Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Gửi anh:Nhật kí của em là những dòng nhật kí đẫm nước mắt, về những ngày nhớ anh, về những ngày trải qua cơn đau đớn từ những vết thương lớn nhỏ do thứ bệnh ung thư phổi gây ra. Cái quyển sổ chỉ còn là vật lưu niệm không còn giá trị đối với bất kì ai, với bố, với mẹ với cả anh- người đầu tiên và cuối cùng em yêu. Sáng sớm mai, em sẽ thức dậy trong tiếng chim hót, trong vườn hoa hồng xinh đẹp, nhưng chẳng còn trong lòng anh. Hứa nhé, hãy sống thay cho em, hãy cưới một cô gái chẳng yêu bông hồng đỏ, hãy có một gia đình với người vợ thảo và với những đứa trẻ đáng yêu. Thân gửi anh- một người yêu em…
Tiểu thuyết: Tôi thà yêu vàng còn hơn yêu anh🍋Tác giả: Tiểu Đào Đào🍑Nhân vật9: Nữ 9 Thục Hy, Nam 9 Lục Tịnhlịch ra chap: cách 2 ngày ra 1 hoặc 2 chap-----Trích văn án: " Ông chủ à, tiền lương tháng này?""Em muốn bao nhiêu?""5 thỏi."" Tiền lương tháng này tôi sẽ cho em gấp đôi, đổi lại làm người tình của tôi đi, vừa có ông trùm vừa có vàng, hời đấy chứ?.""Không, tôi thà yêu vàng còn hơn yêu anh."----- Cấm cop dưới mọi hình thức :Đ…
小小懒虫在异世 【完结全本】作者:戮轻风 hắn, đáng yêu mà mơ hồ, tinh xảo mà thiện lương, nho nhỏ đích trong lòng không có gì nguyện vọng, chí nguyện làm một cái khoái hoạt đích gạo kê trùng; hắn, lãnh khốc mà đạm mạc, hờ hững mà vô tình, trên đại lục nhất thần bí đích một cung đứng đầu, trong mắt trong lòng chưa từng có một vật; bản xác nhận không hề giao tế đích hai người, lại nhân tiễn không ngừng đích tình duyến mà tiếp tục dây dưa cả đời. " thực xin lỗi......" nho nhỏ đích thiên hạ ngày sơ phục địa cúi đầu đích, con gà con trác thước bình thường, thoạt nhìn rất đáng thương; mà nam nhân nhìn thấy bé đáng thương địa bộ dáng, đã sớm tức giận cái gì đều không có ; " lại đây." nam nhân vẻ mặt bất đắc dĩ rồi lại mắt hàm sủng nịch, chẳng qua bị kêu đích thiên hạ một chút phản ứng đều không có; không quá thích hợp, nam nhân quá khứ đem cúi đầu đích tiểu nhân ôm vào trong lòng,ngực cúi đầu vừa thấy, thủ một chút, im lặng không nói gì; nguyên bản hẳn là ở giải thích đích bé sớm nhắm mắt lại cùng chu nghiệp đoàn mặt đi.…
Từng bước đi trong đời nhau như một bản nhạc chưa hoàn chỉnh, lặng lẽ, mập mờ, không lời. Choi Wooje và Mun Hyeonjun, từng là mối tình không rõ ràng, nhưng thay vì bước tiếp chúng ta lại chọn im lặng không nói, không giải thích, không níu lại.Một hiểu lầm nhỏ, đủ để đẩy chúng ta ra xa đến tận cùng rìa của trái tim. Khi vũ trụ đưa ta trở về bên nhau, tưởng như thời gian đã cho mình cơ hội. Nhưng có những bản nhạc, dù vang lên đẹp đến đâu... cũng chỉ kéo dài đến đoạn cuối.Một câu chuyện tình lặng lẽ, day dứt, và không trọn vẹn, nơi tầng cuối cùng chính là nơi ta đánh rơi nhau mãi mãi.…
Giới thiệu truyện :Trong một thế giới rộng lớn với bốn vùng đất kỳ bí, nơi mà công nghệ tiên tiến của nhân loại đứng bên cạnh bóng tối chết chóc của vực sâu, cùng khu rừng nguyên sinh huyền bí và vùng đất mây trôi bí ẩn, một câu chuyện tình yêu định mệnh đang dần hé lộ.Caelan - chàng trai mang trong mình linh hồn cổ xưa của Thần Rừng, nối kết với Cây Cội Nguồn và những bí mật chưa ai từng biết. Bên cạnh anh là Riven - người bảo vệ mạnh mẽ, và những đồng đội mang những câu chuyện riêng, những bí ẩn sâu thẳm hơn cả vùng đất họ đang sống.Tình yêu, huyền bí, những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính, và cả những khoảnh khắc khiến bạn dở khóc dở cười - tất cả hòa quyện trong hành trình khám phá sự thật về thế giới, nơi không phải ai cũng có thể đặt chân tới và trở về.Vậy bạn đã sẵn sàng để bước vào vùng đất đầy bí ẩn và cảm xúc này chưa?…
Hoàng Đức Duy: Một tài phiệt giàu có, thừa kế tập đoàn tài chính hàng đầu. Là người lạnh lùng, quyết đoán và luôn đặt lợi ích công ty lên trên hết. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài cứng rắn là một người khao khát tình yêu thật sự.Nguyễn Quang Anh: Một ngôi sao đang lên trong giới giải trí, được mệnh danh là "hoàng tử màn ảnh". Anh là một Omega với ngoại hình thanh tú và sự thông minh sắc sảo. Tuy nhiên, cuộc sống của Quang Anh lại bị bao phủ bởi scandal và âm mưu từ đối thủ cạnh tranh.Trần Minh Hiếu: là một ông trùm trẻ tuổi nhưng lại có quyền lực bậc nhất, đồng thời cũng là chủ của một tập đoàn lớn. Là một Enigma với vẻ ngoài hoàn hảo, tài năng xuất chúng nhưng tính cách lại có phần khó gần, ảm đạm và ghét cảm giác bị người ta lừa gạt.Trần Đăng Dương: Một Beta bình thường (sau khi phân hóa thì trở thành omega) làm việc trong bộ phận truyền thông của tập đoàn do Minh Hiếu lãnh đạo. Dương là người hiền lành, cẩn thận, luôn an phận thủ thường...........Mọi người có thể order thêm couple ạ…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
có một chàng trai mồ côi cha mẹ từ nhỏ , vì không được đủ sự yêu thương và không ai chăm sóc nên cậu phải nương tựa vào chính bản thân để kiếm sống , cậu chăm chỉ và làm việc vất vả . Cậu trải qua bao nhiêu là chuyện khó khăn nhưng cậu không nản chí . Năm cậu 20 tuổi , cậu quen được bạn gái , không may cho cậu người bạn gái này có tính đua đòi , nên lợi dụng cậu để có được những thứ mình thích , một hôm cậu không còn tiền đưa cho cô ta , cô ta tức giận bỏ cậu đi . Từ đó cậu càng không được nản lòng . Có hôm cậu không có gì ăn , phải ngủ bơ bụi ở ngoài cậu như sắp ngất đi , thì có một cô gái đi đường đem tới cho cậu bánh và nước , cô ấy đã cứu sống cậu . Cô không cần cảm ơn và rời đi . Cậu quyết tâm sau này phải thật thành đạt để tìm gặp cô gái năm xưa đã cứu sống mình…
Trong năm thứ 13 của triều đại Nhân Tông, tại phủ Nam Thanh Cung đã xảy ra một âm mưu phản loạn lớn. Lục vương gia dùng hoàng đệ của mình như mồi nhằm âm mưu hại hoàng đế đại Tống. Cuối cùng mưu phản tức bại, bát vương gia vì cứu lấy hoàng thượng đã bị một tên bắn trúng, khiến ông hôn mê 9 năm. Dù vậy, những xung đột trong hoàng thất vẫn tiếp tục diễn ra, sự thật cũng dần hé lộ khi bát vương gia tỉnh lại. Một trong số đó là việc vương gia không phải là người ở thời đại này !…
Mình vừa xem clip concert của một ca sĩ người Đài, trước khi hát ca sĩ này vừa nói vừa cho quay tới các khán giả là những cặp nam nữ, nam nam, nữ nữ và khi ống kính hướng đến thì họ hôn nhau, mình rất thích clip này và bỗng dưng nghĩ nếu có ĐYHT thì sao nhỉ ^^ Lúc đầu định viết oneshot thôi nhưng có lẽ là sẽ có nhiều chương hơn, viết cho vui thỏa đam mê fan cp ship dhyt !! Mình cực kì lười và cũng chưa từng viết vì cả, nhưng dyht quá dễ thương và đẹp đôi đi, đây là cp đáng yêu nhất mà mình biết huhu…
TUYỂN TẬP THƠ VỀ MỘT CÔ GÁI.... là lời tự sự về một tình yêu đơn phương đầy say đắm của tuổi học trò. Bài thơ được ấp ủ và viết trong suốt vài tuần qua, khi những cảm xúc về một người con gái mang một vẽ đẹp đầy sâu sắc cũng như là những sự tiếc nuối khi nhận ra thứ tình cảm kỳ diệu này quá trể...những bài thơ trong đây không chỉ tồn tại với mục đích để nói lên nổi lòng của tác giả với câu chuyện tình yêu đơn phương. sự cay đắng khi không nhận ra nó và sự tự trách của tác giả dành cho chính bản thân mình. sự đau đớn sót xa khi thấy bản thân là một kẻ tồi tệ yếu đuối chẳng hợp với "bông hoa tuyết " ấy...kính gửi cho người con gái tôi thương.…
Từ cổ chí kim, quyền lực luôn đi đôi với âm mưu và máu tanh.Hoà bình luôn song hành với chiến tranh.Tham vọng luôn đi kèm với tang tóc.Bình minh là điềm báo trước hoàng hôn sẽ đến.Năm 905, Tĩnh Hải quân đã đón vị Tiết độ sứ là người An Nam đầu tiên. Từ Hồng Châu nắng gió, vì xót thương cho nhân dân đang chịu quá nhiều đau thương, Khúc tiên chủ đã đứng lên khởi nghĩa.Và một triều đại kết thúc, là sự khởi đầu cho trang mới của lịch sử.Mặt trời sẽ một lần nữa toả sáng trên bầu trời nước Nam.Nhưng, trong mắt bọn xâm lược, nước Nam như miếng mồi ngon, là con tốt thí trên bàn cờ chính trị chúng nhất định phải giành được để thể hiện quyền lực của mình trong lúc Ngũ đại thập quốc rối ren. Mà vị anh hùng của An Nam là cái gai trong mắt, là kẻ cản đường mưu đồ thống nhất quyền lực mà chúng nhất định phải tiêu diệt.Số phận về những con người của thời đại, liệu rằng họ có đạt được khát khao giành độc lập dân tộc? Và ai sẽ là người cuối cùng đứng ở trên cao kia mỉm cười nhìn non sông gấm vóc? Hay để rồi, khi ánh dương đã tắt, thì bầu trời nước Nam lại một lần nữa u ám, và những tiếng oán than hay khóc thét thảm thương lại vang dội cả vùng trời non sông?!…
Nàng, Lâm Tiêu Tiêu, Lâm gia không có một được sủng ái thứ xuất nữ nhi, vị hôn phu cùng chính mình tỷ tỷ thông đồng thượng, từ hôn, lại bị hé ra thánh chỉ chỉ cho tiền vị hôn phu đại ca, một cái lớn nàng mười lăm tuổi 'Lão' nam nhân —— Hắn là Chiến Thần, thiết huyết vô tình, uy hiếp tứ quốc, nhưng mỗi khi chính là ngây ngô cười nhìn nàng: "Nương tử nói rất đúng. . ." Hắn là Vương gia, uy danh Hách Hách, thanh chấn triều dã, nhưng chính là lăng lăng vuốt đầu: "Đều nghe nương tử. . ." Hắn tàn khốc, hắn giết nhân như ma, hắn vô tình lãnh huyết, nhưng là lại đánh không lại nàng nhất Tiểu Tích nước mắt. Hắn sẽ không lời ngon tiếng ngọt, sẽ không Hoa tiền dưới ánh trăng, nhưng là lại kiên định đối nàng nói: "Ai dám chọc nương tử tức giận , ta tấu hắn, ai dám khi dễ nương tử, ta làm thịt hắn —— " Cái gì Vương gia, cái gì Chiến Thần, hắn bất quá là một cái ái Lâm Tiêu Tiêu nam nhân Tình tiết nhất: "Vương gia, thái tử gia đưa tới vài vị Cơ thiếp, ngươi xem. . ." Quản gia cẩn thận nhìn trước mặt vẻ mặt Lãnh trầm nhân. Nghe được lời này, người nào đó cả kinh, bối rối đứng lên: "Vương phi không biết đi?" "Vương phi còn không biết —— " "Tốt lắm, cho ta xử lý. . . Không được, ta phải tự mình đi giải thích giải thích ——" một trận gió quá, quản gia trong gió hỗn độn.…
Có những ký ức tưởng như đã bị lãng quên, nhưng thực chất chỉ đang ngủ vùi đâu đó trong dòng chảy thời gian. Một chiếc nhẫn cỏ mong manh, một lời hứa vô định giữa những ngày nắng nhạt. Chúng không bị lãng quên, cũng chẳng biến mất-chỉ là chẳng ai đủ can đảm để nhắc lại. *"Chúng ta đã từng hứa điều gì, cậu còn nhớ không?"* *"Có những thứ dù không ai nhắc đến... vẫn luôn tồn tại."* *"Thời gian có thể xóa nhòa nhiều thứ, nhưng nếu một điều chưa từng thay đổi... liệu nó có quay về?"* Người ta thường nói, năm tháng có thể làm con người ta đổi thay. Nhưng đâu đó, giữa những ngã rẽ vô định, một ai đó vẫn đang tìm kiếm câu trả lời. Một ai đó vẫn đang chờ đợi một lời hồi đáp chưa từng được nói ra. Vậy rốt cuộc, lời hứa năm nào... đã thực sự biến mất hay chỉ đang chờ một ngày được thức tỉnh?…
Văn ánTrước năm mười sáu tuổi, Bạch Tương Linh là nữ nhi tướng môn, nhưng danh tiếng chẳng mấy tốt đẹp.Ngoài những lần trèo cây trộm trứng chim, rong ruổi săn ưng, nàng vẫn có thể miễn cưỡng giữ được dáng vẻ tiểu thư khuê các. Cuộc sống tuy gà bay chó sủa, nhưng cũng muôn phần thú vị.Năm ấy mười sáu tuổi, thân tự đến biên thùy, thay ông nội nhặt xác. Vị hôn phu dẫn binh xét nhà, ép nàng hòa thânĐể bảo toàn tướng phủ, nàng ôm chặt đùi Cửu Hoàng thúc - một kẻ ăn không ngồi rồi, chẳng có chí lớn - rồi giả chết trốn đi.Nhưng niềm hy vọng duy nhất ấy, thực chất lại là kẻ tay nắm trọng binh, ung dung chờ thời.Lý Lam nói với nàng:"Của ta là của ngươi, cứ việc mà lấy, đừng khách sáo."Thế là nàng đoạt lấy binh phù, rong ruổi giang hồ, trở thành sơn tặc.Trải qua bao gian truân, chịu không ít trận đòn, nàng dần tích lũy thế lực, dựng nghĩa quân, công phá Tiêu Quốc, tự lập làm Tiêu Tương Vương.Dùng cả giang sơn để đổi lấy một đạo thánh chỉ.Nhiều năm sau, thánh chỉ hạ xuống, đích danh triệu Cửu Hoàng thúc vào cung Tiêu Quốc, phong làm Vương phu.Xuân đến, vạn vật sinh sôi, nhưng cũng có kẻ táng mạng giữa trời xuân.Sử ký chép rằng --Ngày xuân hiến tế, tiện thể giết người.…
Dưới cái lạnh buốt của mùa đông Bắc Kinh, Lưu Hạ Nhi - một bác sĩ thú y dịu dàng nhưng mang nỗi đau từ quá khứ, ôm hy vọng gặp lại người yêu - một ca sĩ nổi tiếng luôn bận rộn. Nhưng như bao lần, anh lại hủy hẹn, để lại cô với trái tim tổn thương. Trong nỗi cô đơn, cô tình cờ gặp Lục Thừa Hạo, tiền bối đại học, một bác sĩ tài năng, thô lỗ với mọi người nhưng luôn dịu dàng che chở cho cô. Yêu thầm Hạ Nhi suốt bảy năm, Thừa Hạo lặng lẽ ở bên, an ủi cô qua những ngày u tối. Khi quá khứ đau thương tại Bệnh viện trỗi dậy, Hạ Nhi đối diện với vết thương chưa lành, không nhận ra ánh mắt đầy yêu thương của Thừa Hạo - người luôn ở đó, nhưng chưa bao giờ được cô ngoảnh nhìn.…
Ngày ấy, nơi cậu gặp anh là tại canteen đại học Siam. Lúc đó cậu năm ba và anh năm cuối. Ngỡ rằng chỉ là sự tình cờ quá đỗi bình thường, vậy mà sự bình thường ấy lại là định mệnh giữa anh và cậu. Thứ định mệnh đó khiến ngày hôm ấy họ đến với nhau. Vậy mà tại sao? Tại sao cậu lại rời bỏ anh ở lại cùng một khoảng không trống vắng kia, bỏ anh ở lại với vườn hướng dương trước kia đầy ắp tiếng cười cùng sự hạnh phúc của cả hai, bỏ anh lại với những bức thư và những món quà sinh nhật không phải chính tay cậu đưa mà lại từ tay người bạn thân của cậu. Tại sao lại bỏ anh lại một mình. Dưới gốc cây rẻ quạt những ngày nắng mưa có một người đàn ông cùng đóa Tulip trắng cứ bình yên ngồi cạnh chiếc bia mộ như đang chờ đợi ai đó trở về. Thật đẹp làm sao...…
Phùng Tư Tư cảm thấy rất khó hiểu, nam nhân này là thái phó cao cao tại thượng, bạn tâm giao của Hoàng đế, tiền tài ăn xài mấy đời không hết, quyền thế ngập trời. Ngoài ra còn là cữu cữu(*) của khuê mật(**) nàng. Tại sao đùng một cái, lại biến thành tướng công của nàng rồi?"Tư Tư, gả cho ta." - nam nhân đẹp như tạc tượng, giọng nói dịu dàng dụ dỗ nàng."...Không muốn." - mỹ nam kế vô dụng."... Tại sao?" - sắc mặt hiển nhiên càng ngày càng không tốt, mỹ nam ôn nhu như ngọc biến mất, hiện nguyên hình thành mỹ nam lạnh lùng lãnh khốc."Chàng... lớn tuổi như vậy, ai biết ở nhà đã có mấy thiếp thất, có bao nhiêu mụn con...""Không có Tư Tư..." - nam nhân ôm nàng vào lòng - "Ta chỉ có một mình nàng, ta chưa hề chạm vào một nữ nhân nào khác, từ trước đến giờ cũng chỉ có nàng."Phùng Tư Tư hạnh phúc đến nỗi khóe miệng muốn nhếch lên tận mang tai rồi, nhưng vẫn cứng đầu...-"Không gả.""Nàng xác định không gả?""...Phải" - không hiểu sao có chút run run."Không sao" - nam nhân nhếch miệng cười - "Ta gả cho nàng là được.""..."---- Tiểu Đậu Tử(*) Cữu cữu : cậu bên nhà họ ngoại.(**) Khuê mật : bạn thân thiết nơi khuê phòng của nữ tử.Nguồn ảnh : Xuân Mộng Kỷ Quán…