....
Trầm cảm lắm, everything just for fun…
no cap.;; textfic - focus on heejake only.…
Một cô gái luôn bị mọi người đánh đập, chê bai. Bỗng cô bị đứa bạn thân nhất lừa vào ngôi nhà ma, sau đó cô gặp những chàng trai được mọi người gọi là * Sát Nhân* nhưng cái tên gọi ấy có đúng như những gì mọi người nghĩ....…
SHOW TIME! ĐẾN RỒI ĐÂY! HÃY CÙNG CÁC CHANHLADY TRẢI NGHIỆM NHỮNG FANFICTION SIÊU ĐẶC SẮC ĐẾN TỪ NHỮNG NGƯỜI THAM GIA LEMONADE NÀO!…
Tác giả : Mochibotmin…
Bất kỳ ai được sinh ra trên đời đều sẽ là niềm hy vọng cho một người khác. Do vậy, để lớn lên nhất định phải vượt qua mọi thử thách. Tất cả buồn vui, bất hạnh hay may mắn đều để chúng ta trưởng thành. Cho nên, với tôi, những năm tháng đã đi qua dù có đớn đau mấy cũng là những mảnh ghép cần có trong bức tranh đời mình.…
Seungcheol bị alzheimer ở tuổi ba mươi chín. Jeonghan quyết định quay một bộ phim tài liệu./nguyenxuuan/…
uk tình hình là mị cx không biết rằng đây cs đc coi là 1 fanfic của harry potter ko nhưng mị là 1 fan kì cựu của harry potter và mị thik Rowena Ravenclaw và Godric Gryffindor nên mị sẽ ship coulp nè. Nói trc đây chỉ là tưởng tượng của mị nên đừng ném đá mị nhé mị buồn lémDiễn biến truyện là đọc đi rùi bk Nhớ ủng hộ mị mấy chế…
Gia đình ông Bảy cảm thấy sung sướng vô cùng khi chào đón cậu bé Long chào đời bình an mẹ tròn con vuông. Ngay từ nhỏ, cậu đã được người cha của mình truyền cho một tình yêu bóng đá mãnh liệt. Hồi còn trẻ ông cũng là một cầu thủ xuất sắc nhưng không thành công trong màu áo đội tuyển Quốc gia, ông chỉ hi vọng đứa bé sẽ thành công hơn mình. Chính vì vậy vượt qua hoàn cảnh nghèo khổ, ông vẫn kiên trì dậy dỗ Long trở nên mạnh mẽ hơn trên con đường của mình . Để rồi đây, nó như một cơ duyên của một huyền thoại.…
Truyện này mình viết cho những người ship Vkook nha. Nên bạn nào mẫn cảm thì có thể không đọc.Truyện thì cũng nhẹ nhàng giàu chất ngôn tình nên cùng theo dõi nha Mình sẽ ra hàng tuần vào T7 CN mỗi ngày một tập nha các bạn nhớ đón xem…
[ShanksBuggy]Shanks x BuggyTập hợp nhiều shortfic về cặp đôi đèn xanh đèn đỏ này. Về những chuyện đời thường, tình yêu hay bất kì một điều nhỏ nhặt nào đó của họ đều sẽ được ghi lại và lưu giữ nơi đây.Vì dù có thế nào, có ra sao thì đối với tôi mà nói họ vẫn rất đáng yêu. Chính vì thế shortfic này ra đời.Lịch up chương sẽ rơi vào ngày chẵn và lẻ trong tuần. Tùy theo tâm tình tác giả, tại vì phải có hứng mới viết truyện được...Nếu không chung thuyền cũng chớ đục của tớ nhé. Cảm ơn !Cre: @kimngani21Chỉ đăng trên Wattpad !…
Thể loại: đam mỹ, bách hợp, nhất thụ đa công, trước ngược sau ngọt, xuyên không, trọng sinh, HECouple: Âu Dương Kỳ Đình + Mạc Song Ninh + Đỗ Thiên Hàn + Lăng Doanh x Diệp Nhược HànChu Hắc Minh x Bạch Lăng ĐằngDuẫn Ngọc x Lâm Y YThẩm Bích Nguyệt x Nhã Thiên TuyếtAuthor: Diều Hâu mổ thóc ft Đại Bàng dang cánh…
Những gì hai người phải chịu đựng rất giống nhau nhưng hoàn cảnh lại rất khác.Anh bị chính mẹ ruột mình bỏ rơi để đi theo người khác.Cô bị chính người cô yêu nhất bỏ rơi từ lâu nhưng cô lại không biết cứ ngỡ anh ấy là của mình.Anh phấn đấu để trả thù còn cô lại tìm đến cái chết. Anh sẽ giúp cô sống tiếp và trả thù những kẻ không cần cô.…
đây là một câu chuyện creepypasta về một cô gái nhỏthông tin ngoài lề:cô bé tên:outcast invalidbiệt danh:child sylphtuổi:8ngoại hình: cô mặc một chiếc váy khá giống tiểu thư,tóc cô trắng và có một chiếc nơ trên đầu,cô có một vết sẹo trên má,cô sở hữu đôi mắt xanh lục,mang một chiếc vớ con mèo và một đôi giày xanhvề phần tuổi thơ:"cô đc sinh ra trong một gia đình khá giả, ba cô bị tai nạn mà mất sớm còn mẹ cô khi biết được thì rất sốc nhưng đã bình tĩnh trợ lại vào một hôm cô và mẹ ik đến nhà dì.ở lại đc một lúc thì nói là có một cơn bão nhỏ đến đây.Một lúc sau thì cô thiếp đi và khi tỉnh dậy thì cô thấy rất hoảng sợ xung quanh cô máu me bắn be bét,xung quanh cô bị cào xé.Những đồ vật xung quanh rất lộn xộn và dì cô đã bị cắn xé rất tàn bạo,cô hoảng hốt và nhìn lại sau lưng cô thấy mẹ mik bị đứt đầu ra. cô bé oà khóc"…
" kiếp trước là em yêu anh, nhưng chỉ vì sự định kiến của xã hội nên ta không đến bên nhau được, nhưng kiếp này tuy ta âm dương tách biệt nhưng tơ hồng vẫn sẽ dành cho nhau "Cậu truyện" Hãy ôm lấy em một chút được không"Kể về cô nàng Lip là em gái của Dunk , câu truyện bắt đầu khi cả hai cùng nhau là tình nguyện viên , trên vùng cao hỗ trợ góp phần cho trẻ em và người dân nghèo khó trên đó khi đã được 3 tháng rất yên thì bỗng một hôm trời chỉ mới tờ mờ sáng do là có chuyện cần qua để hỏi Dunk thì cô mới phát hiện bí mật động trời là Dunk bị trầm cảm và hội chứng Alzheimer, là một trong những căn hội chứng, có thể nói là suy giảm trí nhớ thường xuất hiện ở người cao tuổi nhưng Dunk chỉ mới 23 nhưng đã bị thì có vẻ nó đã xuất hiện từ rất lâu rồi chứ không phải mới đây, không chỉ vậy khi đến cái ngày đau buồn nhất, ấy vậy mà..cô mới phát hiện Ngài thiếu tá Joong lại là chồng của Dunk Từ đây câu truyện lún sâu vào tìm kiếm vì khi ấy một số lão làng trong làng đồn thổi nhau về một bức tranh nổi tiếng của căng nhà của đại thiếu gia nổi tiếng được trôn vùi trong khu rừng ở Bangkok phía Nam…
Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…
Là một nhật ký, đây thật sự sẽ là một quyển nhật ký của mình. Những câu chuyện trong quyển nhật ký này là những gì đã xảy ra có lẽ cách đây vài giây, có lẽ là vài ngày cũng có lẽ là vài tháng nhưng tuyệt đối là những câu chuyện rất thật trong những chuyến Lâm sàng của mình. Mình sẽ viết lại những câu chuyện của những người mình gặp dưới góc nhìn của mình. Và mình sẽ viết về cuộc gặp gỡ của mình với những người bạn, về những ngày tháng mình đang mài đũng quần ở trường y X. Quyển nhật ký này của mình không biết là sẽ dài bao nhiêu chương, sẽ không biết được ngày kết thúc, sẽ không biết được ngày ra chương mới nhưng mình vẫn cứ đặt tay lên phím và gõ, mình sẽ gõ, gõ tới khi nào mà nó kết thúc.Mình viết quyển nhật ký này không phải vì đam mê với văn chương, không phải vì khoe khoang, mình viết nó vì mình sợ một ngày nào đó căn bệnh Alzheimer sẽ ăn mòn từng chút một kí ức về những năm tháng đi qua của mình.Mình hi vọng khi bạn đọc nó, bạn sẽ thấy được mình và biết đâu bạn cũng sẽ quyết định giống mình- viết một cuốn nhật ký cho những ngày đã qua.Có lẽ lời văn của mình sẽ không trơn tru, mượt mà vì mình đã bỏ tập làm văn hơn 4 năm rồi. Mình viết quyển nhật ký này với "giọng nói", thật là giọng nói luôn nha. Kể cho mình của tuổi 21 nghe, cho mình của tuổi 25, cho mình của tuổi 30, cho mình của tuổi 55, cho mình của những ngày sau nữa nghe về thời gian mình đã đi qua. Kể cho bạn nghe về những chuyện nhí nhưng không nhảm lắm của cuộc đời mình đang đi qua.p/s. Mong là có người nào đó dù chỉ một người biết đến quyển nhật ký này mà không biết đến mình vì mình thấy hơi sượng sùng 😊😊😊…