Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Giới Thiệu Truyện Đô Thị Thiếu Soái - Hai năm trước, cha mẹ Sở Thiên bị tai nạn giao thông mất, từ đó hắn phải sống nhờ trong nhà chú thím. Nhưng chú thím cũng chỉ vì mười vạn tiền bảo hiểm cha mẹ Sở Thiên lưu lại mới miễn cưỡng nhận nuôi Sở Thiên, trở thành người giám hộ tạm thời của hắn. Nhưng mười vạn tiền bảo hiểm chú thím cũng không tiêu cho hắn, tất cả đều để cho dành để mua quần áo hàng hiệu, thuốc bổ, gia sư tốt nhất cho con gái cưng của họ. Tác giả:Nhất Khởi Thành Công Thể loại:Đô Thị, Sắc, Xuyên Không…
✎《 Ta đang đào mạng trò chơi đục nước béo cò 》✎ Tác giả: An An không đầu trọc vịt✎ Số chương: 83✎ Ngôn tình✎ Văn án: Cảnh tự vốn là khóa lại tiền tài chế tạo cơ hệ thống, cầm nhân vật phản diện kịch bản tại hiện thế sóng. Không nghĩ tới vừa tiêu xài một trăm vạn hoàn thành tân thủ nhiệm vụ sau, liền bị một cái khác hệ thống cho cưỡng chế khóa lại đi làm sinh tồn nhiệm vụ.Bị gồm thâu tiền tài chế tạo hệ thống: Ta không muốn mặt mũi sao?Cảnh tự nhu thuận mặt nghi hoặc đặt câu hỏi: Tỷ muội, cái kia là đến chậm mua một tặng một sao?【 Chúc mừng người chơi cảnh tự trở thành 10+ Khen ngợi kinh dị thế giới thành viên mới, hoàn thành nhiệm vụ sinh; Cự tuyệt nhiệm vụ hoặc tại quá trình bên trong tử vong, đồng đều tiến hành linh hồn mưu sát 】① Rừng rậm cổ bảo xinh đẹp hoa hồng đại lượng tại cổ bảo bên trong nở rộ, ngươi cũng có hứng thú đi thưởng thức đâu, bị chủ nhân mời qua ngươi cao hứng tiến về, ngoài ý muốn phát hiện một cái bí mật......② Mộng ảo cửa hàng đồ ngọt không biết từ lúc nào bắt đầu kiểu gì cũng sẽ phát sinh chuyện kỳ quái, làm hạ nhiệm cửa hàng trưởng ngươi phải giải quyết đây hết thảy, cái này tựa hồ cũng bắt nguồn từ một gian không tồn tại gian phòng......Da mặt dày đám người: "Đại lão ~ Quỳ cầu nằm thắng ~"Chỉ muốn đương cá ướp muối cảnh tự: ?Nào đó boss Mắt cúi xuống nhìn trước mắt nhu thuận người u ám cười một tiếng: A tự thật đúng là nhận người thích a......Tất cả lão nhân đều biết kinh dị thế giới tới một cái thật to lớn l…
Cô - Hàn Linh Vy tiểu thư tập đoàn ANJ, đứa con gái được cha mẹ hết lòng yêu thương cưng chiều từ nhỏ đến lớn. Rồi một lần thất tình đi quán bar uống rượu say và đụng phải hắn - Lâm Hạo Thiên đại thiếu gia tập đoàn KFR, đang đi cùng với các vệ sĩ riêng của mình đến quán bar thay mẹ mình lôi cổ chồng về giáo huấn. Vì đã say nên cô nhìn hắn thành Kiên Ân người đã chia tay cô chỉ vì cô đã hết giá trị lợi dụng đối với hắn, cô đã đứng trước mặt của Hạo Thiên mà vừa cười vừa mắng. Rõ ràng là cô đang mắng kẻ khác nhưng cậu nghe sao cũng cảm thấy đang mắng mình không chỉ mắng mà còn cướp đi nụ hôn đầu tiên của mình (đây cũng là nụ hôn đầu tiên của cô), tức giận và khó chịu mà bảo vệ sĩ của mình lôi Linh Vy ra ngoài sau đó bảo chủ quán bar gọi điện thoại cho người nhà của cô đến đón về vì dù sao cô cũng là con gái mà ở một mình ngoài đường buổi tối rất nguy hiểm. Nhở may cô xảy ra chuyện gì thì chẳng phải mọi tội lỗi đều đổ lên đầu hắn hay sao. Sáng hôm sau cô tỉnh dậy, một chút cũng chẳng hề nhớ đến những gì đã xảy ra vào tối hôm qua. Người tràn đầy sự với vẻ yêu đời mà đến trường, vừa bước vào lớp đã nghe các bạn học bàn tán xôn xao về việc có một soái ca chuyển trường đến đây và sẽ vào học ở lớp 11A tức là học cùng lớp với cô.Linh Vy thì không quan tâm đến những chuyện này nên đã ra lấy tại nghe ra để nghe nhạc để tránh ồn ào, lát sau khi vào học cô thấy thầy cùng một nam sinh bước vào. Vừa nhìn thấy nam sinh đi vào các bạn nữ trong lớp đều ồ lên còn cô thì bắt đầu nhớ ra những chuyện tối qua nên đã lấy sách chế mặt nào ngờ hắn vừa nhìn đã nhận ra cô đúng lúc bàn cô còn trống một chỗ không ai ngồi.... và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến... Muốn biết thì hãy theo dõi truyện thường xuyên và góp ý bổ sung cho tớ nhé! @Khuyetdaotamthat @Suriph…
Một tiếng yêu nghe sao mà dễ nhưng đối với ta, nó khó hơn bất kỳ điều gì khác. Vì yêu mà ta đã phải đánh đổi cả niềm tin, hi vọng và cả chính mạng sống của ta và các tri kỷ của ta. Nhưng đổi lại, ta được cái gì, thứ ta nhận được là một nhát kiếm của chàng xuyên tâm. Có phải điều chàng mong là có thể giết chết ta, khiến ta đau khổ. Hàn Lãnh Thiên, chàng làm ta yêu chàng rồi lại để ta hận chàng, có phải, đối với chàng, yêu và hận là hai thứ luôn đi đôi với nhau. Có lẽ là vậy. Ta hận chàng, hận chàng đã cướp đi mấy sinh mạng của bao nhiêu người yêu thương ta, hận chàng đã ép ta đi vào Ma Đạo, hận chàng đã khiến ta yêu chàng...... nhiều, nhiều lắm nhưng ta chẳng thể giết chàng. Vì sao? Chẳng phải vì yêu sao? Ta yêu chàng nhưng chàng có yêu ta k? Đối với chàng, Thiên hạ là tất cả, còn ta chỉ là người qua đường thôi đúng không? Nếu vậy thì sao chàng còn tìm ta, nói yêu ta làm cái gì? Đã thế thì ước gì kiếp này ta với chàng k nên nối duyên, Vườn đào năm ấy, chúng ta k nên gặp nhau thì hôm nay đã k như vậy. Giờ sức ta đã cạn nhờ nhát kiếm xuyên tâm của chàng, giờ ta sắp chết, ước nguyện của chàng sắp thành, chàng còn khóc làm j. Giờ ta chỉ mong, nếu có kiếp sau, ta và chàng sẽ k gặp nhau, sẽ k duyên kiếp và k nợ nần gì nhau nữa. Hàn Lãnh Thiên, ta hận chàng,kiếp này coi như duyên ta đã tận, kiếp sau ta mong rằng " duyên kiếp của chàng k phải là ta..... ".Vĩnh biệt...…
Tác giả: Mộng Nguyệt Y ĐìnhThể loại: hiện đại, hắc bang, ngược thân, HE. Chương: chưa xác định Nội dung: Trong giới hắc đạo, trong cái bóng tối ấy có một người chưa bao giờ xuất hiện dù chỉ một lần. Chỉ sử dụng chữ và số hiển thị cho nghề nghiệp của mình (đừng nghĩ đến kế toán :3). Ai cũng đều biết trên thế giới 'hacker mũ đen' chỉ duy nhất 3 người. Nhưng điều đặc biệt nhất chỉ có một cô gái trong top ấy. - Cô xinh đẹp, thông minh, đa tài, nhanh nhẹn, giỏi võ, múa phím là nghề của cô. Làm việc cẩn trọng, tất cả lão đại đều phải nhờ đến kĩ năng của cô để trộm dữ liệu và các con chip. Nhưng thông minh đôi khi lại chẳng giúp ích được gì. Đầu óc lắm lúc có vấn đề, giải quyết một việc nan giải chỉ cần 2', giải quyết việc của đứa trẻ con cũng có thể làm lại cần tận 30'. Ông trời trước giờ chưa cho ai không cái gì! - Anh chủ tịch tập đoàn nghiên cứu công nghệ. Âm mưu, tính toán thâm hiểm, chưa một ai không biết đến anh và càng không muốn gây hấn với anh. Sát khí đầy mình, uy nghiêm lẫm liệt. Quá khứ đau khổ, nội tâm phức tạp, khó tiếp xúc, chỉ cần sống sai với anh người đó ắt phải chịu hậu hả khôn lường. Vậy khi yêu anh ta ra sao, có thay đổi không?? * Cáo non gặp sói già thì ra sao, người đi cướp người giăng bẫy. Ai hơn ai, ai phục ai mời mọi người tiếp tục theo dõi bộ truyện trên!!! - Mộng Nguyệt Y Đình -…
Từ rất lâu về trước người ta kể rằng tình yêu là thứ đẹp đẽ và thiêng liêng được rút ra từ hàng nghìn câu chuyện cổ tích khác nhau, nhưng kết quả luôn là công chúa người xinh đẹp, hiền hậu sẽ nên duyên với hoàng tử người anh dũng và mạnh mẽ, đương nhiên tất cả câu chuyện cổ tích đó muốn li kì, hấp dẫn và thể hiện được sức mạnh tình yêu đôi lứa không thể thiếu nhân vật phản diện, điển hình nhất là mụ phù thủy độc ác muốn cướp đi hoàng tử và giết chết công chúa, kết cục là hoàng tử sẽ xuất hiện đúng lúc cứu công chúa và giết chết mụ ta bằng chính đôi tay của mình sau đó đường đường chính chính sánh đôi cùng công chúa.Mỗi khi có đứa trẻ nào nghe xong đều vỗ tay hớn hở mừng cho công chúa vì đã tìm được tình yêu của đời mình cũng như cảm thấy mãn nguyện cho cái chết của phù thủy, không phải là đứa trẻ mà có lẽ người trưởng thành cũng thấy đều đó là đúng vì... đây là câu chuyện của công chúa, là gốc nhìn của công chúa. Nếu ta đổi lại gốc nhìn, nhìn nhận ở một phương diện khác liệu cái kết đó có phải là viên mãn cho bộ truyện? Liệu vị công chúa ấy có như người ta nói ngây thơ, thuần khiết, xinh đẹp? Liệu hoàng tử có thật sự yêu công chúa đến mức đánh đổi mọi thứ vì nàng? Liệu mụ phù thủy có thật sự độc ác, ích kỷ và không xứng đáng để có được tình yêu mà phải kết thúc cuộc đời bằng sự cô đơn?…
Dòng chảy thời gian chính là thứ vĩ đại nhất, cho dù cả thế giới này bị diệt vong cũng chẳng thể làm lay chuyển sự tồn tại của nó. Bất kì dòng chảy nào đều không quay ngược lại để chảy, dường như đó chính là những quy định đặt ra riêng biệt cho nó, nhưng nếu đã có quy định thì phải chăng sẽ có ngoại lệ?Con người thường nói màn đêm thật đẹp đẽ với những ngôi sao nhỏ, luôn tỏa trên bầu trời đặc kịt màu đen. Nhưng đối với những con người sống trong hắc đạo, thì họ lại coi màn đêm đã dệt lên những cơn ác mộng đẹp đẽ mang lại sự ma mị, quyến rũ nhưng kiều diễm mà đẫm máu. Có điều họ còn sợ một cái tên hơn cả cơn ác mộng của họ, Nightmare được nhắc đến như một cái hố đen không ngừng xoáy với một nhịp điệu kinh người, dù nó có thừa nguy hiểm nhưng lại thu hút được nhiều trí tò mò. Có điều, cái tên đó đã biến mất không chút dấu vết trong một phi vụ cướp nổi danh, điều kỳ lạ là khi Nightmare chạm vào đôi quạt được làm bằng lụa quý hiếm, cán và khung quạt đều được làm từ ngọc phỉ thúy, thì lập tức biến mất theo ánh sáng của chiếc quạt biến ra. Ngay lúc đó, trong chốc lát dòng thời gian chảy ngược lại với quy luật vốn có của mình, một con người đã đi lệch thời đại nhưng lại chẳng thể thay đổi, câu chuyện sẽ đi về đâu nếu con người đó lại gây lên bao nhiêu sóng gió trong thời không này?…
Tên gốc: 快穿:反派女主满级之后Tên Hán Việt: Khoái Xuyên: Vai ác nữ chủ mãn cấp lúc sauTên truyện: Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện đặt levelmaxTác giả: Mặc LinhEdit by Sơ Tẫn Sênh[DO NOT REUP]Văn án:Hoa Vụ đã chết nhưng chưa chết hoàn toàn có được một công việc, cô tận tâm tận lực làm công, vất vả lắm mới có thể ngồi vững ngôi vị nhân viên xuất sắc của nhân vật phản diện xuất sắc nhất, kết quả mới chớp mắt một cái công ty đã chuyển công tác cho cô. Chuyển thì chuyển, dù sao có làm ở đâu thì cũng đều là làm công. Thế là, các đồng nghiệp trong bộ phận mới chợt phát hiện dường như đồng nghiệp mới của họ có chút vấn đề...Nữ chính khác hẹn hò yêu đương với nam chính, cô ấy lại chiến đấu với nam chính. Nữ chính khác đánh quái thăng cấp, cô lại xưng huynh gọi đệ với yêu quái. Nữ chính khác đấu trí đấu dũng với vai ác, cô ta lại cướp luôn bát cơm vai ác. Chuyện nữ chính đáng ra nên làm thì cô không làm, chuyện nữ chính không nên làm, cô ta làm hết. Khi công ty đang cân nhắc về chuyện sa thải cô thì...Cười xĩu, căn bản là sa thải không được! Hoa Vụ: Tôi quyết định ở đây làm việc chăm chỉ, sau đó về hữu nghỉ dưỡng lão.Công ty: Không, không cần!…
Thể loại: Lãng mạn, Tiểu thuyết, H nhẹ38chươngCon người chỉ có một bí mất duy nhất - đó là sự bất tửThoát chết sau một tai nạn khủng khiếp đã cướp đi sinh mạng của các thành viên tring gia đình. Ever đột nhiên có khả năng thấy được ' hoàng quang ' của mọi người, nghe được suy nghĩ và biết được lịch sử cuộc sống cá nhân của người mà cô chạm vào. Việc cô thu mình vào trong không muốn lên hệ với mọi người chính là để giữ khìn khả năng của mình. Nhưng cũng chính điều này đã làm Ever trở nên kì dị trước mắt ban bè trong trường trung học mới của cô. Nhưng mọi thứ đã thay đổi rất nahnh sau khi Darmen Auguest xuất hiện. Ever gặp Darmen và cảm nhận được một thứ tình yêu kì lạ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh đẹp trai, sang trọng, hấp dẫn nhưng cũng hết sức bí ẩn. Darmen có thể tạo ra mọi thứ và làm mất đi mọi thứ, Anh ta có vẻ như lúc nào cũng biết Ever đang nghĩ gì và Darmen là người duy nhất có thể làm im lặng các tiếng động, làm tê liệt năng lượng ngẫu nhiên trong đầu cô. Ever không thể biết con người thật của Anh ta như điều cô có thể làm với người khác. Darmen là thành phần cân bằng giữ ánh sáng và bóng tối, Anh ta thuộc về một thế giới khác...…
NGUỒN : MlemMlem36 ( Tác giả chính ) Editor : Ánh Minh ----------------------- Mông lung , mộng mị và xa xăm . Mối lương duyên đầy sợi chỉ đỏ , đen . Quấn chặt , cùng những tâm tư vô định của riêng tôi ... Khoảng không của thời gian , đã cướp đi cậu ... Kiếp trước , kiếp này và tương lai ... Cậu đã từng .. đơn phương ai .. như tôi chưa ?Ngớ ngẩn thật , khi bỗng dưng lại đặt cho cậu câu hỏi ấy ... Phiền cậu lắm phải không ? Người con trai.. mà tôi từng quen biết . Cảm ơn cậu rất nhiều , trong thời gian qua ... Những dòng tin nhắn cuối cùng được bấm gửi .. qua màn hình điện thoại , khuôn mặt thanh tao , vô khuyết đang dần ánh lên những tia cảm xúc dư âm , buồn bã . Đôi mắt tịch mịch một màu phẳng lặng .. như chờ đợi một điềm vô vọng . Và tất nhiên bên kia ... Không ai phản hồi ...-------------------------------- Khổ con bạn của tui .. đây là đầu tiên nó viết kinh dị . Hai bộ kia cổ trang , đam mỹ . Khiến nó khùng đến nơi rồi ... Đây là lần đầu nó thử sức với kinh dị . Và đổi món ăn tinh thần . Mong mọi người đừng dị nghị quá về nó . Nói nhỏ : Đằng sau hào quang của một tác giả văn minh , là một con editor miệt mài ngồi viết cho nó , và chỉnh sửa chính tả , trong khi hai đứa sai chính tả như nhau ... À mà nếu các bạn đọc thấy ức chế quá , thì qua chửi nó nha ! Đừng chửi tui ! Tội tui lắm ! Xàm vậy đủ rồi , vào truyện !…
Hahm EunJung: (Nam Hoá nha:)) là 1 cậu bé hiền lành tốt bụng luôn giúp đỡ bạn bè và mọi người xung quanh con trai độc nhất của tập đoàn Hahm thị nhưng vào đêm định mệnh đã cướp đi tất cả, cậu đã trở thành 1 con người khác và chỉ biết đến chém giết không ghê tay cho đến khi gặp..... Park Jiyeon: nhị tiểu thư của tập đoàn Park Gi và rất thân thiết với Hahm gia cô cùng EunJung thành 1 cặp bày trùng về quậy phá không ai bằng, và cô đã đem lòng yêu EunJung từ nhỏ mà không thổ lộ sau đó khi lớn lên cô đã gạt bỏ tình cảm đó đến với 1 người con trai khác và cùng anh ta có 1 gia đình hạnh phúc đến khi...Lee Qri: là 1 người bạn thân của EunJung và cũng là sát thủ ba của cậu đã huấn luyện cả 2 thành 1 cặp sát thủ ăn ý cấp độ S và còn nhiều thứ nhưng sau này sẽ tiết lộ:))) Park Soyeon: Tiểu thư của Park Gi và là chị của Jiyeon cô lớn hơn Jiyeon 7 tuổi nên rất yêu quí Jiyeon. Park Hyomin: Cũng là 1 sát thủ và là bạn của Jung Ri học cùng lớp với Jiyeon Jeon Boram: 1 người chị của Soyeon và Jiyeon ham ăn lùn tịt:))) Sau cái đêm định mệnh đó EunJug đã bỏ đi không ai biết đến cậu đã đi đâu, Jiyeon đã tìm cậu đến khi cô học lớp 12 cô đã từ bỏ vì nghĩ cậu đã chết nên đã thuong 1 người con trai khác và sau này đã có 1 đứa con và sống hạnh phúc nhưng cô nào ngờ ngày cô gặp lại cậu cũng là lúc cô hận cậu, hận đến thấu xương và hận đến yêu chết đi sống lại. Liệu họ có ở bên nhau được không?? Không ai biết!! Chỉ còn trông vào định mệnh mà thôi:)) Lần đầu mình viết fic nên có gì sai sót các bạn cmt cho mình biết để mình tiếp t…
17 tuổi, ôm 1 ước mộng cao xa mà có lẽ cả đời chẳng với tớiNhiều người cho rằng tôi mù quángCó người cho rằng tôi mơ mộng hão huyền Rồi có 1 số lại nói tôi không lượng sức mình mà với cao Phải, họ nói đúng, nhưng chẳng ai đánh thuế ước mơ cả, chính tôi cũng biết rằng cái uớc mơ đó nó mờ ảo lắm,chẳng có chút phần trăm nào thành sự thật cả.Nhưng tôi vẫn hi vọng, chỉ mong rằng thượng đế thương tình,hay quá mệt mỏi với sự van nài hằng ngày của tôi mà biến tỉ lệ trở thành sự thật ấy từ không thành có....Anh chính là ước mơ của tôi,nếu như ngày hôm ấy anh không xuất hiện, giá như ngày hôm ấy mưa thì có lẽ trái tim tôi đã không bị cướp mất để rồi biết bao lần tan nát đến ngày hôm nay. 17 tuổi ngừoi ta thì cố gắng học hành để bước qua ngưỡng cửa tương lai dễ dàng rồi bước tới ánh sáng thành công. Còn tôi, tôi cũng học để có thể xứng với anh, để có thể gặp được anh ở mai sau. Nghe có vẻ buồn cười nhỉ. Chẳng biết là do vô tình hay cố ý mà số phận cứ trêu đùa, gieo hi vọng trong tôi rồi lại dùng sự thật để dập tắt nó. Có lẽ do anh quá tuyệt vời đến nỗi chằng còn từ gì có thể diễn tả.Anh tuyệt vời bao nhiêu thì tôi trái lại bấy nhiêu. Năm tháng ấy sẽ chẳng bao h quên trong ký ức tôi, những lần mượn cớ đi qua nhà anh, những lần dù no đến nổ bụng nhưng vẫn cố đi mua bánh ở căn tin chỉ vì để đc đi qua lớp anh.Là những lần khóc trong đêm vì những thông tin vô định, là những lần đi xa hàng mấy cây số chỉ để đi sau anh đoạn đường về nhà anh sau đó mới quay ngược trở về nhà. Ngu…
Đọc truyện: Giang Thiên Hoa Lạc Tác giả: Giả Phi Nha Thể loại: Tiểu thuyết, ngôn tình, ngược tâm Giới thiệu ngắn: Cái gì gọi là loạn luân? Đại nghịch bất đạo? Ông trời vì không yêu thương cô nên cướp đi người mà cô thương yêu nhất. Trích: "Đã đi đến bước đường ngày hôm nay thì không thể quay đầu lại nữa. Phải chi trước kia tôi không nhận nuôi em thì tốt biết mấy..." Trời trên cao có bao giờ thấu hiểu tâm tình của cô? Chưa bao giờ! Không bao giờ! "Yêu? Từ trước đến nay tôi vẫn không hiểu, nhưng giờ thì không cần quan tâm nữa, vì ông trời cũng không để lại cho tôi một chữ 'tình '." Tình yêu lại có những rào cản như thế nào? Hắn chỉ hơn cô mười một tuổi, mười tám năm trời nuôi cô lớn, trên người cô có gì hắn đều biết hết. Thì sao? Chỉ dựa vào như vậy lại cản cô không được có tình ý với hắn? Lễ nghĩa ở đâu? Nửa đời còn lại nguyện ý ở bên cạnh yêu thương, chăm sóc hắn lí nào chưa đủ? Vậy nói đi! Cô còn phải hy sinh thứ gì nữa? "Không kịp nữa rồi. Chúng ta... đều đã thay đổi rồi..." Mọi chuyện giờ đã khác. Thực ra bao năm qua cô vẫn luôn ở đây, nhưng hắn lại vô tình đi đến một điểm khác. Cô vì không đuổi kịp nên bị hắn bỏ rơi. "Ba, thực ra Tư nhi..." Rốt cuộc tình yêu này sai ở đâu? Cô đi bốn phương trời cũng không làm sao hiểu được... Lí nào... yêu một người cũng không được ư? "Tư nhi, về nhà được không?" Là ba thì sao? Hắn là người giết chết cha mẹ cô thì sao? Cô không muốn quan tâm nữa. Đời này cô chỉ cần có hắn! Chỉ cầ…
Văn án:Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! o(╥﹏╥)oVì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế - Sở Chích Thiên,kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ (≧▽≦)/Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? o(>﹏﹏<)oAnh trai này, anh là người mang theo thiết bị trò chơi gian lận, vốn nên hô gió gọi mưa, đi theo tôi cướp vị trí đàn em để làm chi? Σ( ° △ °|||)Chị gái kia, chị xuyên qua đây muốn tán đại ca nhà tôi? Cũng được đi, nhưng đừng xem tôi là cái đinh trong mắt a, tính hướng của bản nhân rất bình thường. ╭(╯^╰)╮Em trai mặt lạnh, đừng luôn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn anh, trên lịch sử không có anh đây rất bình thường, anh là trọng sinh đó. ~(‾▽‾~ )Em gái giả nai, em lăn lộn từ đâu thế hả? Vì sao rành chuyện tương lai còn hơn cả anh đây? Σ( ° △ °|||Mợ nó, đây rốt cuộc là cái thế giới gì vậy? (╯‵□′)╯︵┻━┻…
Thể loại: Hiện đại, sủngNhân vật chính: Thư Yến Tả, Hoắc Nhĩ PhiConverter: ngocquynh520Editor: PuckSố chương: ~ 400【Mặc dù nam chính nổi tiếng bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh của đời mình, ác nhân nọ cũng phải hiền lành...】Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, vội vội vàng vàng đón nhận, lại không ngờ tự đào cho mình một cái hố to rồi "nhảy" vào.Cho đến tận lúc này Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhớ tới cảm giác hận tên Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương..., cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm.【Năm năm sau】Hai mẹ con gặp nhau:Lần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác.(*) phấn điêu ngọc trác: Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn.Lần thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây người.Phi Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ!Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt...Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm năm.Ở lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây!Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma…
Hồi Xuân Đường cái kia tiểu Kỳ đại phu, quần áo áo trắng siêu trần tuấn dật lại làm người có lễ, quả nhiên là hiếm có chỉ có quân tử.Hoài An Phủ các cô nương tranh nhau cướp, mỗi ngày vây quanh ở cửa sóng mắt lưu chuyển.Nề hà Kỳ đại phu trong trẻo nhưng lạnh lùng tự giữ, mặc cho các cô nương như thế nào hiến ân cần, lăng là lù lù bất động.Này phiên, nhìn xem này ghen tị đến hàm răng ngứa các nam nhân sau lưng thầm mắng hắn định là không cử!Tri Phủ gia nữ nhi Vân Kinh Mặc thổi lá trà cười khẽ, a, mới không phải đâu.Cái kia Kỳ đại phu vì nàng thi châm thời điểm, rõ ràng vừa nhất đụng tới của nàng cánh tay, liền hoảng nháy mắt đỏ mặt.Nàng bất quá ôn nhu kêu một tiếng đau, Kỳ đại phu nhĩ khuếch cùng cổ toàn đỏ, chân tay luống cuống: "Tiểu thư, ôm... Thật có lỗi."Kỳ đại phu vận khí thật tốt, một hồi bệnh dịch sau lập công, lập tức sẽ thành Tri phủ đại nhân gia con rể lạp!Vân Kinh Mặc rất là vừa lòng.Phu quân ôn nhu có khả năng, còn cũng không gây chuyện.Còn có một việc, Vân Kinh Mặc không cùng người nói -- nàng thích nhất phu quân không thắng này liêu khi, đỏ mặt nhỏ giọng hống của nàng bộ dáng.Thật sự là mạo mỹ lại nghe nói, Vân Kinh Mặc cảm thấy mỹ mãn tiến vào mộng đẹp.Ai ngờ hôm nay buổi tối, nàng thế nhưng xuyên thủng tiểu Kỳ đại phu thân lên rồi!Gối đầu hạ tàng chủy thủ, hà bao ẩn dấu độc dược, trên người còn có các loại tân cũ đao thương trúng tên.Này, này... Này thật sự là nàng ôn nhu nhu thuận lại khả nhân tiểu Kỳ đại phu?…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Pond và Phuwin đã là bạn thân từ hồi lớp 4. Khi Zuzi, một người bạn cũ của Pond, trở lại và lừa dối anh để cướp đoạt tài sản, Pond rơi vào khủng hoảng. Phuwin, người luôn bên cạnh, giúp đỡ Pond vượt qua khó khăn và khôi phục công ty. Dần dần, Pond nhận ra tình cảm sâu sắc của mình dành cho Phuwin. Câu chuyện kể về hành trình từ tình bạn đến tình yêu và sự vượt qua thử thách để tìm thấy hạnh phúc thực sự.…
Tên : Tôi là tình yêu đầu đã chết của anh Editor : Thiên Nhi _ Khu vườn Thiên ThiênVăn ánTừ nhỏ đến lớn đều là Kỷ Nhiễm đè ép người khác, chờ tới lúc bước vào ngành đầu tư cô gặp phải khắc tinh lớn nhất cuộc đời mình, đó là Thẩm Chấp, không những bị anh cướp mất hạng mục mà còn liên tục bị đối phương nghiền ép.Ai ngờ vì việc ngoài ý muốn mà cô quay trở về năm mười bảy tuổi.Kỷ Nhiễm chưa từng nghĩ đến, nam thần Thẩm Chấp xếp hạng No.1 trong ngành đầu tư ở thời niên thiếu lại quát tháo đánh nhau hung dữ như vậy.Mãi tới một ngày, lúc Kỷ Nhiễm đi qua cầu thang thì thấy một đám thiếu niên mắc chứng hoang tưởng tuổi dậy thì* đứng khoác lác hưng phấn.(*Chứng hoang tưởng ở tuổi dậy thì: gốc là bệnh trung nhị, ở VN còn có tên gọi khác là "hội chứng tuổi dậy thì" hay "hội chứng tuổi teen".Cô nghe được một nam sinh hưng phấn nói: "Tìm bạn gái thì phải tìm người như Kỷ Nhiễm, eo nhỏ chân dài..."Kết quả cậu nhóc còn chưa nói xong thì Thẩm Chấp đã đạp thẳng chân tới, lạnh mặt: "Mẹ mày, mày hoang tưởng cái gì."Có một câu cậu còn chưa nói ra khỏi miệng, ông đây còn chưa theo đuổi được.Sống lại một đời, vẫn luôn tự nhận mình là kẻ thù một mất một còn và cũng là người hiểu biết Thẩm Chấp nhất, Kỷ Nhiễm chợt phát hiện, trước giờ cô chưa từng hiểu người đàn ông này.Ví dụ như cô chưa từng bao giờ biết thời niên thiếu anh lại có tính tình tùy tiện như vậy.Còn có chuyện cô cũng không muốn biết...Hóa ra tình đầu sâu sắc bị người trong ngành đồn đãi xôn xao là đã chết của Th…