Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
https://www.wattpad.com/story/347907130?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=nhThNguynNgc6&wp_originator=OBVC%2FPaMU%2FIFUnSz%2FwhBqRgQJ26p12H2o0KroVlN81sNW%2BGKeqdEZAkobgG73xWy%2B92UYmv34sIUT7CUeUy7qzuC%2B33t3ip6kPhOU5nsWtzPCKtzzBh61%2F%2FAY6eURpkqHello, tui sẽ thay ad bộ này vt day 5,6,7 mong mấy bồ ủng hộ tui ❤️Tui để link ad day 1,2,3,4 ở trên đầu nha nếu mấy bồ không ấn đc thì tiêu tìm tiêu đề truyện trên thanh tìm kiếm Wattpad nha.…
Tác giả: A Bạch Bất BạchThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNguồn: Cung Quảng HằngTrạng thái: UpdatingEditor: Quýt ĐườngGiới thiệu:Trước khi gặp Hòa Sinh, Thẩm Hạo chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình có hứng thú với nữ nhân. Đối với hắn mà nói thì nữ nhân chính là điểm yếu của hắn, bởi chỉ cần vừa chạm vào liền bị hoa đầu chóng mặt.Sau khi gặp được Hòa Sinh, Thẩm Hạo liên phát hiện ra rằng suốt hai tám năm cuộc đời hắn đã sống thực uổng phí, ôm ấp làm chuyện cá nước thân mật khiến hắn còn mê luyến hơn cả quyền thế."Ta đã từng gả cho người khác, trượng phu vừa mới bái đường xong liền chết, chàng sợ bị ta khắc chết sao?""Không sợ, van nàng gả cho ta ." Thần tử vì chuyện con nối dòng mà không ngừng dâng tấu.Thẩm Hạo: "Người trong thiên hạ đều biết trẫm có bệnh, trừ hoàng hậu ra, bất kỳ nữ nhân nào chạm vào trẫm, trẫm liền mắc ói, nếu muốn con nối dõi các ngươi đến hỏi hoàng hậu đi."Hòa Sinh: "Năm ấy là nàng cường thủ hào đoạt chứ có phải là cưới ta đâu, chưa lấy được lòng ta, còn muốn sinh con? không có cửa đâu!"…
Kono trashbook is very very very terrible Oh yeahhh and the camera iz fackin suck desu (cái camera suck vailone desu)Hãy đọc từ chap mới nhất để tránh hại mắt, và nếu ai đọc cái này từ những chap đầu tiên thì xin đừng đánh giá tranh của tớ bằng những chap đầu vì tớ biết nó suck vãi chưởng :vv nhưng tớ vẫn sẽ luôn khắc phục ạ ;;v;;Nhưng đừng bắt tranh đi đâu hết khi chưa có sự cho phép ạ :<<< tranh không đẹp nhưng cũng là công sức tớ đổ ra, đau lắm đọ Ọ_ỌBìa là ảnh vẽ bậy :v…
Xin chàoTớ là Loria, các bạn có thể gọi tớ là Lỏi. Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, ngôn từ chưa được chau chuốt. Vì là bộ truyện đầu tay nên tớ mong các độc giả thân thương sẽ ủng hộ, góp ý để "Nếu có thể" hoàn thiện nhé. Lỏi cảm ơn rất nhiều ♡bìa truyện: pinterest x me ----"NẾU CÓ THỂ em muốn cùng anh đi hết quãng đường".--Mùa đông đã đến rồi, sao cậu còn chưa đến nữa?"Tớ vẫn chờ cậu, Nhật Minh à !Ở bên đó có lạnh không? Bao giờ thì cậu quay về với tớ? cậu sẽ lại mua sữa dâu cho tớ chứ?"Có rất nhiều câu hỏi tớ muốn hỏi cậu ấy-"Tình yêu năm 17 tuổi" của tớ.----Tác Giả: imloria ( Lỏi )…
-Là một vị thần,cần phải có trách nhiệm với thần dân của mình.-Là một vị thần,không được phép có tình cảm với bất kì ai.-Nhưng có hai vị thần đã từ bỏ thần dân của mình để được phép yêu thương một phàm nhân.-Morax đã đúng nếu cứ tiếp tục theo các quy tắc mà thiên lý đề ra thì chắc chắn hắn sẽ chết mòn trong cô đơn.May thay,có một tia sáng đã soi đường chỉ lối cho hắn.Nhưng tất cả chỉ là bình yên trước cơn bão,người mà hắn thương...lại là đồng bọn của kẻ đã làm hại thần dân của hắn.Truyên được đăng tải duy nhất trên wattpad,vui lòng không đem đi nơi khác…
Thiên Ân quen Trấn Đông khi cô mới 17 tuổi và hai năm sau thì bọn họ chính thức yêu nhau. Suốt 7 năm bọn họ luôn gắn bó bên nhau, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau vượt qua khó khăn trên con đường thành công. Năm thứ 7 ấy, bọn họ vốn định sau chuyến công tác của Trấn Đông sẽ chính thức ra mắt hai bên để lấy nhau. Nhưng, người tính vốn không bằng trời tính, anh trong chuyến công tác đã không may xảy ra tai nạn và không qua khỏi. Em gái cùng cha khác mẹ của Trấn Đông đang định cư bên đó liền báo tin về và muốn tổ chức hậu sự cho anh ngay bên đó, cô ấy còn cấm Thiên Ân sang tiễn và gặp mặt anh lần cuối vì lần này có cả ông nội anh - người duy nhất trong nhà ghét cô. Năm đó nỗi đau quá lớn và vì ông nội mắc bệnh tim cô đã không đến. Năm tháng qua đi, cô vẫn không đủ dũng khí qua thăm anh nên cô quyết định sẽ chốn tránh tình cảm ấy. Thiên Ân luôn tự dặn lòng mình rằng cô đã hết yêu anh, gạt anh sang một bên để cắm đầu vào sự nghiệp thậm chí cô còn yêu thêm một người mới để chứng minh nhưng bạn gái cũ của người yêu mới trong bức ảnh đã khiến cô bật khóc ngay khi vừa nhìn thấy và sau khi trò chuyện cô chia tay với người đó. Mọi chuyện lại rẽ theo một hướng khác khi Mạnh Bà nhận ra bản thân ngày trước vì sơ suất mà nhầm lẫn thứ tự trao linh hồn nên quyết định đem linh hồn Thiên Ân rời thể xác đó và trả cho linh hồn còn lại kia... Mong các cậu sẽ yêu lấy ẻm. Còn mình thì yêu các cậu như yêu crs (σ≧▽≦)σ…
[Tôi biết nhiệm vụ lần này sẽ làm khó bạn, nhưng....] Hệ thống của Kaveh hơi ngập ngừng, giọng nó đầy tội lỗi nhưng Kaveh không để ý lắm, anh cười xòa bảo nó tiếp tục[Tôi biết bạn đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc và khiến Alhaitham yêu bạn, nhưng để bộ tiểu thuyết này nổi tiếng hơn, các quản trị viên đã đi tới quyết định.....]Kaveh ngừng hô hấp, ánh mắt anh hướng xuống đất trốn tránh trước câu nói tiếp theo của hệ thống[Chúng tôi sẽ sớm cử người đến quyến rũ Alhaitham và họ sẽ sớm thành đôi với nhau, bạn chỉ cần cư xử như một kẻ phản diện và khiến Alhaitham ghét bạn thôi]Kaveh đảo mắt, chà, họ coi tình yêu là thứ quái gì vậy?================Cre art: https://twitter.com/ffffflllllgun/status/1750018908223128050?fbclid=IwAR3_nQ5nFgN9TV5ofSyKtJAdBbRAN-dWVD0M2qlC-kMwXyFQNGLgR0PAQ04Alhaitham(top) x Kaveh (bot) không switch…