[Kiramune] Một ngày của Irino Miyu
Như cái tên, cái này là một one-shot của mình về MiyuMiyu. Cảm ơn vì đã thích Kiramune và đọc truyện của mình nha!…
Như cái tên, cái này là một one-shot của mình về MiyuMiyu. Cảm ơn vì đã thích Kiramune và đọc truyện của mình nha!…
Loại truyện: bi hài kịch hay chuyện tình.Thời điểm: Thế kỷ 15.Địa điểm: một hòn đảo giữa biển.Lần đầu tiên trình diễn: 1611.Lần đầu tiên xuất bản: 1623.Các nhân vật chính: Prospero, bá tước chính thức của thành Milan; Miranda: con gái của Prospero; Ariel: thần linh, phục tùng Prospero; Caliban: nô lệ của Prospero; Antonio: bá tước của thành Milan, em của Prospero; Alonso: vua xứ Naples; Ferdinand: con trai của Alonso; Sebastian: em của Alonso; Gonzalo: nhà triết học đã cứu sống Prospero và Miranda.…
Em thích anh.Tụi mình là anh em mà ?Nhưng mà ruột thịt đéo đâu.--------------------------------------------------------------------------------------------Viết vì có tự nhiên có cảm hứng để viết, không đảm bảo truyện sẽ hoàn, vì là một cá thể sống tùy hứng aka bị lười và luôn luôn trong trạng thái bận rộn.XIN ĐỪNG ĐÁNH GIÁ THẨM MỸ CỦA TUI. CÁ NHÂN BỊ YÊU BẢN THÂN THÍCH SỬ DỤNG ĐỒ TỰ LÀM DÙ XẤU HAY DỞ TỆ…
Author: kyleworthingtonEdit: Trẫm.Beta: Cáo & Cụt..: VUI LÒNG KHÔNG MANG BÀI ĐĂNG RA KHỎI PAGE :.Vào đầu những năm 1900, Do Kyungsoo, qua cách mai mối bằng ảnh chân dung, được Kim Jongin, một công nhân đồn điền gốc Hàn làm việc tại California và cũng là người mà cậu chưa từng gặp bao giờ đồng ý kết hôn. Park Chanyeol, một thợ chụp ảnh tự do, tình cờ gặp Kyungsoo trên cùng chuyến tàu tới California. Và giữa hai người họ, đã nảy nở một đóa hoa ái tình.…
" Em thích anh ! " Năm cậu 18, anh nói cậu phải chuyên tâm thi đại học, chuyện yêu đương gác lại sau." Em chính là thích anh ! " Năm cậu 19, anh chê cậu còn nhỏ, bồng bột chưa quyết đoán mà có suy nghĩ sai lầm. " Em rất thích anh " Năm cậu 20, công ty rơi vào khủng hoảng và một lần nữa anh từ chối cậu." Em thích anh rất nhiều " Năm cậu 21, anh nói chưa đủ tiền để có thể lo cho cậu. Trần Minh nặng nề buông tay, tự nguyện rời khỏi vòng lặp này. Mấy năm sau gặp lại, cậu lại chính là chủ tịch công ty đối thủ của anh." Em chính là rất thích anh, ban đầu là thích anh, sau này cũng là thích anh và mãi mãi vẫn là thích anh " Ngoài lạnh trong nóng, tàn bạo công x băng lãnh, tàn nhẫn, thâm tình thụ Lục Lễ x Trần Minh Nuôi vợ từ bé :3…
Thanh xuân tươi đẹp năm hai mươi tuổi của chúng tôi bắt đầu ở giới giải trí. Để được đứng trên những sân khấu đầy ánh hào quang rực rỡ ấy, chúng ta chẳng thể biết được idols đã chịu đựng những việc gì. Từ khi còn nhỏ họ gắn bó với thứ gọi là thực tập sinh, khi đến tuổi xuân rực rỡ tươi đẹp nhất của đời người họ được debut trở thành idol, thanh xuân có phần tươi đẹp rực rỡ của họ bắt đầu từ đó.…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , OE , Tình cảm , Võ hiệp , H văn , Hệ thống , Song tính , Cường cường , NPNguyên sang nam nam hư cấu cao H võ hiệp mỹ nhân thụ cường công cường thụNày tác phẩm liệt vào hạn chế cấp, không đầy 18 tuổi chi người đọc không được đọc.Cơ như lâm bị một cái quỷ quái hệ thống tạp trung, bắt đầu rồi săn diễm võ lâm anh tài tuấn kiệt khổ bức chi lộ.Vốn dĩ chỉ là đơn thuần nam nhi thân, hiện giờ phía dưới lại nhiều ra một cái tiểu huyệt.Trước sau đều càng ngày càng cơ khát, hắn luôn là cảm thấy không đủ không đủ không đủ!【 hệ thống, ngươi ra tới, ta cam đoan không đánh chết ngươi! 】…
Có lẽ chẳng ai mà ngờ được rằng từ hàng ngàn năm nay, vẫn luôn tồn tại những sinh vật chỉ mang một nửa dòng máu của con người, nhởn nhơ sống trà trộn trong xã hội.Tại sao những người bình thường như chúng ta lại phải bàn đến những sinh vật ấy ư? Bởi theo những nhân chứng thực tế cho biết, chúng vô cùng nguy hiểm đối với thế giới loài người. Cứ mỗi khi màn đêm bao trùm không gian tĩnh lặng, những sinh vật ấy- một bầy sói khát máu lại lặng lẽ nhấm nháp bữa tối của mình. À không, ''lặng lẽ'' chắc chắn là một từ quá nhẹ nhàng để nói về thói quen săn mồi của chúng. Chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ muốn được tận mắt chứng kiến cảnh ấy đâu. Vì nếu một ngày nào đó hoàn cảnh đưa đẩy bạn phải chứng kiến, thì hẳn là bạn còn rất may mắn mới quay trở lại để kể cho chúng tôi nghe chi tiết sự việc.Những sinh vật như chúng không bao giờ có thể sống một cuộc sống như một người bình thường, một phần là vì chúng không hề muốn thế. Riêng Dilys, khác hẳn với chúng, cô căm hận thân phận thật sự của mình. Mười sáu năm sống và cảm nhận cuộc đời, hoàn toàn không có bất kì khác biệt nào so với bạn bè đồng trang lứa, vậy mà giờ đây, cô được cho biết rằng mình vốn không phải con người, cuộc sống bị ràng buộc bởi phần linh hồn của một con sói máu lạnh. Con đường trước mắt cô bỗng chốc thu lại chỉ vỏn vẹn hai lựa chọn: Hoặc là giết, hoặc là bị giết? ___________________________________________________________________________❀ Tác phẩm đã được đăng tại event ''Đêm cổ tích huy hoàng''- Tiramisu Team Đây là onesh…
Tên gốc: 你在星光深处Tên Việt hóa: Người ở nơi ánh sao sâu thẳmTác giả: Ngữ Tiếu Lan San (语笑阑珊)Nguồn raw: Tấn GiangSố chương: 151Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản dịch: Chưa đào hốDịch: TrouBìa: Xuất bản bên Trung!!! Bản dịch phi lợi nhuận không có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup/chuyển ver!!!Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giả tưởng, tình yêu, nhẹ nhàng, HE, chủ thụ, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, Sinh vật ngoài hành tinh công x Cậu ấm nhà giàu thụNhân vật chính: Bạch Hy (thụ) x Hàn Trác (công)…
một phiên bản tuyện vời khác dành cho những ai yêu thích alice ở Xứ sở Diệu kỳ----------------------------------------------------------Alyssa, mười sáu tuổi là hậu duệ của alice liddell, nhân vật trong tác phẩm " Alice ở Xứ sở Diệu kỳ" của nhà văn Lewis Carroll. mẹ cô phải sống trong bệnh viện tâm thần, còn bản thân cô phải đấu tranh với việc nghe thấy tiếng nói của những con côn trùng và các loài hoa. Lời nguyền của gia đình Alyssa bắt nguồn từ cụ ngoại của cô là Alice Liddell và chỉ có thể khắc phục được hậu quả bởi những người phụ nữ trong gia đình. Alyssa nhận ra một sự thật đáng sợ và biết rằng Xứ sở Diệu kỳ là một nơi vô cùng tăm tối và rối ren. làm thế nào để Alyssa vượt qua và hóa giải được lời nguyền năm xưa? cô sẽ quyết định rằng ai là người mình tin tưởng trong hành trình này: Jed- người bạn tuyện vời mà cô luôn yêu thầm hay Morpheus- người bạn đặc biệt trong những kí ức tuổi thơ của cô.Trích đoạn 1 Morpheus vươn người hứng lấy một giọt nước mắt bằng ngón tay mình. Gã giơ nó lên luồng ánh sáng mờ mờ tảo ra từ một vài tiên nữ còn sót trên đầu chúng tôi. Một nét tò mò uốn cong đôi môi gã. "Cô nhỏ lệ cho hắn cũng như từng nhỏ máu vì ta. Người ta hẳn sẽ tự hỏi thứ gì mạnh mẽ hơn, có tính ràng buộc cao hơn. Ta cho rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ biết."Trích đoạn 2Tôi ngắm nhìn đôi cánh tay rắm nắng của anh, say mê với những vết sẹo. Cái đêm trên con thuyền, cái cảm giác ngủ thiếp đi giữa vòng tay mạnh mẽ của anh. Tất cả những kí ức lung linh ấy giờ chỉ thuộc về mình tôi. Một điều mà tôi chỉ…
Undertaker Phenomance - người sở hữu một sức mạnh mà ai cũng phải sợ hãi. Mọi người cho rằng sức mạnh đó có được kể từ khi Undertaker được cứu sống từ một vụ hỏa hoạn tại nhà tang lễ của gia đình do mục sư Lewis Phenomance - cha của Undertaker làm chủ. Sau đó Undertaker được đưa đến nhà của Ngài Công tước Phenomace. Do ba mẹ của đều qua đời nên Undertaker được phong làm Tử tước thay cho ba mình khi mới 5 tuổi. Theo thời gian, cậu bé Undertaker lớn lên và thay đổi dần... Hiện tại, Undertaker đã là Bá tước với độ tuổi 25 và lập nên một nhà tang lễ mới ngay nhà cậu xưa kia. Ngày càng nhiều cái chết vô lý xảy ra khiến mọi người không khỏi lo sợ. Ai cũng cho rằng Undertaker đã sử dụng sức mạnh của mình để gây ra những chuyện đó nhằm hăm dọa những kẻ chống mình và tạo uy quyền.…
***Văn án***Năm 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của người con gái, cô bị hắn cường bạo. Cô ôm hận trong lòng, quyết tâm tìm hắn trả thù. Nhưng hắn như một cơn gió mất tích trong đêm…Năm 20 tuổi, cái tuổi hạnh phúc nhất của tình yêu, cô gặp được anh, người chấp nhận hết thẩy quá khứ của cô. Ai ngờ, trời xuôi đất khiến, cô gặp lại hắn. Môt lần nữa bị hắn thao túng:“Ngoan ngoãn làm người đàn bà của tôi, khi nào tôi chơi chán, em sẽ được tự do!”Biến cố xảy ra, ông trời có mắt! Cô được tự do… nhưng lại đánh mất tình yêu của mình!Năm 24 tuổi, cô trở thành một nữ Thám tử, trong một lần làm nhiệm vụ cô phát hiện. Hắn ta là ma quỷ, âm hồm bất tán! Lần này là cơ hội tốt để cô trả thù, đột nhập vào tổ chức lấy chứng cứ phạm tội của hắn:“Trái Đất hình tròn! Chúng ta lại gặp nhau, lần này có chết tôi cũng không buông tay!”Tình yêu bắt đầu từ thù hận, liệu họ có đến được bến đổ của hạnh phúc?…
http://www.lewenwu.com/book/49128/index.htmlsống lại mạnh địchtác giả : lãnh cá tạp làm lại một đời , ngươi sẽ làm cái gì ? có ân báo ân , có cừu báo cừu ? vân vân , kình địch , chúng ta có lời thật tốt nói . bất quá , cái này kình địch tại sao giống như một chút cũng không ghét mình đây ? tại sao cái này kình địch sau khi chết còn cho hắn liệu lý hậu sự thậm chí còn khóc đây ? kình địch , ngươi có phải hay không thầm mến ta ? vân vân , đừng chạy , kình địch ta có tràng yêu muốn cùng ngươi nói chuyện một chút . kiếp trước thương giới đại bị , cường cường , 1 người liên quan tới y học giới đích tất cả thiết định đơn thuần hư cấu , không ngậm bất kỳ ánh xạ . thông thường không đủ , tiếp xúc bệnh viện cũng không nhiều , mọi người xem nhìn không muốn tra cứu , nhưng hoan nghênh chỉ đang . bổn văn bề mặt bản chữ hìnhnguồn gốc với in tờ nết , xâm quyền san . bổn văn đem với 2016 năm 8 tháng 10 số vào v , vào>…
Tồn tại hay không tình bạn thân khác giới? Hay thật sự đó là những kiềm nén tâm tư, chỉ vì không muốn mất đi người ấy? ***Dương Linh Lan không phải cô nàng nữ chính thơ ngây, trong sáng. Cô là người có trách nhiệm, biết suy nghĩ, nhưng khi cạn tình cảm cũng rất lạnh lùng, cô luôn cố gắng dùng lý trí trấn áp tình cảm cho đến khi còn một mình, cô mới để những giọt nước mắt kia rơi lặng lẽ.Trần Đông Quy cũng không phải soái ca ngôn tình. Anh là người trầm tĩnh, thấu đáo và tinh tường suy nghĩ người khác. Anh luôn bên cô cùng cô vượt qua khó khăn, bằng cách này hay cách khác, anh luôn khiến cô cười. Tuy nhiên anh lại ra sức tạo bức tường bảo vệ, không cho người khác có cơ hội hiểu lòng mình, kể cả cô. Tình bạn, tình cảm giữa họ, không phải tự nhiên mà có, cũng không phải dễ dàng mất đi. Chỉ là, khi ta thương nhau, mọi thứ liệu vẫn sẽ như ban đầu?…
Genre: Healing Memoir in Poetic Prose. A quiet, poetic memoir for those who feel unnamed, unseen, or just quietly drifting. Each chapter is a soul-letter written across the dark matter of everyday life, in English and Vietnamese. This is not about being strong. It's about stillness, softness, and survival in silence. Một cuốn hồi ký thơ, thầm dành cho những ai từng cảm thấy mình không được gọi tên, không được nhìn thấy, hay chỉ đang trôi lặng. Mỗi chương là một bức thư gửi từ tâm hồn qua vùng vật chất tối của đời thường - bằng cả tiếng Anh và tiếng Việt. Không nói về mạnh mẽ, mà nói về sự dịu dàng, im lặng, và cách để tồn tại.…
Trích đoạn : Khánh Vũ không giữ tay cô, cũng không nói gì hết.Anh cứ chắn trước mặt cô mãi như thế, mãi đến khi Châu Giang cảm thấy sợ hãi, anh mới chịu thua mà xoay vai đứng sang một bên.Châu Giang thấy thế, nắm chặt quai cặp rời đi ngay lập tức. Nhưng còn chưa bước được bước nào, cánh tay của Khánh Vũ đã đưa ra, dừng ngay trước mắt cô.Trong hơi mát dịu nhẹ của cơn gió mùa thu, Giang nghe thấy anh hỏi mình "Nếu không phải vì giọng hát của tôi, năm lớp mười Giang có đến tìm tôi không?" "?"Khánh Vũ lạnh lùng nhìn cô, chút lòng tự tôn cuối cùng cũng đã mất sạch.Anh buông lỏng tay, đứng dựa vào gốc cây bàng, không hề nói thêm gì nữa."Trần Khánh Vũ." Châu Giang gọi tên anh, tóc mái bay phất phơ trong gió.Khánh Vũ ngẩn đầu nhìn cô theo tiếng gọi, vừa ngước lên đã nghe cô nói"Tôi chỉ thương hại Vũ thôi.""Là Vũ vẫn luôn ảo tưởng tôi thích Vũ, Vũ đừng ngủ nữa.""Về nhà tôi sẽ xóa kết bạn không liên lạc với Vũ nữa, học kỳ sau học theo ban rồi, chúng ta không chung đường.""Kết thúc đi."…
Trên đời có thể có một Koo ảnh đế xấu xa như thế sao ? Luôn miệng nhận mình là thẳng nam nhưng lại không cách nào chấp nhận được kẻ khác ve vãn Oh Hanbin. Năm lần bảy lượt từ chối tình cảm của người ta, có điều dù là diễn viên hạng A thì Koo Bon-hyuk cũng không thể bắt trái tim mình diễn được.- Hyuk à, em làm sao mà chạm được đến anh chứ?- Em chỉ cần quay đầu thôi, anh vẫn luôn ở đó mà.___- Hyuk à, trước khi anh tồn tại, cả thế giới đều chống lại em________‼️‼️‼️FIC CHUYỂN VER CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ‼️‼️Tác giả: Miin_zsekLink gốc:https://www.wattpad.com/story/341718153?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=junna_hb78…
Thời thế quay cuồng, năm thịnh năm suy, có khi soán ngôi đoạt vị lúc nào không hay. Lúc còn sống trên dương thế đã từng cảm nhận được ái ố hỉ nộ trên đời, từ nỗi căm hận thống khổ đến khoảnh khắc vui vẻ sau đó lại chua xót tột cùng. Ai mà biết tương lai ra sao chứ, ngày trẻ tung tăng một chút, mai này hiểu được sự đời thì người thân đã không còn.Trọng sinh, đảo ngược thời không quay về mười sáu năm trước, lúc tất cả còn đương xuân rực rỡ, lửa chưa tắt, tiệc chưa tàn mà tình cũng chưa tan.Y chỉ hận sao ông trời không cho y kết thúc số mệnh này cho rồi, còn cho y sống lại một đời làm gì. Rồi y lại cảm thấy may mắn, may mắn vì cái mạng nhỏ này còn được giữ lại để đến ngày hôm nay... tất cả ― đều phải đổ máu thành sông!Còn hắn? Vì ước nguyện bên y đến bạc đầu giai lão mà không tiếc mạng của ngàn người chỉ để được tái sinh cùng thời điểm với y. Thần Chết muốn mang người hắn yêu xuống hoàng tuyền thì hắn cũng phải giành về tay trước đã."Nợ tình chưa trả cho ai, khối tình rơi xuống tuyền đài chưa tan."---Song Tử x Xử Nữ; niên hạ.Đi ngủ tự dưng đầu xuất ra kịch bản này nên sau một, hai ngày quyết định Vấn lập tức viết =))) Chỉ là nó cũng khá mơ hồ ấy nên dựng lại các chi tiết có hơi khó.…
Tiệm hoa nhỏ ở cổng Tây trường Đại Học Phúc Đán không phải nơi quá nổi bật. Nhưng mỗi sáng sớm, nó vẫn nở rộ như một đoạn bình yên lạc giữa thành phố ồn ào. Hôm ấy, trời có chút se lạnh, nắng không gắt, gió vừa đủ để làm mấy cánh hoa lay nhẹ.Lâm Hạ Du vẫn như thường lệ sắp xếp lại những bó baby trắng muốt ngoài cửa. Áo khoác cài hờ, tóc hơi rối vì gió sáng, đôi tay đeo găng mỏng thoăn thoắt cắm lại hoa theo thói quen. Cậu không nhận ra, trong lúc mình mỉm cười chỉnh lại chiếc nơ buộc bó thược dược trắng, có một người đang đứng cách đó vài mét, đưa máy ảnh lên - và bấm tách một cái.Tấm ảnh ấy, sau này được in ra, được dán lên bảng moodboard trong phòng trọ của người kia. Không có lý do gì cụ thể. Chỉ là... ánh nắng rơi qua kẽ lá, gương mặt kia nghiêng nhẹ trong nụ cười, giữa muôn đóa hoa - giống như một giấc mơ đẹp mà người ta không nỡ tỉnh.Tống Duy chưa từng nghĩ sẽ đi chụp ảnh hoa. Anh theo đuổi street life, kiến trúc, những khoảnh khắc mạnh mẽ trong xã hội. Nhưng ngày hôm ấy, không hiểu vì sao trong lúc buồn bã và cô độc, anh lại đi con đường ấy, đứng đúng vị trí đó, và chụp đúng khoảnh khắc ấy.…