Trăng Rơi Mạn Thuyền
Liễu Quân Ly - yêu xà nghìn năm tu luyện, mỹ nhân áo trắng thấp thoáng trong đêm sương, kẻ xem thân xác con người là bước đệm để thành tiên. Một ánh nhìn, một ly rượu thơm, một đêm mộng ảo. Hắn khiến bao nam nhân ngã gục, hút sạch linh khí rồi rũ áo quay đi như chưa từng có gì tồn tại. Nhưng sau một trận trấn yểm, hắn bị phong ấn nơi hồ Thủy Vân, vùng đất cằn cỗi linh khí, chỉ có trăng rằm là thứ duy nhất duy trì được hơi thở yêu quái. Ngày ngày tháng tháng gom trăng, hắn sống lay lắt như bóng hoa khô, u uẩn mà đẹp đến rợn người. Và rồi... Lăng Tiêu Huyền đến. Không bị mê hoặc, không hề sa ngã, hắn chỉ lặng lẽ đối xử tốt với Quân Ly. Từng chút, từng chút một - không vội vã, cũng chẳng buông tha. Hắn ép Quân Ly quay về con đường làm người. Không để hắn tiếp tục lẩn trốn sau lớp vỏ yêu nghiệt, không để hắn chìm trong hồ trăng và những tháng ngày gom ánh sáng để kéo dài hơi thở. Hắn kéo Quân Ly ra khỏi giấc mộng xưa, buộc hắn sống lại như một con người.Không phải cứu rỗi.Mà là cưỡng chế một cơ hội.…