Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Rối loạn ám ảnh sợ xã hội căn bệnh tưởng như chỉ có trong những thước phim vậy mà Tống Á Hiên lại mắc chứng ám ảnh sợ xã hội . Lưu Diệu Văn vậy mà lại dùng căn bệnh đó để trói buộc Tống Á Hiên ở Tử Viên . Cuộc sống như con búp bê ngày càng bào mòn Tống Á Hiên đến khi bông hoa hồng đỏ cuối cùng cũng úa tàn theo thời gian.…
vào ngày, Tự Anh đang đi trên đường thì bị một đám thanh niên chủ nợ của cha đến bắt để trả tiền. Sau khi đến gặp ông chủ ông cho cậu hai lựa chọn. Một là trả hết số tiền nợ. Hai là cậu sẽ thành nô lệ cho hắn( chủ nợ là Hữu Phạm). Thì cậu đã chọn sự lựa chọn thứ hai vì không có đủ tiền trả nợ. Và kể từ đó cậu thành nô lệ cho Hữu Phạm.…
Cô bé Li vừa bị ngất do bị 1 cái gì đó giáng vào đầu và tỉnh dậy ở một khu vườn hoang trong khi đang tò mò bước vào căn nhà ma kì quái nổi tiếng mà người ta thường đồn rằng k một ai trở về khi bước vào căn nhà đó,liệu cô có trở về hay như lời đồn biến mất mãi mãi..?…
Làm chút H cho nóng người... Edit cái này tổn hao nguyên khí ghê ựa ựa. Mà Tửu trong này mặc skin y chang như cover truyện nè.Link wp: https://goo.gl/eQFS5a➡️ #16 onmyouji…
kể về quá trình tu luyện dưới phàm trần của 4 vị tiên tử. Phải trải qua những thất tình lục dục họ mới có thể tu luyện thành bậc thuợng tiên. Từ một cơ duyên nào đó ông trời đã cho họ gặp nhau và kết làm tỷ muội(trong đó có 1 người từ hiện đại xuyên ko về) lần đầu viết khó tránh sai sót thông cảm hi hi…
Tên truyện: KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêmTác giả: Cát Tường DạConvert: ngocquynh520Editor: HanazhingBeta: Hoài ThanhSố chương: 259 chươngNguồn: Diễn đàn Lê Quý ĐônVăn án:"Cởi quần." Lần đầu gặp mặt, cô nghiêm mặt thốt ra hai từ ấy.Mặt anh đỏ tía, lại không thể không ngoan ngoãn nghe lời.Cô gái hung dữ này sao đột nhiên nhảy vào cuộc sống của anh, đối với anh quơ tay múa chân kêu tới hét lui còn không nói, lại còn hay giở trò với anh?Vậy mà, tới một ngày, khi anh đã quen dần với việc cô la hét, giở trò lưu manh, cô lại tự nhiên biến mất không còn dấu vết...Năm năm sau, vô tình gặp lại, cô làm ca sĩ ở quán bar, anh ôm theo bạn gái xuất hiện, chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái rồi nghênh ngang bỏ đi.Cô cười lạnh xoay người, nơi nơi đều là tin tức anh chuẩn bị đính hôn.Nhưng mà, nếu đã coi như không quen biết, vì sao nửa đêm còn đến gõ cửa phòng cô, lạnh lùng liếc cô một cái, đôi môi mỏng thốt ra ba chữ: "Cởi quần áo."***********Chúng ta đã đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng trong lòng thủy chung vẫn có một khoảng trống, khi màn đêm buông xuống là lúc khắt khoải đau thương. Khoảng trống ấy, chỉ có em mới có thể lấp đầy, phải làm sao đây? ____"Lộ gặp Thần An"Cá cùng chim biển yêu nhau, vốn chỉ là một việc ngoài ý muốn, vì chim biển không muốn bẻ gãy đôi cánh của mình, mà anh, lại nguyện ý rơi vào vùng biển của em, dẫu có phải chết chìm trong lòng em đi nữa...____ Tạ Thần AnLời của editor: Truyện đủ tiêu chuẩn 3S, ngược tâm nhẹ thôi nhé. Nam chính rất thâm tình…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Hãy gọi tôi là XY . Tôi không muốn tiết lộ tên của mình . Tôi chỉ là một kẻ tiêu cực không thấy được mặt trời toả sáng , cũng như không có chút cảm xúc nào với sự sống . Tôi là một người thuộc LGBT nên ai cảm thấy kì thị có thể qua chỗ khác . Đây là lần đầu tôi viết nên từ ngữ có thể không hay cũng không mong ai đọc cả , chỉ là nhật kí nhỏ mà thôi .Tôi luôn đón nhận sự góp ý của các bạn . Xin cảm ơn…
Vì quá đau khổ vì cái kết phim và còn đang luỵ Lý Liên Bông nên t đã viết cái fanfic này để chữa lành vừa đỡ luỵ, mặc dù rất lười nhưng vì thoả mãn nên lết xác đi viết:)))))))…
Tổng hợp đoản về allHoa mà t viết*độc sủng allHoa, chưa xác định cp, có cp tà đạo*có yếu tố sinh tử văn, tẩy trắng, ooc*miễn tiếp anti, không gây sự về cp trong fic…
- "Chàng quên rồi sao, như vậy cũng tốt quên ta rồi chàng cũng sẽ gỡ bỏ được gánh nặng bấy lâu nay . Ta xin lỗi vì đã xuất hiện trong cuộc đời chàng ." - " Lạ thật, ta không nhớ được nàng là ai nhưng mỗi lần nghĩ đến nàng tim ta dường muốn xé nát ra, thật đau "......…
Tôi không nhớ mình đã xuất hiện như thế nào. Cũng không biết mình sẽ biến mất như thế nào.Nghĩ đến cái chết tôi không khỏi sợ hãi, một ngày nào đó tôi sẽ chết. Tôi ước mình có thể nhớ được mình đã biến mất như thế nào, cũng muốn mang ký ức đó mà sống tiếp. Giống như 'kiếp trước' mà tôi thường được nghe thấy.Cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nhỉ? Tôi cũng không biết nữa.Tôi có thể quyết định?…
[Khưu Bính] Nghe nói Đại Lý tự Thiếu khanh sợ chồngTác giả: Diễn Phong (衍风)Dịch: R.Panuwat*Nếu Khưu Khánh Chi đến kịp ngay ngày Lý gia gặp ám sát*Mọi chuyện vẫn còn cơ hội cứu vãn*Thiết lập: Khưu Khánh Chi trùng sinh…
Makoto es tu hermano gemelo mayor, no te das cuenta de tus sentimientos hacia el hasta que cada vez mas estas con el.(ya que no pudiste estar todos los años con el.) habran muchos encuentros y enamoramientos, en especial celos y triztesas.…
Truyện viết về Dũng - một anh chàng 30 tuổi làm trưởng phòng hành chính của một chi nhánh ngân hàng Đông Âu tại Hà Nội.Vào một ngày đẹp trời, bỗng dưng "tai họa" ập đến với anh. Một người phụ nữ đưa một đứa bé đến trước cửa nhà anh và nói nó là con gái anh. Dũng không tin nhưng khi đưa đứa bé đi xét nghiệm thì kết quả đó là sự thực.Từ đây cuộc sống "độc thân" của Dũng chấm dứt với chuỗi ngày sống bên cô con gái bé nhỏ - Diệu Anh.…
Có lẽ nhờ có con phố im ắng này mà tôi có thể suy nghĩ thấu đáo hơn, những câu hỏi hiện ra trong đầu. Tôi đã làm đúng hay chưa? Tất cả những điều tôi làm trước đây có ý nghĩa gì không? Liệu những gì tôi làm có cần thiết? Đó có phải là sự thật?... Tôi bây giờ chỉ nghĩ toàn thứ linh tinh. Con đường về nhà hôm nay khác hẳn mọi ngày. Điều gì đó trong tôi đã thay đổi.…