[ĐườngThanh] Chờ Ta Đến, Gả Cho Người
Hẹn một mai trái tim qua giông bãoSẽ cùng người thương thảo truyện trăm năm.Dấu chân bị tuyết thổi mất cũng giống như người vậy, không về được nữa.…
Hẹn một mai trái tim qua giông bãoSẽ cùng người thương thảo truyện trăm năm.Dấu chân bị tuyết thổi mất cũng giống như người vậy, không về được nữa.…
CP: Đường Bảo x Thanh Minh Có các nam phụ khác (Bạch Thiên, Trường Nhất Tiếu, Thiên Ma (???))nhưng cũng chỉ là nam phụ thôi 👍 Văn án: (viết mô tả khó hơn viết nội dung nên mình làm đơn giản đi ha?) Đường Bảo sống dậy báo nhà báo cửa báo Thanh Minh."Nếu biết đại huynh nhớ thương ta đến vậy có lẽ ta đã sống lại sớm hơn một chút, sau đó đi tìm huynh.""Đường Bảo, mất đi rồi tìm thấy, tìm thấy lại mất đi, còn gì dằn vặt hơn thế nữa không?""Nhưng tiếc quá, cả hai kiếp người chúng ta đều không thể cùng nhau nắm tay đến già.""Ta và đệ không xứng đáng được hạnh phúc sao?"[Thanh Minh và Đường Bảo là người yêu.Không có tín vật định ước, không có hôn lễ hoành tráng, không có người chứng kiến và chúc phúc, không hoa không nến, chỉ có mặt trăng mờ ảo cùng ánh hừng đông soi sáng cho họ.]Fic không buồn đâu đừng để bị lừa (◍•ᴗ•◍)Chuyển nhà từ bên @Siudeptraicap3…
Sanzu và Inupi là hai con chó của Takemichi, điều này cả Phạm Thiên đều biết. Một người là trung khuyển, một người là chó điên. Nhưng có một điều duy nhất khác biệt đó là chỉ có mình Takemichi mới được phép đùa giỡn với họ và ra lệnh cho chúng. Và thế là Takemichi trong một ngày buồn chán đã quyết định "chơi đùa" cùng hai chú chó của mình.Cảnh báo: có SM, 18+.Đây là các shortfic về Takemichi, có lúc sẽ là char x Take, có thể Oc x Take. Nói chung tôi có idea thì tôi sẽ triển, không có ngày lấp hố :v.…
Một buổi trưa rực rỡ tại Florence, 20xx.Trên đường đi thăm quan và khảo sát nhà hát của trường đại học Sân Khấu-Nhạc Kịch Santa Cecilia cho vở opera "Carmen", gã tổng giám đốc bốn mươi tuổi người Đức của Tổ Chức Sân Khấu- Nhạc Kịch Ansgar, Ludwig Beilschmidt, vô tình để lạc chính mình trong những bước nhảy ngẫu hứng của một thằng nhóc kém mình hai mươi tuổi, cậu sinh viên Feliciano Vargas người Napoli, khi nó hóa thân vào vai Carmen và hát vang khúc aria trứ danh "Habanera".Nhanh và chóng vánh như những uyển chuyển cuốn hút của Feliciano, Ludwig vội vàng đi vào kết luận: nó chính là tương lai của gã- một tương lai đắt đỏ đầy tiền tài và danh vọng, quyền lực.Đem nó theo suốt những ngày tháng lưu diễn, từ tháng Tư Florence cho đến tháng Mười Hai Mát-xcơ-va, gã người Đức vẫn luôn cố tự nhủ, gã tiếp cận nó không hơn không kém việc tiếp cận một mỏ vàng, và gã đối xử với nó chỉ có thể ở mức một người chủ chăm bẵm cho một con gà đẻ trứng vàng mà thôi.Nhưng thực sự, mọi thứ có còn đơn giản như thế, khi gã bắt đầu gọi nó bằng cái tên "Carmenio", trong những trang nhật ký, trong những nỗi ưu tư, trong những giấc mộng khuya khoắt, và trong cả cơn say khướt? Warning:- GerIta.- Có OOC, ngược, HE.- 16+ (cân nhắc nhẹ về khía cạnh tư tưởng đạo lý)/ có cảnh nóng.- Nội dung có âm hưởng đến tôn giáo/tâm linh. Nhiều phân cảnh hơi hướm Surrealism. - Các nhân vật đều thuộc về Himaruya Hidekaz (APH: Hetalia).- Fanfic này được lấy cảm hứng từ 1 bộ phim truyền hình Hàn Quốc "King of Drama" và vở opera "Carmen" của George Bizet.…
Takemichi là nhân viên bán hàng bình thường và em có một người bạn trai. À không, là bạn trai cũ thôi.Anh ta và em cũng chia tay trong hòa bình. Nhưng mối tình mười năm của em cứ thế phải buông tay. Em cũng buồn! Nên em lấy hết tiền tiết kiệm để giải sầu. Ai ngờ vui chơi vác thêm nợ. Em chưa kịp chếch choáng trong cơn say để quên đi mối tình sâu đậm, thì vừa bước trên đường vắng vừa vác một tên xa lạ về nhà.…
Trong cuộc chiến khi ấy, hắn ta thấy Đường Bảo cảnh báo hắn phía sau có địch nếu không thì hắn đã ăn một nhát đao rồi. Chuyện này không quá lạ vì Thanh Minh cũng thường thấy Đường Bảo, Thanh Vấn và cả Thanh Tân nhưng chỉ khi hắn nhớ đến họ hay khi hắn uống rượu thưởng trăng còn trong trận chiến này... Trong suốt cuộc chiến hắn không nghĩ đến Đường Bảo. Hắn đâu có ngốc đến nỗi không phân biệt hư và thực. Một điềm báo nào chăng...Hắn vội lắc đầu xóa bỏ suy nghĩ ấy đi."100 năm .... người không thể còn ...."------------------------------------------------Notice: ONLY ON WATTPAD!!!• Lịch ra: tùy hứng :)))• Tình trạng au: nhát, đg cày truyện khác, xem cp khác 😇…
!!ĐÂY LÀ TÁC PHẨM CÁ NHÂN VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!!!BẠCH THIÊN AND THANH MINH ONLY!!..Tôi quyết định để bộ kia để làm một bộ dài, còn đây sẽ là chỗ để tôi xả những 1shot mà tôi vô tình nghĩ ra nha:D.Có thể cũng có xíu xiu yếu tố cp khác nma trọng tâm vẫn là #bachthanh #bachthanh #bachthanh oke.Tôi đã chết chìm trong đống hint mà hai con đỉ này vô tư rải xuống như mưa:))…
Cre bìa: @_jenii- | Vague TeamDisclaimer: Nhân vật không thuộc về mình, họ thuộc về Scott Cawthon. Mình chỉ viết truyện với mục đích vã OTP thôi.Summary: Đây chỉ là tổng hợp một số câu chuyện nhỏ về FredMike, chỉ thế thôi.Pairing: Freddy Fazbear x Mike Schmidt.VUI LÒNG KHÔNG RE-UP KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP NHÉ!…
Các đoản văn tôi viết về Thanh Minh và những người xung quanh.Nếu có ý kiến gì cứ mạnh dạn góp ý, tôi sẽ cố gắng sữa chữa.Hi vọng bạn có thời gian đọc vui vẻ.Lưu ý: Học sinh tiểu học hành văn.…
Tác giả chỉ mới tập tành viết lách, cách hành văn không tốt, sẽ OOC. Những dòng chữ, câu chuyện được viết ra chính là tình yêu của tác giả với Thanh Minh.Cảm ơn đã theo dõi.Và, Thanh Minh ơi, hạnh phúc nhé.…
Cp: TrườngThanh(Bá Quân Trường Nhất Tiếu x Hoa Sơn Kiếm Hiệp Thanh Minh)Mái tóc rũ dài qua thắt lưng, dáng vẻ tiều tuỵ của hắn khiến ai nhìn vào cũng phải sót thương.Không thể chết, sống cũng chẳng xong, cuộc đời vốn luôn trêu ngươi hắn như vậy. Nếu biết trước bản thân sẽ thành ra thế này, có lẽ lúc đó hắn đã không chọn đi con đường sai lầm ấy...Một nhành mai thắmMột cánh hoa đỏMột mùi thơm ngátMột đời bi thương.Tưởng vậy mà khum phải vậy đâu :))🎀CÓ NGỌT NHA CHỨ KHUM PHẢI CHỈ BẠO HÀNH ẺM ÂU🎀…
bản dịch hơi hơi đơ, ae đọc tạm📌VUI LÒNG KO BẾ ĐI✋…
❗Truyện đang trong quá trình rewrite ❗Nếu như Thanh Minh tái sinh sau 100 năm, nhưng lại không phải trong thân xác của tên ăn mày Thảo Tam mà là Mai Hoa Kiếm Tôn? Điều gì sẽ xảy ra được nhỉ...?____Bước ra khỏi bể máu, những gì còn lại chỉ là chút hơi tàn.…
Họ gặp nhau lần đầu ở sân bayText fic…
Đứa con xa quê. Mãi mãi không thể về nhà. Vậy thì, hãy để Hoa Sơn làm nhà của nàng. Warning: Ooc.…
Những câu chuyện mà tui viết về cuộc sống hàng ngày của Thanh Minh và những người xung quanh hắn…
Tuyển tập các chapter ngắn về All x Thanh Minh. Warnings: Từ ngữ thô tục chửi thề không quan ngại che dấu, có ngược, có ngọt, có R19 trở lên.Tôi thiên vị Đường Bảo nên đa số sẽ là ĐườngThanh nhiều hơn.…
Sóng sông dập dềnh, lấp lóa ánh bạc. Trăng nghiêng soi lên mái tóc màu mực tuyền, đắp lên người hắn tấm vải nhuyễn tinh khôi. Y phục ướt đẫm bám rịn cơ thể, tôn lên những đường nét mượt mà. Chung Myung bần thần đứng lặng, tay vẫn yên vị trên chuôi.Phát hiện ánh nhìn từ phía bờ sông, người nọ ngoảnh lại. Khoảnh khắc ấy, cõi lòng Chung Myung thoáng qua một cảm giác kỳ khôi - cậu ngỡ rằng người kia vừa mới bước ra từ bức hoành thủy mặc. Cung Quảng Hằng chiếu sáng nửa gương mặt nhợt nhạt cùng vành mắt sắc sảo, vẻ đẹp dã diễm ấy hệt như yêu quái trong những thiên truyện xưa, bắt mất hồn những kẻ phàm tục.----------------------------Commission by Ẩn danh, chính chủ giấu danh tính.…
Tác giả: Qiaoshuhuang / RichmondLink gốc: https://archiveofourown.org/works/52469050/chapters/132735697Beta: @Ijlurvoice Art by banhmisugoiWarning: 🔞Trẻ con, Ryu Minseok nghĩ, thực ra cả hai đều không còn là trẻ con nữa, và chỉ cách nhau có tám tháng. Định mệnh của những người cùng thế hệ là gặp gỡ nhau ở cái tuổi chưa được phép uống rượu, vậy mà giờ đây đều đã đến giai đoạn có thể bước vào hôn nhân, dường như đã được định sẵn sẽ nắm tay nhau mà bước tiếp.…
Thanh Minh uống phải kịch độc?? Bị mất trí nhớ đã đành giờ còn biến thành con nít, cách thức chữa này cũng quá là ăn gian đi!…