[Đồng nhân Nương Nương Khang] Tĩnh thủy lưu thâm - Thủy Lý Đoái Tửu
[Đồng nhân Nương Nương Khang]…
[Đồng nhân Nương Nương Khang]…
🫧𓇼𓏲*ੈ✩‧₊˚🎐…
1 số bài trắc nghiệm lớp 12 môn lịch sử…
đọc điiiiii…
Văn ngắn thuần ViệtTác phẩm kể về một cái làng Mỹ Trạch cũ kĩ, dân quê cùng tuổi thơ và tình yêu của Điền…
Tình đơn phương…
Có lắm hàng toi tự convert, các bác đọc và góp ý xem đoạn nào đọc ngang hoặc thuần việt vô duyên hoặc chưa được thuần việt dù có thể được thì góp ý toi với nhé :v《 nhất đại hùng hào 》 tác giả: Xích Thủy tam chu thụ Văn án Vừa xuyên việt, Nguyên Đường liền phát hiện chính mình kế thừa một chi quân đội, đối với một cái thuần văn khoa trạch nam, đây là đạo siêu cương đề Rất nhanh hắn lại phát hiện, chính mình tất yếu dẫn dắt này chi quân đội bảo vệ một tòa thành, siêu cương đề biến thành toi mạng đề Sau này thành bảo vệ , sẽ không đánh nhau Nguyên Đường tưởng buộc định một cái sẽ đánh trận "Bàn Tay Vàng (Trộm)", không nghĩ tới buộc đến một cái khó lường nhân vật ---------------------- "Xương cứng" công X "Nhuyễn quả hồng" thụ 1V1, HE ---------------------- Nội dung nhãn: Cung đình Hầu Tước tình yêu chiến tranh xuyên việt thời không truyền kỳ Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Phong Tông, Nguyên Đường ┃ phối hợp diễn: Trầm Tĩnh Tuyên, Viên Đức ┃ cái khác: Kim qua thiết mã, lẫn nhau lộ số…
Kiếp trước, là nàng ngu ngốc, chỉ vì một chiếc vương miện, một chiếc ngai vàng lạnh lẽo mà đánh mất Đi chàng ấy. Được xuyên trở về lúc nàng là một bào thai. Cớ Sao, ông trời lại lấy đi kí ức của nàng về chàng ấy. Chẳng lẽ, chúng ta chỉ là duyên không phận. Cp: Phạm Hàn Băng- Hoàng Chiến Dã.P/S: Tác phẩm ko phải đầu tay nhưng không nên ném gạch đá.…
Văn ánHết ăn lại nằm người ngu ngốc phú nhị đại bị người nhà ném vào quân đội dạy dỗ, ở cái này chim không đẻ trứng chó không ị phân rách nát địa phương, Bạch tiểu thiếu gia cầu cứu không cửa, khóc khóc chít chít mà bị ép tiếp nhận vận mệnh của mình. Mỗi ngày chịu đựng nặng nề thao luyện cùng lòng tự trọng đả kích đã đủ làm cho hắn đau khổ, tại sao còn muốn đụng đến một cái khắp nơi tìm hắn để gây sự, mơ ước hắn cái mông Sát Tinh? Này Sát Tinh trưởng đến ra dáng lắm, lại một bụng ý nghĩ xấu, hắn Bạch tiểu gia chắc chắn sẽ không khuất phục!Bản văn giảng giải một cái dìu không nổi méo cổ cây liễu ở trong bộ đội bị dạy dỗ thành tư thế oai hùng hiên ngang Tiểu Bạch dương cố sự, mà xem Bạch tiểu thiếu gia làm sao từng bước một trưởng thành lên thành một cái hợp lệ nước cộng hòa quân nhân! !Bản văn có nhiệt huyết, có cơ tình, có cười cũng có nước mắt, nỗ lực hiện ra Trung Quốc quân nhân chính trực, dũng mãnh, cương nghị, hậu đức vẻ đẹp diện mạo ~CP: Tà mị cuồng quyến quỷ súc công X người ngu ngốc phú nhị đại thụPS: Bản văn vai chính vi ( ngươi lại yêu một cái ngu ngốc ) bên trong Giản Tùy Anh khờ khạo biểu đệ Bạch Tân Vũ,Trong văn sẽ có Giản đại thiếu cùng Lý Nhị thỉnh thoảng đi ra đả tương du nha.Nội dung nhãn mác: Chế phục tình duyên cán bộ cao cấp quân lữ tiền kỳ hơi tra hậu kỳ trung khuyển công (Du Phong Thành)X tiền kỳ người ngu ngốc hậu kỳ dương quang chính trực thụ (Bạch Tân Vũ), hiện đại quân văn HE, vi ngược, nước quả ngon!Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Bạ…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
Tác phẩm của Đồng Hoa đã kết thúc với cái kết OE. Đây là một cái kết khác, mình và bạn mình viết để thỏa lòng day dứt của chúng mình. Cái kết của Đồng Hoa rất hay, đó là cái kết tất yếu. Thanh xuân qua đi để lại trong lòng ta nhiều vấn vương tiếc nuối. Nói Kỳ Kỳ không có gì tiếc nuối là không đúng, chỉ là cô biết tiếc nuối cũng không có nghĩa lý gì, cô vẫn phải bước về phía trước...Chúng mình với lòng nhiệt huyết tuổi trẻ, chúng mình không muốn có một cái kết dang dở như vậy. Dành tặng các bạn cái kết HE của chúng mình. ❤❤❤…
Mèo meo méo meo đón đọc nào…
Ờm, những kịch bản tự nhiên xuất hiện trong đầu tớ. Chép lại không quên mất 😋…
Tên gốc: 厄运缠身Tác giả: PHONG TỐ QUÂNSố chương: 90 chương - 3 ngoại truyệnRaw: Tấn giangThể loại: Đam mỹ, có yếu tố trinh thám, 1×1Biên tập: QingVới sự giúp đỡ của Baidu, Google Dịch...Giới thiệu"7h10' tối mai, bà dắt chó đi dạo dọc theo hướng hồ Cao Ngạc. Chồng bà không ở bên, con đường bà đi có ba ngọn đèn đã hỏng. 12' sau có một gã đàn ông xông về phía bà, tay gã cầm con dao gọt trái cây dài 10cm, thoạt tiên đâm thẳng vào phổi bà, chó của bà bị đạp xuống hồ nước, tiếp đó gã lại đâm thêm 3 nhát vào eo bà, dao cuối cùng rạch đứt cổ họng. Bà tắt thở trước lúc người mục kích phía xa chạy đến nơi, chết ngay tại chỗ."https://lacnhat2708.wordpress.com - cập nhật thường xuyên trên wordpress, không reup, không chuyển ver, chỉ đăng trên wordpress và wattpad…