[AllTakemichi] Chuyện
Chuyện về những ngày hạ tàn còn vấn vương nơi khoé mắt nhạt nhoà của người mà ta yêu nhất. Tác giả: Bience…
Chuyện về những ngày hạ tàn còn vấn vương nơi khoé mắt nhạt nhoà của người mà ta yêu nhất. Tác giả: Bience…
Lưu ý: Cốt truyện khác với nguyên tác, chỉ là trí tưởng tượng của tác giảToàn bộ nhân vật đều OOCViết vui là chính không chú trọng nhiều vào chi tiếtTác giả viết theo cảm tính, có gì thiếu sót mong mọi người thông cảm ạShip cả char nữ với Take, không thích mời lui ạ.___Takemichi là người được chọn, cậu có nhiệm vụ phải cứu rỗi cuộc đời của "bọn họ". Nhưng Takemichi vốn không biết những người kia là ai vì thế cậu cứ thử, cứ thử và cứ thất bại.Quay ngược thời gian rất nhiều lần đã khiến con người vô tư toả sáng ấy bị biến chất. Ở lần quay ngược cuối cùng cậu đã thành công, mà những người được cứu rỗi kia cũng chính là liều thuốc an thần của cậu kéo cậu ra khỏi cái hố sâu của chính mình.___Hai bên cứu rỗi lẫn nhau, Takemichi trước nhóm Mikey sauTakemichi tinh thần không ổn định, đây là do quy hồi quá nhiều lần.Xem cho vui, viết cho vui ạ…
"tình ta như trái cấm tuy biết không thành nhưng vẫn cứ đâm đầu"...Đối với bọn hắn yêu là giam cầm là chiếm đoạt là cưỡng chế... bọn hắn nghĩ yêu là như thế...tuy nhiên trong thâm tâm bọn hắn biết vĩnh viễn sẽ không có được em.. nhưng dù vậy thì có là gì ? Nếu không có được trái tim thì thân xác cũng được chỉ cần giam em mãi mãi bên mình thì trái tim là chuyện sớm muộn mà thôi ! ....Tội nghiệp cho những con người không biết định nghĩa của từ yêu, không biết cách yêu để rồi xem khi bọn hắn quay đầu thì em đã biến thành cái dạng gì rồi ?...Tác giả: Celina(Kính mong mọi người khi chưa được sự cho phép không tự ý mang đi đâu) Thân !…
Trọng sinh rồi?! Mong sẽ không dính lấy rắc rốiMikey: Takemicc-Takemichi: phắn dùm!Mikey:...Chifuyu: Cộng s-Takemichi: cút không thânChifuyu: ..?-----Takemichi: mấy người né xa xa ra dùm điMọi người: ????…
Warning :- OOC- Đây chỉ là Fanfic, không liên quan gì đến cốt truyện.- Có thể sẽ có một số cảnh 'xôi thịt' (chỉ ở những ngoại truyện) vì tôi không thích ăn chay, nhưng đó là cho tới khi Takemichi đủ tuổi đã...- Lịch cập nhật: lộn xộn. - Truyện hiện tại chỉ được đăng ở Wattpad bởi Esther, tất cả nơi khác đều không phải của tôi. Nếu phát hiện có hành vi reup, vui lòng báo tôi biết để vào đọc chung.- Bìa, cốt truyện đều là idea của tôi, muốn mượn thì xin phép chứ đừng có cái kiểu ăn cắp xong la làng nhé.…
Cảnh báo nhẹ: Đây là ALLTAKE!!!Đây là ALLTAKE!!!Đây là ALLTAKE!!!---Mọi người đều sống, không ai chếtMọi người đều sống, không ai chếtMọi người đều sống, không ai chết---Tất cả các char TR trong đây đều là nữTất cả các char TR trong đây đều là nữTất cả các char TR trong đây đều là nữ--- LÀ YURI LÀ YURI LÀ YURINhững điều quan trọng phải nhắc lại 3 lần. Đảm bảo ngọt nào trong từng khoảnh khắc.Ở đây không nhận gạch đá xi-măng xây nhà. KHÔNG THÍCH THÌ CLICK BACK ạ, chứ ĐỪNG buông lời CHỬI RỦA, UY HIẾP nhau~ Cũng đừng mang đi, ăn cắp, lấy ý tưởng tôi nghĩ ra đem vô fic khác hay chuyển ver bất cứ thứ gì mà không cho phép của SOULE tôi đây!! Cái bìa cũng là của tôi tạo nên đừng lấy nốt!Cre: https://mobile.twitter.com/hachisaka12 Link ảnh trong bìa: https://mobile.twitter.com/hachisaka12/status/1448970876079067142Chỉ đăng tại WATTPAD (dù toi đã bít nó có ở trên links khác TxT)By Shimao_tsvetokradugi…
Hanagaki Takemichi 1 thanh niên, à k 1 người trưởng thành trước tuổi thì đúng hơn,cuộc sống vội vã và bận rộn với nhiều việc làm cậu thiếu niên ấy quên,à...là k nhớ đến những cơn đau từ quá khứ chứ,cơn đau về thể xác...tinh thần...lý trí và tâm hồn vốn đã k thể chấp vá thêm... Nếu đc xuyên k có lẽ cậu sẽ vui hơn nhỉ?~.... Tôi xin lỗi mọi thứ tệ hơn rồi...........................................nhưng tôi thích mà~…
Quê của Đạo là một vùng nông thôn nhỏ ở Việt Nam á! Đạo thích nó lắm, thích hơn nữa vì trong xóm nhiều bạn, ngày nào cũng có người rủ Đạo đi chơi. Đạo sẽ không buồn đâu, bởi vì chẳng ai muốn Đạo khóc hết.Mọi người thương Đạo, cả Đạo cũng thương mọi người nữa!-------P/s: au Việt Nam, np, nhẹ nhàng, BL…
Chủ yếu là những đoản văn ngược tâm của tôi về Takemichi và dàn công của ẻm -)))…
[ Đôi mắt của em tựa như biển sâu cô độc. Họ chỉ muốn sa vào đôi mắt ấy, nhưng không ai muốn cứu em ra ]Sau khi cứu được tất cả mọi người, vì một lý do nào đó thì cậu đã xuyên đến một thế giới song songỞ thế giới này mọi thứ xảy ra khác với quá khứ rất nhiều, người đã chết vẫn còn sống, mốc thời gian của những sự kiện đã bị thay đổiSau khi trải qua những chuyện của quá khứ một lần nữa thì thứ chào đón Takemichi là những người ở thế giới cũ, hai bản thể của bọn bất lương gặp nhau trong một thế giới, cuộc chiến giành vợ của hai bên diễn ra!!…
"Tao sắp lấy chồng rồi bây ơi."Thằng Đạo bất ngờ thông báo tin lấy chồng cho mấy đứa bạn mà em thân, làm tụi nó há hốc mồm, cằm muốn rụng xuống ngay tức khắc. Thằng Đạo nhà ông bà Hoa chuẩn bị lấy thằng Thứ Lang nhà ông bà Tá Dã. ..."Thưa ông bà Hoa, chúng cháu xin phép cho Đạo được lấy nhiều chồng ạ!"Từ một chồng rồi hai chồng, ba chồng dần dần thành chục thằng xếp hàng, tay cầm sính lễ sang hỏi thằng Đạo.…
Truyện sẽ xoay quay kiểu công bá đạo tổng tài lạnh lùng khát máu chuyên nuôi dưỡng tình nhân hoặc em trai tâm cơ giả ngây thơ lấy lòng Còn thụ sẽ là đoá bạch liên hoa tâm cơ đúng kiểu. Bên ngoài thì hiền lành trong sáng như bạch nguyệt quang bên trong mưu mô nhưng vẫn bị đè ra làm thịt. Tình tiết có thể nghe hơi thiểu năng như tác giả chắc chắn đang thiểu năng. Khuyến cáo: đọc theo tâm thế giải trí cho vui đừng lấp não. Hỏng não đó…
- Nơi để xả một chút đường và nhiều chút tình yêu to bự dành cho Takemitchy :33…
hanagaki Takemichi là một cậu bé từ nhỏ đã không còn cha mẹ cha mẹ cậu ấy đã mất trong một vụ cháy , trong chính căn nhà của họ.May thay đứa con trai họ dành cả tình yêu thương và mạng sống để bảo vệđã được thoát khỏi được vụ cháy , cậu ta chỉ bị trầy xước không đến nặng .nguyên do cháy là vì khi mẹ cậu nấu ăn có chuông reo điện thoại , mai nghe nên quên bếp khi thức ăn trong nồi đã được đun chín.lúc đó takemichi mới được 5 tuổi , cậu được đưa vào trẻ trại mồ côilên đến tuổi 17 cậu tự lập sống một mình , tự kiếm tiền để trả chi phí học hành , sinh hoạttakemichi sau khi chuyển nhà cậu quyết tìm một công việc phù hợp với mình.=) tôi sẽ cố gắng ra chương mới bằng cách nhanh nhất…
Cuộc sống thường ngày cùng tội phạm..?---Bé con đang cảm thấy không hài lòng về No.2 của Bonten một chút nào. Tại sao lại gọi em bằng cống rãnh mà không phải là bé sữa? Ngày nào em cũng tắm bằng sữa tắm chú Koko mua cho em mà? ---Manjirou chú ấy mấy ngày nay cứ bị làm sao í. Lâu lâu lại hôn hôn thơm thơm em. Em cũng có giá nha, phải trả cho em 3 hộp sữa to ơi là to thì em mới cho thơm nhiều nữa. Bằng không thì chú chỉ được hôn ba lần một ngày thôi đấy. ---Nói gì thì nói, chú Rindou vẫn là số một trong lòng em, chú ấy vừa thơm, chú ấy vừa đẹp trai, đặc biệt chú ấy còn cho em rất nhiều quà vặt, em thích lắm. Hí hí. --- Người mà chăm em từng li từng tí thì chỉ có Kaku-chan thôi. Vì ai cũng bận mà, theo lời của chú Manjirou thì Kaku-chan lúc nào cũng rảnh rang hết. Nên chú ấy chăm em mọi lúc mọi nơi luôn. Ngay cả em đi ị chú ấy cũng canh. Kaku-chan đúng là tuyệt. ---Người mà em nên tránh xa nhiều nhất là chú Ran nhỉ? Chú ấy hay làm mấy hành động kì hoặc cực. Ví dụ như chú ấy dụ em ăn đồ của chú Rindou xong, thì khi bị chú Rindou bắt quả tang thì lại nói em ăn. Ơ kìa, chú chơi dơ thế. Chú cũng ăn mà, em không cho chú thơm nữa. ---Nhưng nhìn đi nhìn lại, thì ai cũng tốt nhỉ? Ngoài mấy chú em kể ra thì mấy chú còn lại cũng thương em. Mấy chú ấy có khi còn dính chặt em không rời luôn í. Dù hơi mệt khi mà bản thân mình làm gì cũng có người lủi thủi theo sau, nhưng em rất vui. Em không hề thích ở một mình xíu nào, cô đơn lắm. FIC NÀY THUỘC VỀ TÔI - wuynKHÔNG CHUYỂN VER FIC.…
Cậu đã mua hết tất cả bọn chúng, rồi chăm sóc hết tất cả trong cuộc sống sung túc. Nhưng vì sự cuồng yêu vốn có của con người cậu, cậu đã bỏ thuốc để chúng trở nên yêu cậu. Sau này chúng đã thức tỉnh và trả thù cậu, trước khi chết cậu đã quay về quá khứ.[ Tác giả/Author : Edgar Eliss ] • Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi mà là của Ken Waiku, dù vậy số phận họ bây giờ nằm trong tay tôi.• Truyện không có nhân vật mới (oc), không viết tắt, không có trà xanh• Ở đây nói về AllTake, nên các nhân vật nữ vẫn sẽ thích Michi chứ không thích nhau như các fic khác.° Lưu Ý nhỏ:1 Đừng spam vào phần bình luận2 Đừng bàn về otp khác trong này nhé3 Tất cả cả độ tuổi đều có thể gọi tôi bằng "cô, bạn, cậu..." Không cần phải xưng hô bề trên, bề dưới TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU BÌNH ĐẲNG4 Nếu tôi có sai chính tả thì nhắc tôi nhé, tôi hậu đậu lắm5 Thông cảm cho việc ra chap chậm của tôi nha !*TRUYỆN ĐƯỢC LẤY Ý TƯỞNG: Manhwa ngôn tình: Quái Thú Được Thuần Hoá Bởi Ác Nữ*BỘ TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN https://www.wattpad.com không đăng trên bất kì wed nào khác. Cảm Ơn Vì Đã Đến Với Truyện Của Tôi…
Vô đọc đi mấy bà :>…
Hanagaki Takemichi. Một học sinh trung học. Cậu nhóc có niềm đam mê với hoa, hoa như là một thú vui trong cuộc sống của Takemichi. Cậu có nhóm bạn là bộ ngũ Mizochuu. Một hôm cậu bị kéo vô một trận đánh nhau của 1 tên bất lương là Kiyomizu. Và rồi cuộc gặp gỡ giữa cậu và Mikey xảy ra, định mệnh bắt đầu từ đấy...Đây là lần đầu tôi viết truyện, mong được giúp đỡ!…
Một câu chuyện nói về quá trình theo đuổi một tiểu shota của một đám Mafia khét tiếng. Nói thẳng ra là một lũ trâu già gặm cỏ non ấy mà :)) ------------------------ Tác giả: MeChuyện là con tác giả bay acc rồi nên giờ lặp acc mới viết tiếp, vậy nha :'))…
Sau khi Draken đỡ ba phát đạn cho Takemichi mất máu mà chết cũng vừa hay Kantou Manji Gang tới nơi đã nhìn thấy một Takemichi vô hồn đứng bên Brahman Gang đưa mắt nhìn MikeyTakemichi đứng chắn trước South và bị Mikey đánh gãy cánh tay và tưởng chừng như Takemichi sẽ bị Mikey giết thì bỗng cả ba bang Kantou Manji Gang, Grahman Gang và Rokuhara Tandai Gang bị đưa đến một căn phòng được cho là phòng của Takemichi ______________________________________Thể loại: Ngọt, ít ngược, AllMain, xem ảnh thểNhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận nhân vật thuộc về tôiKhông giống cốt truyện gốcTokyo Revengers sẽ phản ứng với các au của Takemichi thông qua một cái màng hình lớnÝ tưởng thuộc về tôi mong mọi người không đem đi đâu khi chưa có sự cho phép của tôi…