Atsh [Aob]- Ba má em khó lắm
"Ai cho mày yêu con trai tao?…
"Ai cho mày yêu con trai tao?…
Tui đu cp trong ATSH có hơi hỗn hợp , fic này là chuyển ver của HieuSol với nhiều cp khác :3 nếu mn đọc qua thấy thuận mắt thì ủng hộ ko thì rời đi đừng buông lời cay đắng nha :3…
chuyện tình ta thật đẹp..!truyện chỉ là trí tưởng tượng.!sử dụng lowercase.!ooc!đăng trên wattpad…
Truyện xàm, không liên quan đến thực tế.Ở đây tác giả bế Bống nha.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
chung cư gồm các anh trai say hiii…
Mọi thứ trong truyện đều là ảo, trừ tên ra thì khung giờ, cốt truyện đều là tưởng tượng…
• Trần Phong Hào: Chàng trai 18 tuổi như ánh hoàng hôn dịu dàng mùa thu, mang theo một mối tình thầm lặng ra đi trong im lặng, để lại sau lưng cả một trời thương nhớ.• Nguyễn Thái Sơn: Cậu thiếu niên 16 tuổi như làn gió đầu thu ngọt ngào, từng lặng lẽ yêu, từng lặng lẽ đợi, ngỡ tan biến trong một chiều thu định mệnh... nhưng vẫn sống tiếp với giấc mơ mang bóng hình người xưa.…
trần đăng dương là người yêu cũ của huỳnh hoàng hùnglưu ý: truyện chỉ là kết quả của trí tưởng tượng, không có thật. không mang lên trước mặt chính chủ…
Plot: Bắt đầu câu chuyện vào năm cấp 3 đầy trắc trở, cậu "ma mới" Trần Đăng Dương vẫn còn loay hoay, lo ngại - cho đến khi gặp đàn anh năm 3, bạn cùng phòng của mình -> Bùi Anh Tú..... Idea: Hirano to Kigura (lấy ý tưởng về cốt truyện và tình tiết của bộ này, đọc mà quắn quéo)Mà mình sẽ cố gắng cho nhân vật thoại sao cho giống tính cách ngoài đời nhất có thể. ●×● Lưu ý: Chỉ mượn tên người thật, tất cả tình tiết, bối cảnh, sự kiện, lời nói của nhân vật chỉ là tưởng tượng. Nhẹ nhàng, trong sáng, có thể dùng từ tục... và có thể SE và HE, hoặc OE.…
"Con không tốt bằng con nhà người ta... Thì con sẽ mang con nhà người ta về cho mẹ!"__Couple: Lê Quang Hùng x Đặng Thành AnMột số Couple phụ:Rhyder x Captain Dương Domic x Pháp KiềuJsol x Nicky__Author gốc: GrayN047- Fic gốc được đăng tải tại Wattpad.- Chuyển version đã được sự đồng ý của tác giả.- Không mang đi, chỉnh sửa, đăng tải lại khi chưa được sự cho phép…
nói về 2 lớp chẳng ưa j nhauuđọc đi r biết nàaa -)))…
nơi tổng hợp các oneshot là "thương".nhưng mà "thương" trong lòng giờ chỉ còn lại cún meo.disclaimer: lowercase! badwords! trích tất cả các oneshot có góp mặt của hieusol từ "thương" và sẽ hoàn toàn dừng đăng tải lại. lưu ý: có 3 chapters cue couple khác 🙏…
[Tớ yêu cậu] anh cất tiếng nói khẽ,ánh mắt nhìn tôi cả phòng xem kịch bỗng im ắng. Dù là diễn nhưng tôi lại không hề biết nó lại là lời nói thật lòng của anh sau này........Giống bộ anime Komi không thể giao tiếp (komi can't communicate)…
Nơi chốn gọi là nhà, góc nhỏ với đôi ba mái ấm to nhỏ có các ông bố và các bé con của họ☆Chỉ là trí tưởng tượng của con author.☆Thiết lập thế giới giả định, xin đừng nhầm lẫn với đời thực.☆Coi truyện hoan hỉ, mãi keoo.…
Ý là t thích thì viết thui=)))))…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
"trời lạnh thế nhỉ, ước gì có người yêu""yêu luôn cái thằng đang tán mày kia kìa"…
Sốp đu otp gemdoo và antài .allatus(main)Và một số couple phụ(Atus: main) nhưng góc nhìn có thể thay đổi…
Hỗn,Tục thì thôi nhé luônnĐọc đi rồi biết nàaa…