắm, liền gầm lại: "Khóc cái đầu cậu ấy, cùng lắm sau này tớ lấy cậu là được chứ gì!"Và thế là, 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra...TaeHyung vênh khuôn mặt điển trai, gạt tóc mái ra nũng nịu: Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!Jisoo: Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà.TaeHyung: Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!Jisoo:...Thực tế chứng minh được rằng, vô liêm sỉ không bao giờ có giới hạn dưới.…
Còn chút gì để nhớ là truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, gồm 31 phần, sáng tác năm 1988. Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.…
Tác giả : Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Trọng SinhNguồn: Web NovelTrạng thái: Full[ Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Ngôn Tình, Trọng Sinh]Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất ch…
Thể loại: SETác giả: Bạch TọtCouple: ChanbaekĐộ dài: oneshotSumary:Cậu nũng nịu đòi anh ôm từ phía sau và hôn nhẹ vào má.Vì cậu thích cái cảm giác đó, cảm giác có một người luôn ở phía sau...Note:_ĐỪNG MANG FIC ĐI ĐÂU KHI CHƯA HỎI Ý KIẾN NHÁ, MK KO MUỐN BỊ NÓI LÀ ĂN CẮP FIC RỒI BỊ CHỬI ĐÂU._Xưng hô: Baekhyun: cậu, Chanyeol: anh_M.n đọc fic xong rồi vote và cmt cho mk nhaKamsa~~~…
Nếu ai hỏi tôi ranh giới giữa địa ngục và thiên đàng là gì, tôi sẽ không ngần ngại trả lời, nhưng bây giờ thì tôi chưa chắc...Nếu ai hỏi tôi tư vị tình yêu là gì, tôi sẽ im lặng bởi chính tôi còn không xác định nổi...Chàng xuất hiện, ban cho tôi một sinh mệnh mới, chăm bẵm nâng niu để rồi nghiền nát nóCó bao giờ chàng tự hỏi liệu thế có công bằng cho tôi? Và cả cho chính chàng?…
Cậu là chính cậu…
Em là ánh sao lập lòe chớp sáng.Hắn là màn đêm, lặng lẽ níu giữ em.Chứng kiến tình yêu của đời mình chìm trong thống khổ, hắn xót xa chỉ muốn ôm em vào lòng, nhưng cái gọi là tư cách, hắn lại chỉ có thể câm nín ngậm ngùi đứng ở phía sau bảo hộ em khỏi bão táp mưa giông, đến khi em ngã xuống, hắn mới đủ can đảm ôm lấy em. Trùng sinh trở lại, năm tháng đau khổ kia đã tan vào quá khứ, em bước tiếp, để ánh sáng ôm lấy em, ôm lấy giấc mộng vĩnh hằng đôi ta nắm chặt tay nhau tiến bước.Ánh sao đã tựa vào lòng màn đêm.…
" Nếu yêu nhau xin đừng làm nhau nhau tổn thương, nếu không yêu thì xin hãy buông chứ đừng níu kéo sẽ đau lắm cho người con gái phải ghánh chịu "…
tự biên _tự diễn rồi tự nhận .tự viết _ tự yêu để tự xem .…
• Tôi yêu Em.! ••Em yêu Cậu ấy •• Đơn phươnq 7 năm, liệu có được đáp đền.? •• Và Rồi Dư luận đã đưa ta đến bên nhau.! •• Hôn nhân không tình yêu.! Có thể hạnh phúc.? •• Nếu đã không yêu, tại sao lúc Tôi từ bỏ, Em lại níu kéo.? • Yêu thương tronq Tôi, từ lâu đã bị sự lạnh lùnq, vô tâm của Em làm cho phai nhoà.! •• Giờ đây, yêu thương tronq ta đã ngược lối, có thể nào trở về bên nhau.? •• Tình yêu của Em, có đủ lớn, để lôi kéo yêu thương tronq Tôi quay về.? •…
nói tới ^một người người nữa nữa người kia ^…
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…
Tình cảm giữa họ không nảy nở – mà tồn tại như một dư chấn kéo dài của những gì từng có. Là khát khao giữ lấy điều không thể níu, là dịu dàng cọ xát với sự huỷ hoại, là tình yêu không tên giữa hai linh hồn vĩnh viễn lạc lối: một còn sống, một đã chết nhưng vẫn bước đi.“Nếu anh là người cuối cùng còn nhớ em từng là con người, liệu em có thể ở lại một chút nữa không?”…
tình yêu của 2 người nở rộ khi cô nàng bị đầu quấy rối giấc ngủ của anh chàng. Từ đó, họ quen nhau rồi yêu nhau say đắm. Nhưng một lần cô nàng đang là tiến tân phục vụ khách sạn thì bắt gặp anh chàng đang trên giường với mấy cô gái khác, .... Cô nàng đã chia tay với anh chàng nhưng anh ta lại níu giữ cô nàng bằng quyền lực của anh ta. Nhờ đó, họ kết hôn với nhau,.... ( mỏi tay quá) Câu truyện sau khi kết hôn của họ có phần thú vị, con phần buồn bã, có phần đau thương,... Bắt đầu là nụ tầm xuân mới hé mở. Cao trào là sự nở rộ của tầm xuân. Còn kế qua thì như thế nào?? Đọc truyện nha!!!…