Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một mùi hương.A short fanfiction of our be-loved couple JaeYong.Author: Charlotte / Macaron à la fraise.Disclaimer: I do not know or own any NCT member and am in no way affiliated with them. Names, characters, places and incidents in this story are either product of my imagination or are used fictitiously.Language: Vietnamese.Rating: PG-13 / TPairing: JaeYong.Category: General Status: OngoingNote: Updating irregularly. Please be patient.Summary: A scent. Of you.Have you ever imagined how great your scent is?…
Chỉ là một giai điệu nhẹ nhàng ,miên man nhất của hai cô cậu ngốc nghếch trong những năm tháng tuổi trẻ ngọt ngào .Họ là định mệnh,là những cá thể được vận mệnh an bài để chữa lành cho nhau .Nhân vật chính : Đỗ Ninh Vy : người bình thường ngốc nghếchPhạm Thanh Nghĩa : hồn ma ngốc nghếch------------Truyện mình còn nhiều thiếu sót,hi vọng được mọi người đón nhận và góp ý .…
Trong thế giới Teyvat, nơi những cường quốc được dẫn dắt bởi các vị thần và Vision trở thành minh chứng cho sức mạnh, có một người phụ nữ vượt ngoài mọi quy chuẩn phàm tục. Eusebia Desjarins, một chiến lược gia bí ẩn, với vẻ đẹp siêu thực cùng trí tuệ tuyệt đỉnh, không chỉ làm khuynh đảo lòng người mà còn thay đổi cả cục diện thế giới.Không ai biết cô từ đâu đến, cũng chẳng ai dám hỏi. Chỉ biết rằng bất cứ nơi nào cô xuất hiện, mọi âm mưu, tham vọng và bí mật đều bị lật mở. Nhưng đằng sau chiếc áo choàng dày che khuất nhan sắc thiên thần ấy là gì? Một người cứu rỗi hay một bóng tối lớn hơn tất cả những gì Teyvat từng đối mặt?"Thiên Thư Khải Huyền" là câu chuyện về những âm mưu chính trị, những cuộc đấu trí và hành trình khám phá bản ngã, nơi lòng tin và tình yêu trở thành những quân cờ mong manh nhất trong ván cờ của các vị thần và con người.Trong truyện, chỉ có Eusebia là nữ chính, nhân vật nam hay xuất hiện là Tartaglia nhưng anh không phải nam chính hoàn toàn.…
Tác giả :Đường Gia Tam Thiếu Nương theo hồn đạo khoa học kỹ thuật tiến bộ, đấu la đại lục bên trên nhân loại chinh phục hải dương, lại phát hiện hai mảnh đại lục. Hồn thú cũng theo nhân loại hồn sư săn giết vô độ hướng đi diệt vong, ngủ say vô số năm Hồn Thú Chi Vương ở Tinh Đấu đại sâm lâm cuối cùng tịnh thổ thức tỉnh, nó muốn dẫn dắt hiếm hoi còn sót lại tộc nhân, hướng về nhân loại báo thù! Đường Vũ Lân lập chí muốn trở thành một vị cường đại hồn sư , mà khi võ hồn thức tỉnh lúc , thức tỉnh, lại là. . . Có một không hai chi tài , Long Vương chi tranh, chúng ta long vương truyền thuyết, bắt đầu.#…
Từ lâu, con người đã chiến thắng những con rồng, phong ấn chúng vào một cơ thể người hiện được gọi là dragonoids. Các con rồng trở thành nô lệ của con người và sử dụng chúng làm vũ khí quân sự nhờ sức mạnh của Vesryn Pulse. Arcadia, một nhóm du kích do Estoff Wraith lãnh đạo, đóng vai trò là những người đấu tranh tự do, đưa ra sự kháng cự duy nhất đối với sự lạm dụng tàn nhẫn đối với sức mạnh của nhân loại. Một loạt các sự kiện thảm khốc đã xảy ra, liên kết hoàn toàn số phận của hai cá nhân. Amphere Harrison vào Học viện hiệp sĩ rồng với đối tác Dragonoid của mình, Airelina Frembell, một thành viên chủ chốt của Arcadia. Bây giờ là một người tham gia bất đắc dĩ trong cuộc đấu tranh chống lại chính phủ lạm quyền, Amphere phải học cách kiểm soát sức mạnh của con rồng và chiến thắng Giải đấu Hiệp sĩ rồng để giành được sự ưu ái của công chúa. Đây sẽ là bước đầu tiên của họ để mang lại cho dragonoids sự tự do mà họ xứng đáng một lần và mãi mãi. Vesryn Pulse kể về câu chuyện đầy hành động của một chàng trai trẻ bị kéo vào một cuộc chiến tàn khốc, sở hữu những kỹ năng không thể tin được để giúp anh ta khám phá bí mật của chính phủ, Arcadia và Vesryn Pulse. Tuy nhiên, anh ta sẽ sớm biết rằng sự thật có giá cao hơn nhiều mà anh ta có thể tưởng tượng.▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬★Disclaimer★- All rights belong to their respective owners. - Sources: ArchlordZero▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬_Misaki Yuzuriha_…
"Tình yêu mang đến cho con người một mớ hỗn độn những cảm xúc trái ngược nhau, vừa vui vừa buồn, vừa đau khổ vừa hạnh phúc. Cái gì dính đến cảm xúc cũng đều phức tạp cả.Mưa cũng phức tạp như vậy đấy! Có biết bao nhiêu cảm xúc mà mưa mang đến cho tôi, cũng như tình yêu vậy. Đôi khi mưa khiến tôi hạnh phúc, Nhìn những hạt mưa nhảy nhót lon ton trên khung cửa sổ, tôi cảm thấy trong lòng rộn ràng đến kỳ lạ. Đôi khi mưa lại mang đến cho tôi những nỗi buồn bâng quơ không lý do khiến cho tôi ũ rũ cả ngày dài. Rất nhiều nghệ sỹ, nhà văn đã sáng tác về mưa. Họ thể hiện cảm xúc của họ cho mưa và để mưa chi phối những cảm xúc ấy. Bản thân tôi cũng đã nhận ra từ lâu rằng mưa đã làm chủ một phần cảm xúc của mình tự bao giờ. Bởi lẽ, mưa cũng giống như tình yêu, là một điều thiêng liêng mà tôi tôn thờ. Tình yêu và mưa đã trở thành một phần lớn trong chính bản thân tôi."- Trích “Ngày không mưa”, Ixora.(Câu chuyện dưới đây hoàn toàn là do TracyTheDreamer sáng tạo nên. Không có gì là thật.)…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
• Author: Ayumi Amamiya Ngân.• Characters: Kae Serinuma, Hayato Shinomiya, Yuusuke Iragashi, Asuma Mutsumi, Nozumu Nanashima, Shima Nishina, Acchan, ...My Characters: Ayumi Amamiya, Miyuki Mina, Kyo Minishiya, Natsu R. Yona, ...•Tên khác: Vietnamese: Hôn cậu ấy kìa, đừng hôn tôi!Japanese: Watashi ga Motete..._ _ _Kết thúc tập 12 trong bản Anime để lại trong lòng tớ sự hụt hẫng và tiếc nuối. Tuy vậy, nhờ thế mà câu chuyện này mới được ra đời. Xem như là Ss2.Và trong truyện của tớ, điều gì sẽ tiếp tục diễn ra? Thử thách gì đang đợi họ? Tình yêu, tình bạn,... tất cả liệu vẫn còn như xưa?…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…