đốt.
một mớ chữ đáng lẽ nên đốt.…
một mớ chữ đáng lẽ nên đốt.…
Đây là fan-fic nối tiếp chương 235 của manga Tokyo Manji Revengers. Kế thừa toàn bộ nội dung của 235 chương trước. Mình mới đọc bộ này được một tháng, nhưng do chờ chương mới quá lâu, mà cũng đã đọc đi đọc lại được 3 4 lần rồi, nên mình quyết định viết tiếp phần kết trong khi chờ tác giả ra những chương tiếp theo.Do cũng khá bận nên mình cũng không chắc sẽ up theo chu kì cố định được.…
hai kẻ tồi tàn, phần 4.***viết cho những ngày tôi chôn cất cậu trong đầu mình.…
Typhoon là một cô bé nhút nhát và ít nói nên có rất ít bạn bè...và đây là câu chuyện kết bạn của cô ấy cùng với nhân vật chính !…
Vẽ nhảm , vẽ xàm ... Hội tụ đủ trong MilkyWay Artbook !…
Chúng ta có lẽ sẽ yêu vào một ngày nào đó nhỉ... Thật khó để dự đoán một thời điểm chính xác và bắt con tim rung động. Nước mắt, những bờ môi, mái tóc ấy, ly nước này. Chúng ta đang nói đến đâu rồi? Phải, ta chẳng thể nhớ gì bởi ta không yêu, không thiết tha như ngày xưa nữa. Ta chỉ đờ đẫn và mong chờ một điều gì đặc biệt xảy đến. Có khi, ta cứ vu vơ tạo cho mình một thế giới mộng tưởng rồi nép mình trong vòng tay những chàng hoàng tử không có thực thôi. Đó là yêu, hoặc là không. Nhưng làm việc ấy trong lúc đợi chờ cũng không tệ cho lắm. Dù lâu lắm rồi, ta chẳng quay lại với giấy và bút. Một khởi đầu mới hoặc là bước một chân vào phòng chờ.Chờ anh.…
Vài mẩu tin nhắn của gyujin…
tiễn dặn.…
Liệu cậu có muốn lặn?Khi nơi đất mẹ đã quá nhiều bão giông?…
H+ , tục , đừng nói với tôi là làm ơn viết như này : c*c . Không tôi nói trước là rồi…
truyện kể về một tổ chức bị bóc lột sức lao động đến báo động, cho tới một ngày tổ chức đó đột ngột thay đổi 180° vậy chuyện gì sẽ sảy ra tiếp theo? cùng đón xem nhé!…
Cô chờ đợi anh 8 năm, anh chẳng hề hay biết. Khi buông anh lại muốn bù đắp sao, KHÔNG nó đã kết thúc rồi anh ạ. Tình yêu nó có mù quáng đến mấy cũng sẽ biết quay đầu lại đúng không anh? Anh có bạch nguyệt quang, cô vẫn sẽ đợi cho đến khi anh muốn quay đầu lại nhìn về phía cô. Tia hi vọng kết thúc thật rồi anh ạ. Cô nghe thấy lời nói ấy.....…
Tác giả: Mona Al MarshoudDịch: Trần Diệu AnhThể loại: Tiểu thuyết lãng mạnNgôn ngữ gốc: Tiếng Ả Rập---- Trích đoạn:Và rồi, bằng tất cả niềm hãnh diện với trọng trách mà mẹ trao cho, tôi hì hục chuyển lại giường của Raghad sang phòng của cha và mẹ. Khi tôi quay trở lại chỗ mà cả nhà đang quây quần cùng nhau, tôi nhận ra Raghad đã thiếp đi tự bao giờ. Trông cái cách con bé ngủ mới yên bình làm sao. Chắc hẳn nó đã mệt mỏi lắm, nhất là sau khi dành cả một ngày trời để gào khóc như thế.Có lẽ tôi cũng nên đi ngủ sớm thôi. Sự mệt mỏi đã thấm vào tận xương tủy tôi rồi, có lẽ thế. Ừ, phải rồi, có lẽ là như vậy đấy.…
Nhiệm vụ của cậu là chiếm lấy được trái tim hắn! #dovebaka•" Chúng ta không phải là xa nhau mãi mãi, mà là gần nhau trong một thân phận khác " #dovebaka•…
chuyện kể lúc trăng lên.***"hãy để tớ là đom đóm của cậu, còn cậu sẽ là nguyệt kiến thảo của tớ."…
khi tình bạn không còn là sức mạnh.…
Đây chỉ một tác phẩm nghiêm túc, nhưng cũng có phần hài hước*Jo Havani…
truyện dành cho LGBT, có đam và bách, và đặc biệt sủng thụ:)))…
Mùa xuân không ấm áp như bạn nghĩ, mùa hè không buồn bã như bạn tưởng.Hè có thể vẽ tiếp bức tranh mùa xuân dang dở, nhưng cũng có thể đánh thức bạn khỏi giấc mộng dối trá của tuổi trẻ.Copyright 2016 by Zorr Aghtis.…