| Huấn + SP | Hạ
đoạn đường thanh xuân này, gặp anh là điều may mắn.Tư Dương x Giai Lạc…
đoạn đường thanh xuân này, gặp anh là điều may mắn.Tư Dương x Giai Lạc…
Chuyện trên trời dưới đất.…
Tập hợp những đoản văn viết lúc ngẫu hứng của AT…
Thập cẩm…
giống như một cuốn nhật ký…
rất thích OTP nhưng hệ thống tên nvat làm tui lườinguồn…
''Người ta có thể thay đổi vì bạn là thậtNhưng cũng có thể vì người khác mà thay đổi, cũng là thật. Trên đời này không có cái gì gọi là duy nhất. Chỉ có thể trách mình không phải là người cuối cùng trong đời họ mà thôi. "…
Đoản văn nhiều thể loại, bởi vì viết lúc ngẫu hứng nên nếu lỡ có drop thì cho tui xin lỗi mọi người:((( Tui hứa là sẽ cố gắng không drop…
Ờm tự nhiên muốn đăng mấy cái đoạn ngắn ngắn mình viết lên trên này. Chủ yếu là sợ đổi máy bay luôn plot =))) Chủ yếu là CP Đam mỹ, Bách hợp và Ngôn tình ít hơn. Đặc biệt, con mèo trên bìa là mèo nhà mình nhé.…
Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa của riêng mình, dâng hiến sắc hương cho đời thêm đẹp bằng những câu chuyện của riêng mình...Tập tản văn được viết và thuộc sở hữu bởi SillverWhite, cảm phiền không reup khi chưa được cho phép!* Được biên tập bởi @kaka_lol…
"Nếu đã là định mệnh thì đi một vòng rồi cũng trở về bên nhau vì Trái Đất tròn, không gì là không thể. Nhưng quan trọng hơn hết là người ấy có còn muốn cùng mình đi tiếp đoạn đường về sau hay không."…
Sẽ có lúc em rất nhớ, rất nhớ anh. Nhưng, đó cũng là lúc nhận thức em tỉnh táo nhất. Tỉnh táo để nhắc nhở em về hai ta. Tỉnh táo để biết anh không nhớ về em. Và em vẫn luôn tự hỏi, khi quay đầu, anh thấy hình bóng em thì anh sẽ phản ứng thế nào? Liệu anh sẽ cảm kích hay thở dài và nói: "Lại là em sao"?…
Chỉ là một câu chuyện dựng lên từ những bài rap của B ray, một câu chuyện nhưng gồm nhiều đoạn chuyện, rời rạc, mông lung.P/s: Chủ yếu là viết để giãi bày tâm trạng, nên là đa phần là tiêu cực, ai không hợp có thể bỏ qua, những lúc vui cũng sẽ có.…
Bộ này có 2 ver, ban đầu tác giả viết tầm 700 trang và đã két (dài zl ròi, kết là vừa...). Sau đó k hiểu sau chiều theo yêu cầu của các mẹ đi viết tiếp, đến cuối cùng tổng cộng tầm gần.... 2000 trang :). Nhìn file word convert nặng 11mb tui cảm thấy đổ mồ hôi zl.....…
Một chuyến tản bộ nhẹ nhàng của hai bạn trẻ:3*Lưu ý về cách xưng hô trong truyện*Bảo Hoàng : Tôi - anh Phan Hoàng : Tôi - em - cậuChỉ vậy thui, chúc mọi người một ngày tốt lành:DMỌI THỨ DIỄN RA TRONG TRUYỆN CHỈ LÀ FANFIC, KHÔNG HỀ LIÊN QUAN TỚI BẤT CỨ NHÂN VẬT NGOÀI ĐỜI NÀO (kể cả 2 nvat trong truyện)…
Cuốn sách này đơn giản chỉ là những câu chuyện giản đơn."Hai kẻ lạ cô đơnNhốt tâm hồn mình lạiNgỡ chẳng còn tồn tạiTri kỉ ở trên đời.Bỗng một hôm đẹp trờiMuốn được nghe, chia sẻNgồi bên nhau khe khẽ,Họ trải lòng mình ra...Như một cơn gió nhẹ thổi trong buổi trưa hè. Sự dịu dàng và sâu sắc của Minh Mẫn hòa quyện với chất văn lãng đãng trữ tình của Du Phong tạo nên một cơn say trong lòng bạn đọc. Hai con người tưởng chừng như xa lạ ấy lại bí mật chuẩn bị một màn bắt tay để mang đến cho bạn những khoảnh khắc và trải nghiệm đầy xúc cảm hứa hẹn nhiều bất ngờ.Một ngày nữa lại trôi. Nên em đừng buồn nữa. Chuyện hôm qua đã là chuyện hôm kia mất rồi.Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều, quá khứ đi rồi đừng nên ngoảnh lại, hãy nhìn về phía trước, hướng về những điều tươi đẹp trong tương lai. Nghĩ về quá khứ mà bản thân cảm thấy nhẹ nhàng không hề vấn vương hối hận, vậy là đủ rồi.…
Năm 2200, mạt thế sắp sửa bắt đầu, thế giới lâm và cảnh loạn lạc,đại dịch zombie bùng nổ khắp nơi, người sống tranh đoạt lương thực vật tư, không tiếc đánh nhau giành giật sự sống. Trên đời lại xuất hiện thứ gọi là không gian trữ vật, có không gian cuộc sống cũng vô cùng dễ thở, nhưng số người sở hữu lại hiếm, Mặc Diễm lại là người trong số ít người có may mắn ấy.Cuộc sống chật vật, từ nhỏ Mặc Diễm đã bị đồn đại là tai hoạ, rõ ràng là thiếu niên tuổi trẻ phơi phới, nhưng lại sinh ra vào đúng thời kì vô cùng khó khăn của nhân loại. Vừa mới được sinh ra, người trên người lại ra sức giành giật cướp lấy không gian của cậu, cũng chẳng tiếc phải nhẫn tâm hành hạ, đối xử tàn bạo với cậu. Mẹ cậu vừa sinh cậu đã phải mang cậu đi trốn khắp mọi nơi, sau bao nhiêu khó khăn giành giật sự sống, mẹ cậu vì quá vất vả mà qua đời, chỉ còn lại cậu, Sau khi hạ táng, chôn cất người thân duy nhất của mình, cậu phải tự sinh tự diệt mãi mới trưởng thành sống qua hơn 30 tuổi. Mặc Diễm đã dành hết tất cả sức lực tìm hiểu và sử dụng tận lực những thứ mà không gian chứa đựng....Ấy thế mà còn chưa vận dụng được, đùng một cái bản thân lại chết ngang như vậy. Vâng sự tình khó mà tin được, nhưng thật sự cậu đã chết rồi, cơ mà cũng không quá thất vọng, cậu được ưu ái xuyên việt rồi, xuyên thẳng tới cái thời đại mà cậu chưa hề tưởng tượng được luôn....Vâng là cái thời nông dân còn cào đất, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, trên có quan có viên có hoàng......…