bangquy ✧ sánh
?.ahn…
?.ahn…
"Chiến, trời lạnh rồi. Mau tới ôm anh"Em mỉm cười nhìn người, ánh mắt ôn nhu nồng đậm yêu thương, đôi tay to lớn vươn ra ôm lấy cơ thể ngườiChiến Bách | Ngọt Ngấy…
"Có lúc em ghét anh lắm. Hửm? Hôm ấy em đứng giữa sân, trọng tài thổi còi cả hơn hai phút mà không thấy anh đâu. Em nhìn một lượt các băng ghế cũng không thấy Park Jimin tóc hồng cầm chai nước. Nên ghét lắm."…
Tác giả: Anhuynh555 (Hắc Y Nam Tử)Thể loại: Fanfic, 1x1, công sủng thụ, hiện đại, ngắn.8 chương - Đã HoànHướng sau kết phim.Cấm re-up, chuyển ver, chuyển thành Audio dưới mọi hình thức.…
Jude và Gavi thực sự ghét nhau.Nhưng điều đó không ngăn cản họ luôn quay trở lại nơi mà họ đã thề sẽ không quay lại.(trong đó jude và gavi không thể rời tay nhau)…
Nơi tổng hợp oneshot của nhiều couple AOGCó khá nhiều thuyền ở cảng này nhỏ có to có chiến hạm thì hên xui =))-AOG<3-BearBờm - EllyShy - HanHoangtd - FishPhoenix - RedMaris - FinnSea - BridgetTama - và nhiều couple khác…
Bỗng dưng nổi hứng muốn viết về cp này.Cũng còn chưa biết viết từ đâu nữa?…
Lại thêm 1 cái fic về team Flash mà Tét dùng để chém gió đây.Nhưng mà trong fic này thì Tét không cho ai làm game thủ đâu, toàn là người bình thường hết thôi :3Còn nội dung á??Đọc đi rồi biết :3…
Yêu nhưng không dám đối mặt với nó, không tin là mình yêu người ta. Để rồi khi rời xa nhau là bao nỗi trách móc oán giận. Anh cưu mang cậu, anh yêu cậu muốn cậu bên mình mãi mãi nhưng lại chẳng dám nói yêu cậu, chỉ là anh em của nhau để tình cảm là mãi mãi. Chính nó đã đẩy cậu rời xa anh.Liệu anh có cơ hội để nói lời yêu với cậu không. Các bạn cùng theo dõi bộ truyện tiếp theo của già nhé.…
Truyện mình viết hầu như sẽ không có cảnh xôi thịt nha , vì mình không giỏi diễn tả những cảnh như vậy nên mong mọi người thông cảm nha…
Tên gốc: 【深宅绅士】【JamFilm】水星记Tác giả: PoppyAmoreDịch giả: Bơ BokkieFandom: JamFilm, Kiệt x Hạo, Trần Diệu Kiệt x Tống Quân HạoTình trạng chương: 6/6Tình trạng bản dịch: 6/6Link gốc: https://archiveofourown.org/works/43226865/chapters/108647235Văn án: Film đối với Jam là một người tuy gần kề trong gang tấc nhưng tuyệt nhiên lại không có cách nào đến gần.Chú thích của tác giả: Sáng nay tui vừa mới nói là chỉ ship nhân vật không ship người thật. Ai mà có dè chiều nay nhất ca nhúng chàm luôn rồi! Đây là phúc đức của tui a! Người ta đã dâng lên tới miệng lẽ nào tui còn hông thèm húp hay sao? Ship chít mợ nó luôn trừi ưi!Trước giờ rất thích EarthMix nên đem vô đây viết luôn cho dui. Tất cả mọi người trong vũ trụ xoắn ốc thần bay sấm chớp bất khả chiến bại này đều sẽ OOC đến bùng nổ. Vốn không phải cơm lành canh ngọt gì. Nếu như sau khi bấm vào chịu không nổi thì có thể lập tức thoát ra. Lui! Lui! Lui!Nguồn cảm hứng đến từ một người bạn trên siêu thoại Khun Chai là @_haveagooddie. Được Sự nghiệp đào hoa của nhất tỷ phê chuẩn, Đại minh tinh là tui vui mừng nhảy múa điên cuồng, trong lúc máu nóng lên não đã sản xuất ra sản phẩm này.Chú thích của dịch giả: Truyện dịch chưa thông qua sự đồng ý của tác giả, vui lòng không chuyển ver hoặc bưng đi nơi khác. Chỉ đăng duy nhất trên tài khoản Wattpad Bơ Bokkie.…
họ bỏ lỡ nhau, và rồi họ tìm lại được nhau.cái tiêu đề hơi không liên quan đến nội dung ấy 🥲.…
Em chưa bao giờ quên mùa lavender năm ấy…
"See How Much I Love You!" .......Có thể được xoá bất cứ lúc nào =)),...…
Người không tin vào tình yêu, đặc biệt là đồng tính, khi yêu sẽ ra sao?Ngẫu hứng nghĩ ra nhân vật chứ cũng chả biết viết gì đâu nên kịch bản cũng không hay lắm nhưng mong mọi người ủng hộ ạ:)))…
"Xin lỗi vì đã quên cậu, chúng ta có thể làm quen lại không?"Viết bởi Thanh430, không chuyển ver, không reup dưới mọi hình thức…
Lần đầu mình viết truyện, nếu bạn thấy không hay có thể bỏ qua hoặc góp ý giúp mình, không tiêu cực với truyện của mình. Mặc dù là truyện BP nhưng xin phép nhân vật chính không hẳn là BP mà là nhân vật mình nghĩ ra vì mình viết theo tâm trạng của mình.…
Thể loại: Ngược, Đam mĩ, Hiện Đại, 1×1Tác giả: Đức Hoa _______________Giai đoạn đau đớn không biết sẽ kéo dài trong bao lâu, có một hôm, tôi trở về lúc khuya, phát hiện Điền Chính Quốc còn chưa ngủ. Cho dù biết cậu ấy không nhìn thấy, không nghe thấy, tôi vẫn hỏi: "Em còn chưa ngủ à?"Kỳ lạ, hình như cậu ấy nghe thấy, chủ động chạm vào tay tôi, cậu ấy còn có thể mở miệng nói chuyện, "Mẫn Doãn Kỳ."Hóa ra, cậu ấy vẫn biết là tôi.Cậu ấy cầm tay tôi, đưa lên má mình, nhẹ nhàng cọ xát một chút, như một con mèo nhỏ hiền lành."Doãn Kỳ...""Ừ." Giọng tôi khàn khàn, nhìn động tác làm nũng của cậu ấy, mọi lời nói đều nghẹn trong yết hầu.Cậu ấy cười, thỏa mãn sung sướng như một đứa trẻ, cậu ấy khoác tay tôi, dịu dàng ngẩng đầu, cặp mắt to mờ tối nhìn tôi, "Doãn Kỳ, em đã từng nói chưa...""Ừ?""Em yêu anh." Cậu ấy hé miệng, thổ lộ với tôi. Thổ lộ rất nghiêm túc, toàn tâm toàn ý.Hốc mắt tôi ngỡ đã cạn khô lại một lần nữa chảy nước mắt, hồi lâu sau, tôi mới nắm tay cậu ấy, khẽ gật đầu: "Anh biết, Chính Quốc, anh biết rồi, em nghe thấy không?"Hình như cậu ấy nghe thấy, nở nụ cười. Có điều, bàn tay đang nắm chặt kia, chầm chậm trượt khỏi lòng bàn tay tôi.Giây phút đó, tôi nghe thấy rõ ràng, có thứ gì đó trong tim tôi rơi xuống, rơi thẳng vào bóng tối sâu thẳm vĩnh hằng. _________________…
thương em một đời.start: 21/11/2021on going.…