Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô là một sát thủ máu lạnh, vô tình, đứng đầu thế giới với nhan sắc hơn người, nhưng đó chỉ là khi màn đêm buông xuống còn thường ngày thì chỉ là một cô tiểu thư nữ yếu đào tơ đc ba mẹ nâng niu chiều chuộng . Anh là một trog tứ đại tài phiệt giàu có, còn là bá chủ của thế giới đêm, đặc biệt là vô cùng lạnh lùng và ưa sạch sẽ nhưng đôi lúc lại khá là nóng tính. Anh và cô gặp nhau trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, liệu họ có thể đến với nhau hay chỉ là một đường thẳng cắt nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi???…
Thể loại: Ngôn tình, truy thê, trâu già gặm cỏ non, ngọt, sủng, HE, có chứa yếu tố 18+, hư cấu.Văn án:Khu rừng sương mù quanh năm bao phủ, nơi muôn loài thú nhân sinh sống, có một con sóc chuột nhỏ suốt ngày chạy theo vị pháp sư lạnh lùng của tộc rùa.Nàng tên Hạ Nguyệt—một tiểu cô nương lanh lợi, quấn lấy hắn không rời.Hắn tên Lâm Thịnh—một chàng pháp sư trẻ của vương quốc, coi nàng là phiền phức.Ngày nhỏ, nàng cứ chạy theo hắn, nũng nịu mà nói:“Ngài lấy ta đi, ta sẽ không quấy rầy nữa.”Hắn cười nhạt, xua đuổi:“Cô chỉ là một con sóc nhỏ, chẳng đáng để ta bận tâm.”Năm tháng trôi qua, con sóc nhỏ ngày nào đã trưởng thành, trở thành ánh trăng dịu dàng mà muôn kẻ si mê.Hôm ấy, nàng đứng trước mặt hắn, đôi mắt không còn nét ngây thơ năm xưa, chỉ để lại một nụ cười nhàn nhạt.“Lâm Thịnh, ta không còn yêu ngài nữa nữa.”Hắn bỗng nhiên hoảng loạn.Hạ Nguyệt ngày nào chạy theo hắn, nay đã không còn quay đầu nhìn lại.Mà hắn, mới là kẻ muốn đuổi theo nàng suốt đời.…
Tôi-Quỳnh Mai: Nếu nhận xét trên người tôi thì chẳng có gì đặc biệt cả nếu như bỏ qua đôi mắt màu xanh da trời , tôi nghe mọi người nói rằng tỉ lệ có đôi mắt màu xanh rất hiếm nên đi đâu mọi người cũng nhìn tôi. Tôi rất vui vì được nhiều người để ý đến vậy Nhưng tôi chưa bao giờ có 1 người bạn thật sự , họ đến với tôi vù sự tò mò và muốn lợi dụng tôi rồi họ ra đi rất tàn nhẫn. Mọi người nói rằng 'ở hiền gặp lành' nhưng tôi chẳng thấy đúng gì cả. Tôi chỉ đứng ngoài nhìn người tôi thích đi trong tay với người khác. Nhiều lúc tôi biến thành nữ phụ ác độc để hãm hại người ấyAnh-: Thế Huân- Một con người có thể gọi là lạnh lùng nhưng tôi không thích điểm ấy bởi vì lạnh lùng nhiều mọi nơi, lúc nào cũng vậy . Gương mặt sắc sảo, thân hình cũng như mấy ộp pa Hàn Quốc mà tôi hay coiKể cả lúc tôi ra đi anh cũng không biểu hiện gì cả, đúng là đời trái ngan mà. Chẳng biết em nào mà cưa nổi anh này. Nếu có tôi thề làm chóHắn:Quốc Tuấn- Là người tôi thích. Là 1 người dịu dàng không lạnh lùng như ai kia. Hắn tuy dịu dàng nhưng lúc tôi không nghe lời thì liền lườm tôi bằng ánh mắt sắc sảo. Hắn thích một người nhưng nghặc nghẽo lại thích đứa khác. Tôi rất buồn, tới nỗi mà tự tử . Cho tôi xin lại lời nói hắn dịu dàng nhé hắn còn ạnh lùng hơn cả thằng trên kia càng chơi càng hiểu. Thay bồ như thay áo nhưng lại thích một đứa con gái chẳng có gì cả đậm chất quê mùa . Hắn nâng niu nó như ngọc, báu vật vậyCác bạn có thấy thích thì hãy ủng hộ truyện nhé . 👍👍👍❤️❤️💔…
Hyn có đọc truyện anh Thiên Vũ đóng nam phụ😭😭😭 Chàng trai ấm áp ấy lại có cái kết buồn lòng 🙂. Nên quyết định viết phần riêng cho anh chỉ để đỡ nuối tiếc❤ landauviettruyen🙂 ai không thích có thể next. Mình không níu kéo...Cảm ơn các bạn đón đọc hoặc cũng có thể chỉ mình hyn đọc 😂😂…
Đến lượt tôi. Sự sợ hãi như ban cho tôi sức mạnh, thay vì tự chặt bàn tay, tôi cố gắng quan sát xung quanh hòng lừa gặt bọn họ, tôi đã tự chặt ngón tay út của mình, nhưng không chặt đứt, tôi còn để lấp ló một mảnh xương và lớp da nhỏ níu kéo lại, tôi gập chúng lại ở độ cong không tưởng và cất giấu bên trong tay áo, như thể tôi đã tự chặt rơi ngón tay út của mình, nhưng thực tế thì không! (một niềm vui nhỏ bé dâng lên rằng: Tôi không phải mất đi ngón tay của chính mình!)Không cần giải thích gì thêm, nếu bạn hứng thú, mời bạn đến với những câu chuyện của tôi!…
[ Oneshort | GeminiFourth]-MưaCouple: Gemini Norawit × Fourth NattawatThể loại: Boy love, OneshortTác giả: Meok-----------------------------------"Anh không sợ ướt sao?"Fourth hỏi, vẫn không nhìn anh."Mưa không phải thứ khiến người ta ướt," Gemini đáp. "Là nỗi buồn mới làm người ta lạnh."Fourth im lặng. Một lát sau, cậu mới thở ra, mắt vẫn hướng lên bầu trời xám tro."Em thích mưa. Vì không ai thấy mình đang khóc."Gemini quay sang nhìn cậu. Và anh biết, anh đã sa vào một điều gì đó không thể thoát ra.…
Nguyên tác: 君知晓Tác giả: Kết KếtConvert: QTChuyển ngữ: Quỳnh NhưThể loại: cổ trang, giang hồ, nhất kiến chung tình......-Giản giới-Chỉ là sang khuyên bảo đại tẩu đang muốn bỏ đi trở về nhà mà thôi, cớ sao lại bị tiểu cữu tử lạnh như núi băng giáng cho một cái bạt tai chứ.Người ta bất quá chỉ là ngắm huynh ta đến chảy máu mũi mà thôi, thế cũng không được sao? Ô, ô! Vậy thì len lén thưởng thức hẳn là được mà!Ơ ~ Cư nhiên lại có kẻ trên đường muốn ám sát huynh ta. Nào rắn độc, hạc đỉnh hồng, nào xuân dược đều nhất tề lên trận. Chẳng nhẽ, không biết có câu rằng trời sinh ra mỹ nhân là để nâng niu hay sao?Yên Thanh bảo bối, cứ yên tâm, có ta siêu cấp bảo tiêu ở đây, ai cũng không thể làm tổn thương huynh.Nhưng mà, huynh cũng không nên đối với ta mà hôn hôn sờ sờ a, nên biết rằng, Liễu Hạ Huệ không dễ làm đâu mà.~Vất vả lắm mới hạ quyết tâm vờ say rượu để dụ dỗ, kết quả con ngan ngốc nghếch kia tự nhiên lại nghiêm chỉnh đường hoàng mà mở miệng chối từ....Thẩm Yên Thanh chỉ thấy tóc trên đầu dựng thẳng lên được, thầm hối hận vì sao bản thân lại chủ động, thật sự nghĩ đến đã muốn chết ngất đi.Hừ! Họ Sở kia, quân tử báo thù mười năm chưa muộn! Ngươi chờ xem!~Vốn dĩ muốn làm tan chảy núi băng, ôm mỹ nhân trở về, nhưng không lường trước được trời lại khó chiều lòng người.Sở tam thiếu gia vốn trên giang hồ có thừa thành thục, phong lưu phóng khoáng, vì sao gặp Thẩm Yên Thanh ở nơi nào cũng vụng về đến nỗi khiến người ta vừa cười vừa giận!Xem ra, đường tình như thế ... kh…
Trên đỉnh ngọn núi, ngắm nhìn thế giới, dang rộng đôi tay, hòa với bầu trời, cảm nhận cơn gió, lắng nghe tiếng chim.Từng là một kẻ lụy tình điên cuồng, giờ đây lại vô cảm thích đơn độc, không dây vào tình yêu, cuộc sống sẽ không đau khổ.Từng là những kẻ nhẫn tâm chà đạp tình cảm, nay lại cố níu giữ sợi dây mong manh ấy, tưởng chừng như có thể, nhưng nó đã đứt lìa từ lâu.---------------------------------------------------------------------------Nhất thụ đa công, hiện đại, ngược…
CONVERTER: BẾNTấn Giang kim bài đề cử cao tích phân VIP2018-01-31 kết thúcKhông phải V chương và tiết tổng điểm đánh đếm: 613659 tổng bình luận sách đếm: 6870 trước mặt bị bắt tàng đếm: 11639 dinh dưỡng dịch đếm: 4892 văn vẻ tích phân: 160,619,136Văn ánfan thượng một cái đam mê vung đường yêu đậu làm sao bây giờ?Đáp: Dưới lầu, phiền toái trợ giúp ta một cái 120!***"Như vậy rõ ràng sao?"Cố Cảnh Ngự nhìn chằm chằm một hồi di động, quay đầu hỏi người đại diện, hắn rõ ràng cảm thấy chính mình biểu hiện rất khá a.Nhìn nhìn người đại diện vặn vẹo biểu cảm, hắn nhún vai, "Được rồi, ta thu liễm một điểm."Ngày thứ hai:Người đại diện táo bạo níu chặt tóc, chỉ vào chiếm lấy vi bác ba hấp dẫn trọng tâm đề tài, tay đều run, "Này đặc sao chính là ngươi nói thu liễm? !"* kinh bạo! Cố ảnh đế trước mặt mọi người trộm thân Ôn Nhan! Hư hư thực thực tình cảm lưu luyến bộc quang! *Cố đại ảnh đế mặt không đổi sắc, đại chân dài khoát lên trên bàn, "Đương nhiên."-- lão tử đều hắn mẹ không duỗi đầu lưỡi, ngươi còn muốn thế nào.*【 miến trích lời 】*1: Nếu như bọn họ đã chết, kia nhất định là bị cẩu lương chống đỡ tử .2: Trên thế giới nếu như còn có một loại bệnh vô pháp chữa khỏi, ta tin tưởng, nhất định là răng đau.【 ảnh đế không đáng sợ, ai phấn ai chú nha 】**** tuyệt đối sủng văn, 1v1 song c, tác giả tuyệt đối khiết phích đảng, yên tâm dùng ăn.* ảnh đế rất tùy hứng, người thiết lập tại này, mời nhận hắn hảo, cũng nhận hắn xấu.* không có logic cám ơn.*@ Tấn Gi…
Thể loại : nhất thụ nhất công, song tính, hiện đại, ấm áp, ngọt ngào, sủng , HEVăn án : Tại sao ? Đối mặt với tấm hình người bà cười hiền từ, cậu tự hỏi tại sao bà lại bỏ cậu ra đi bất ngờ như thế. "Này thằng con hoang kia mày nên cút xéo khỏi căn nhà này được rồi. Nơi đây đã không còn chỗ cho mày nữa rồi." Người đàn bà đanh đá lên tiếng lại quay sang nới với người đàn ông kế bên :"Không biết tại sao má lại nhặt thằng con hoang này về chi không biết, nuôi nó chỉ tổ tốn cơm gạo."Tổn thương....Đau đớn .....Tuyệt vọng .....Cho đến một ngày, linh hồn cô đơn được nâng niu, che chở, bảo vệ như báo vật."Liệu tôi có xứng đáng không ?""Bảo bối không là em thì ai cũng không được"…
Cuộc đời của tôi quá dài và điều đó như bỏ thêm thuốc đắng vào bình độc dược mang tên "mất em" Em yêu dấu! Giá tôi có thể nắm lấy tay em, níu em lại, giữ mùi hương của em mãi quanh quẩn nơi đầu mũi. Giá tôi có thể làm cuộc trao đổi với Chúa, tôi sẽ xin Ngài được ở bên em bằng bất cứ giá nào. Nhưng chẳng có cuộc trao đổi nào cả, cái giá mà tôi phải trả khi cố chấp bên em lại quá đắt, đắt đến nỗi, dù linh hồn mãi mãi bị giam cầm nơi Địa Ngục, tôi cũng không muốn trả...…