(akikoha) xăm
lowercase.akito 22 tuổi, thợ xăm. kohane 17 tuổi, nữ sinh trung học…
lowercase.akito 22 tuổi, thợ xăm. kohane 17 tuổi, nữ sinh trung học…
zô là nứng đó…
theo ông bà ta thường nói " sông chết có số" nhưng nếu người ta không muốn đi thì sao ?bộ họ có níu kéo gì à? hay di nguyện vẫn chưa hoàn thành được? hay họ mất vào giờ linh? quá nhiều lí do để họ được ở lại cho dù người thân có cúng vái ra sao cũng không chịu đi vì đây là lựa chọn của họ . Người ta hay nhắc cho các con cháu của người ta biết rằng " cho dù biết đó là gì thì phải nói là khách nhiều người họ không thích gọi bằng con này con nọ đâu!" nếu như muốn hãy cùng tôi đi tới những câu chuyện về khách tôi đảm bảo bạn sẽ thích nó…
Năm ấy, tiệc cuối năm, cô viết lên giấy gửi anh tỏ rõ nỗi lòng, nhưng đáp lại chỉ là bóng lưng lạnh nhạt của anh bao bọc một cô gái khác.Thanh xuân của cô...cứ như vậy mà chôn dấu một thứ tình yêu chưa kịp nở rộ, đã tàn lụi..5 năm sau gặp mặt, một hợp đồng liên hôn, một cuộc hôn nhân chính trị lần nữa trói buộc hai người lại với nhau. Dẫu biết sẽ chẳng hạnh phúc, cô vẫn cố chấp níu kéo, mang lại sự đau khổ cho cả hai, bởi... anh yêu người khác.Gia đình tan vỡ, cô ra đi, 4 năm sau lại trở về với thân phận khác.Anh nhận ra tình yêu, công sức bao năm của cô được đáp đền, nhưng tình yêu mãnh liệt năm xưa giờ đã nguội lạnh, liệu cô có đủ can đảm sưởi ấm trái tim bằng ngọn lửa tình yêu thêm lần nữa?Yêu... rốt cuộc là ngọt ngào, hay đắng cay đây?…
chuyện tình bánh kem dâu ୨ৎ.geminifourth…
Tô Thiển, từ nhỏ bị nam nhân nâng niu trong lòng bàn tay tiểu nữ vương, trung ương quân khu lão thủ trưởng Tô Kế Hải đầu quả tim tiêm thượng ngoan cháu gái.Hứa Nguyện, hoàng thành căn nhi hạ hoành hành ngang ngược thái tử gia, căn chính miêu hồng quyền tam đại, hội ăn, hội ngoạn nhi, sẽ đến chuyện này.Làm nữ vương phạm nhi mười phần Tô Thiển gặp gỡ thái tử gia, đến tột cùng hội lau ra như thế nào hỏa hoa đâu?Hứa Nguyện ở gặp được Tô Thiển phía trước, nữ nhân chi cho hắn chính là bệnh truyền nhiễm, tránh được nên tránh. Ở gặp được Tô Thiển sau, nữ nhân chi cho hắn chính là vật cách điện, tuyệt đối không thể đụng vào, tuyệt đối không cảm giác. Đương nhiên cái kia kêu Tô Thiển con nhóc ngoại trừ!Bởi vì, đó là hắn thề đời này đều phải phủng đến trong lòng bàn tay bảo bối.…
khi một đoạn dây tình bị cắt đứt thì dù có cố gắng đến mấy, nó cũng không thể trở về như lúc trước được.chuyện tình yêu giống như hai người đang giữ lấy một tờ giấy vậy, chỉ cần một người buông tay từ bỏ thì tờ giấy sẽ tự động rũ xuống một bên. và rồi chỉ còn một người níu lấy tờ giấy đó như thể đang cố níu kéo những gì còn sót lại vậy._may_…
Sóng biển đánh vào người như cố đẩy em lại bờ. Đừng điĐừng đi, nơi kia là bóng tối lạnh lẽo.Đi đi đừng quay đầu nhìn lại. Phía trước là biển sâu, phía sau là vực thẩm.Không ai níu lấy, không ai giữ lại. Em trở thành tiên cá của đại dương, một báu vật mà không ai có thể động tới, không ai có thể tổn thương. ----Văn án vậy thôi nhưng là truyện hài nha.…
Duyên của trời đành để gió cuốn đi…
Những khờ dại hay đau đớn đã qua.Cũng nên xem là một kỉ niệm đẹp. Níu giữ một thời sắp trôi xa...…
Gì thế này cô xuyên sách, đã vậy còn xuyên vào mối tình đầu của nam chính. Giai Giai bị hấp dẫn bởi cuốn ngôn tình cô mới mượn được ở thư việt nên tối hôm ý cô thức đến khuya để đọc hết cuổn truyện ý. Sau khi trang sách cuối cùng đóng lại Giai Giai rất cảm động mới tình sâu đẹp của nam nữ chính, rất ghét nhân vật mối tình đầu của nam chính, lúc có không dữ đến lúc mất rồi níu kéo làm hại nữ chính đúng là đáng ghét. Giai Giai thấy trời cũng đã khuya nên lên giường đi ngủ. Nào ngờ sáng hôm sau thức dậy cô thấy mình đang ở trong căn phòng không phải phòng cô, rồi có một nam nhân xinh đẹp gọi cô là "bảo bối". Cô xuyên sách đã vậy còn xuyên vào nữ phụ phản diện sao. Đã vậy cô sẽ nỗ lực ghép đôi cho nam nữ chính, đi tìm anh nam phụ xinh sắn kia để hẹn hò, nào đâu đời đâu như cô tính toán: - Trương Giai Giai! Em chê tôi không thoả mãn em được, nên tìm nam nhân khác à.Ôi nam chính tôi ơi, nữ chính kia kìa, anh nhằm người rồi.…
Tình yêu thời thiếu niên có thể là thứ tình cảm khó phai nhất. Và có lẽ chẳng ai muốn kết thúc một mối quan hệ khi chúng ta đã cố gắng để giành lấy được thứ tình yêu không rõ ràng đấy. Nhưng liệu rồi có thể níu kéo một mối quan hệ khi đã tới bờ vực tan vỡ không? Liệu rồi qua tình yêu đó, chúng ta đã biết được chính xác mình là gì của nhau?…
Liệu ác mộng có thực sự chỉ là ác mộng?…
Quê hương và Quê Trời Xin chúc các con từ cảm xúc về quê hương mà luôn có ý hướng tới "quê trời", quê hương vĩnh cữu dành cho các con mai sau. Hãy sống nâng niu và yêu quí cuộc sống về "chân, thiện mỷ", về con người và về quê hương mến yêu thì cũng chính là các con đã tìm cho mình quê hương thứ hai đó là "Quê Trời."…
Là chính cuộc đời tác giả mượn vần thơ để miêu tả ..... vì sao nàng và vì đâu ....Phải chịu tiếng đời .^ trong cuộc sống có những chuyện mình biết nhưng không nhất thiết phải nói ra mà hãy cảm nhận bằng trái tim .^…
Nếu em nói em yêu anh, anh sẽ phản ứng thế nào Nếu vậy anh sẽ rất vuiVậy tại sao anh lại từ chối, anh bảo là rất vui mà Vì anh không muốn em đau khổ Nếu khi ấy em đi anh níu giữ lại, chắc chắc mọi chuyện sẽ khác, vậy tại sao anh không níu giữ Vì anh sẽ không thể giữ em mãi được, vì anh sẽ không thể trao cho em hạnh phúc cả đời, em còn trẻ, còn rất nhiều hoài bão tương lai, chẳng phải em bảo rất muốn ra nước ngoài sinh sống sao, chẳng phải em luôn bảo sống ở đây rất ngột ngạt saoĐấy là trước khi em gặp anhAnh xin lỗi Em cũng xin lỗi vì đã yêu anh ----------------------------------"Anh cũng yêu em"…
"Quang Ám Tẫn Đồ" (光暗盡途) - Tận cùng của ánh sáng và bóng tối."Giữa những vết xước của số phận, họ tìm thấy nhau-như một giai điệu lạc giữa bản nhạc dang dở.Anh là lưỡi dao em từng né tránh, cũng là hơi ấm duy nhất trong đêm đông lạnh giá.Em là ánh trăng anh mãi ngước nhìn, dù biết chẳng thể chạm tay.Yêu và hận quấn lấy họ như một bản tango định mệnh-liệu bước cuối cùng là buông tay hay níu giữ?"…
“Tướng công, ngươi nếu phụ ta, ta sẽ gặp cách ngươi mà đi.” Nàng nũng nịu nói. Mà hắn tắc gắt gao dán thân thể của nàng tử, thong thả mà lại yêu dã nói ra:“Nương tử nếu rời đi ta, ta liền phế đi của ngươi hai chân cùng hai tay, nhìn ngươi như thế nào rời đi ta?”Nàng vốn nên là sư phó chỉ định nước ngọt Vương phi, khả Hoàng Thượng lại đem nàng làm thay thế phẩm nhét vào hậu cung, nàng đem lợi nhận đâm vào trong bụng, đã xong này vớ vẩn hết thảy. Nhưng mà, lên trời ở nàng hấp hối là lúc, làm cho nàng có thể trọng sinh, lại bị thương lưu lạc thanh lâu, gặp yêu nghiệt bình thường Vương gia. Nguyên tưởng rằng như vậy định cả đời khi, Hoàng Thượng lại đem nàng đoạt lấy đến, để tại lãnh cung trung. Làm đi ra hoàng cung khi, lại phát hiện, nàng chính là một cái giao dịch phẩm thôi. Giả diễn thực làm, làm được để lại không người thương tiếc. Đi khúc diệu quốc, khúc diệu Hoàng Thượng cũng là không hiểu trìu mến người. Dùng cái gì hồng nhan họa thủy cũng…
"Giữa Hai Mùa Xa Cách"-một quãng giao mùa chậm rãi, nơi thời gian lướt qua kẽ tay mà lòng người vẫn chưa kịp đổi thay. Đó là những ngày Ami chờ đợi trong hoài niệm, đó la những ngày Jungkook đi xa với khoảng trời riêng, để rồi giữa khoảng cách mênh mông ấy, có một thứ vẫn không đổi dời-là bóng hình nhau trong tim. Như mùa hạ vương vấn chút dư âm của mùa xuân, như mùa thu còn níu lại hơi ấm của những ngày nắng cũ, tình yêu của họ cũng thế-vẫn âm thầm tồn tại giữa hai mùa chia xa 🍂…