Hạnh phúc hay sóng gió
Đọc đi biết…
Đọc đi biết…
Lời dẫn truyện.Trước khi bắt đầu câu chuyện Tuyết rơi mùa hè, cho phép tôi - tác giả của truyện, được gửi đến các bạn vài lời.Tôi là một cô bé sinh năm 1997, khi mới bắt đầu viết câu chuyện này, tôi 14 tuổi. Cái tuổi chưa đủ lớn để tôi hiểu hết về những thứ gọi là tình yêu, là hận thù hay đau khổ. Tất cả những bi kịch trong câu chuyện, tôi viết lên bằng cảm nhận non nớt qua đôi mắt nhìn đời của con bé mới học hết lớp 8. Có thể nó không được toàn vẹn, không thể khiến cho người đọc phải rơi nước mắt, nhưng xin các bạn hãy cảm nhận nó bằng cả trái tim, vì tôi - tác giả của câu chuyện cũng đã viết lên nó bằng cả trái tim mình. Motif không mới, nhân vật không mới, nhưng các bạn hãy đọc hết câu chuyện, giống như cách các bạn trân trọng sở thích, niềm đam mê và ước mơ của tôi!Đừng yêu cầu một sự hoàn hảo trong câu chuyện này nhé, vì đơn giản một điều, tôi, bạn, và tất cả mọi thứ trong cuộc sống này đều không hề hoàn hảo, Tuyết rơi mùa hè của tôi cũng thế.Và một điều cuối cùng, truyện của tôi không phải một tác phẩm quá hoa mỹ, có thể không làm vừa lòng những độc giả khó tính, có những chi tiết mộng mơ, bay bổng đến độ vô lý, nhưng các bạn hãy mỉm cười và nghĩ rằng, đó cũng chính là ước mơ và suy nghĩ của một cô bé 14 tuổi. Đọc hết câu chuyện và nói lên cảm nhận của mình nhé!…
Câu chuyện nhẹ nhàng với bánh ngọt và viết lách.…
Nó bắt đầu ở một vùng dày tuyết nọ...…
Mậu Kỳ Lan này hiện đại tiêu chuẩn trạch tại xuyên qua đến 2000 năm sau, tại đánh mất kiến công lập nghiệp trụ cột điều kiện sau, rốt cục hết hy vọng, bắt đầu thanh thản ổn định muốn trong tương lai trong thế giới tiếp tục trạch... Này thâm căn cố đế văn hóa bối cảnh cùng thói quen trong xã hội tương lai trong hoàn cảnh tự nhiên sinh ra đủ loại không phối hợp cùng mâu thuẫn.Chỉ có thể nói trong xã hội tương lai muốn làm cái tiêu chuẩn trạch không khó, nhưng muốn làm cái có kiến thụ tiêu chuẩn trạch còn lại là khó càng thêm khó.…
Như tiêu đề…
Not thing…
Nothing…
một chiều thứ sáu mưa to, tôi đưa tang em cũng những kỉ niệm trước cái chết đã quá lặng lẽ..…
Chuyện thường ngày của anh Jung Hoseok và cô Kim Ami.…
- Ai guuu... Khả năng viết của tại hạ còn rất kémmm .. Mong các nhà sư chủ bảo :333…
fic Khải -Thiên Nguyên-Hoành độ dài chưa xác định tình trạng đang trong giai đoạn hoàn thành tác giả :Mạc Vân xin không mang ra khỏi đây nếu không có sự cho phép của tác giả " anh luôn đi một mình luôn cô độc luôn cho rằng trái tim đã chết thời gian đã sẽ ngưngđôi chân không muốn bước mắt không muốn nhìn cho tới khi anh gặp em một thế giới mới đã mở ra "......-Khải ! cảm ơn anh đã đến bên em -ngốc ạ anh mới là người phải cảm ơn khi em tới bên anh CẢM ƠN EM THIÊN TỈ cơn gió của đời anh mùa xuân của anh hơi ấm của anh hương hoa của anh ........yêu em "nếu được chọn lại em vẫn sẽ đi con đường đó vẫn bước vào lối đó nhưng liệu còn gặp được anh "chỉ cần cả 2 cùng nhìn về 1 phía và yêu nhau sẽ không có gì là không thể…
Thực tại này, thế giới này liệu có thật sự tồn tại không?…