[ Dương Kiều ] VÌ EM MÀ DỊU DÀNG
Yêu tôi? Liệu em có hối hận không Kiều?Em có mắt, em không yêu anh qua lời nói của họem yêu anh hơn những gì em tưởng, Dương.…
Yêu tôi? Liệu em có hối hận không Kiều?Em có mắt, em không yêu anh qua lời nói của họem yêu anh hơn những gì em tưởng, Dương.…
" tôi đỡ anh dậy "Cô chìa tay ra nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng và đỡ anh dậy" cô ... " Anh ngại đến đỏ hết cả mặt đúng anh say rồi , say ngay từ lần đầu gặp cô…
jk là một anh sếp vô cùng đẹp trai,anh ấy rất lạnh lùng với cả thế giới nhưng lại dịu dàng với 1 mình tae…
Tìm lại quá khứ của cậu dù biết sẽ đau đớn và dày vò nhưng... Tình yêu thì có thể xoa dịu đi mà đúng không!…
#Hồi ký # NHỮNG SỰ VIỆC KÌ LẠ TÔI TỪNG ĐƯỢC NGHE KỂ VÀ CHỨNG KIẾN ~…
truyện đam mỹ dịu dàng, nhu nhược thụsi tình, lãnh khốc côngcó ngược , HE…
Lấy cảm hứng trên những giấc mơ của tác giả. Làm ơn không biến tấu và đem đi khi chưa xin phép.…
Tóm tắt nội dung truyện xoay quanh 12 con người thuộc 12 chòm sao khác nhau…
Trùng sinh để cưng chiều sủng nịnh em.…
Niên thượng thụ lý trí lạnh lùng x niên hạ công dịu dàng nội liễm…
Hán Việt: Trọng sinh hậu mỗi thiên đô tưởng bão bão thaTác giả: Thập Nguyệt Trăn HiTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Kiếp trước kiếp này , Đô thị tình duyên , Ấm áp , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Bình dân sinh hoạt**Văn án:Trọng sinh trước, Tô Nguyệt ghét Kỳ Dạ tận xương, trốn tránh hắn tránh hắn.Ký túc xá hạ, hắn hồng hốc mắt cầu nàng, "Tiểu Nguyệt Lượng, ngươi đến ta bên người tới được không?"Nàng đẩy ra hắn, cười lạnh, "Không tốt!"Thẳng đến chết thời khắc đó, hắn đem nàng gắt gao hộ tại thân hạ, cả người là huyết, ở nàng bên tai tê thanh nỉ non, "Tiểu Nguyệt Lượng, ta......"Tê tâm liệt phế!Tô Nguyệt rốt cuộc nhận rõ, cái gọi là ghét, bất quá là canh cánh trong lòng không cam lòng.Sống lại một đời, Tô Nguyệt chỉ nghĩ hảo hảo sủng hắn yêu hắn, ấm áp hắn.Bóng đêm đen đặc, hắn đem nàng đổ ở góc tường, ôm nàng nhẹ hống, "Tiểu Nguyệt Lượng, yêu ta được không, làm ta thương ngươi được không?"Nàng nhìn gần trong gang tấc khuôn mặt tuấn tú không nói gì.Tác phẩm nhãn: Sủng văn, tổng tài, phúc hắc, trọng sinhĐã có bạn edit tới chương87 rồi. mình edit tiếp chủ yếu vì không muốn đợi và muốn thử edit 1 lần xem sao. Lần đầu edit vốn từ còn thiếu, câu văn không được mượt mà cho lắm. Mong được thông cảm^^^***link từ chap1 đến chap87:*Link truyện từ chap1 đến chap87:https://www.wattpad.com/story/222314315?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=vutran1869&wp_originator=gTw2q41QPrWEUQ3hTaxHCg%…
Cậu đang mệt mỏi sao? Sao trông cậu ủ rũ thế? Cậu đang buồn bã và chán nản vì mấy áp lực vu vơ? Hay đang ướt đẫm vì mấy giọt lệ rơi? Đừng thế nữa, hãy tới đây, tơi chúng tớ xoa dịu đi những cơn hối hả, buồn chán. Vui lên nào, như những lá bạc hà tràn đầy sức sống. Sảng khoái, vui tươi hơn bao giờ hếtHãy tới với chúng tớ...Mint Team luôn đón chàoDesgin by @Konomi_TokkiWrite by @Konomi_Tokki…
Tản văn, câu chuyện sưu tầm...…
jane bị lạc trên đảo hoang và phải sinh tồn với rừng,núi,biển,thú dữ và cả nỗi nhớ người ấy…
Đây đều là những câu chuyện có thật mà mình hoặc bạn bè mình đã từng trải qua…
Tâm sự nhỏ,vui buồn có đủ."Em như sóng biển,lúc dịu dàng bình yên,khi lại vù vù sóng lớn"…
tên, tuổi như đời thật còn hoàn cảnh thì do tôi bịa, Mina công Momo thụ vậy đó chịu không chịu buộc chịu :))…
---Văn ánTôi đã từng nghĩ đời mình sẽ chỉ là một vệt đen không lối ra, bị chôn vùi trong những tiếng la mắng, những trận đòn roi, và sự im lặng đáng sợ của những bữa cơm không có mẹ.Con ngõ nhỏ nơi tôi sống chật hẹp đến mức tưởng như không thể cất giữ nổi một giấc mơ. Ấy vậy mà... nó lại đủ rộng để chứa cả một đoạn thanh xuân của tôi - đoạn thanh xuân mang tên anh.Tôi gặp anh vào một mùa hè năm ấy, khi vừa tròn mười tám tuổi. Tôi ngồi đó, bên góc tường quen thuộc, đôi tay trầy xước, ánh mắt đã không còn long lanh như trước. Anh bước đến, như tia nắng xuyên qua rặng cây, nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức khiến tôi tự hỏi liệu mình có thể thực sự được sống tiếp hay không.Anh cúi xuống, khẽ đặt vào tay tôi một viên kẹo nhỏ màu hồng và chiếc khăn tay gấp gọn, thoảng hương xà phòng dịu nhẹ. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã mỉm cười:"Anh tên là Minh An, vừa chuyển đến con ngõ này tháng trước."Một câu nói rất đỗi bình thường, nhưng lại khiến trái tim tôi khẽ run. Từ hôm đó, anh hay ghé qua, hay hỏi tôi vài điều vụn vặt, hay im lặng ngồi cạnh tôi, như thể sự hiện diện của anh đã đủ để làm dịu cả một khoảng tối trong tôi.Tôi không biết mình yêu anh từ khi nào. Có lẽ là từ lúc anh lau vết máu trên tay tôi bằng chiếc khăn tay đã cũ. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ sửa lại cái bậc tam cấp trước nhà mà tôi vẫn hay vấp ngã.Tôi chỉ biết mình đã yêu anh bằng tất cả những gì còn sót lại sau bao lần đổ vỡ.Rồi chiến tranh gọi tên anh.Anh đi, để lại tôi cùng một lời dặn không rõ là hứa hẹn…
''Một ngày mùa thu, khi lá vàng rơi rụng, khi những cơn gió mùa thu se lạnh mơn man lòng người, hai người con trai vốn xa lạ lại vô tình bước chân vào cuộc đời của nhau. Họ gặp nhau ở một quán cà phê trong ngõ nhỏ, và tình yêu của họ đã bắt đầu từ đó, bắt đầu dưới trời thu lặng lẽ, cũng dịu êm, phảng phất một mùi hương quen thuộc khiến con người ta thổn thức đến lạ.... Hai ánh mắt giao nhau, khẽ chạm đến trái tim đối phương. Một mang nỗi niềm thẳm buồn, nặng tâm sự, một lại chứa đựng sự hồn nhiên, vô tư lự của tuổi trẻ. Và, bánh răng số phận bắt đầu xoay chuyển, sự giao thoa giữa hai cuộc đời đặc biệt tạo nên một vở kịch đầy tinh tế mà lại dịu dàng, ghi dấu ấn với mùa thu lá vàng năm ấy...''#Phương MộcThể loại: Tiểu thuyết, đam mỹ, chữa lành, sinh tử, huấn, có ngược thân ngược tâm, có ngọt ngào như cục đường lớn, tâm lý, kết đẹp, hiện đại, có yếu tố 18+Nhân vật:-Bách Lục [Top]-Bạch Khương[Bot]-Khương Ái [Top 8]-Mẫn Vi [Bot 8][Bắt đầu: 10/8/2024]…
Nội dung là câu chuyện xoay quanh cô bé Kimori Yui - 1 cô bé dịu dàng nữ tính và hoạt bát .Nhưng cuộc sống của cô lại ko được bình thường như bao người vì cô có khả năng nhìn thầy những bóng ma và nhận biết đựơc những điều kì lạ . Tuy ban đầu có sợ hãi và hoang mang nhưng cô đã trấn an rằng cứ " bơ đi mà sống " ko để ý đến những điều quái dở đó. Cô đã chuyển đến học viện Royoutei vì tình yêu của cha .Cha cô thừơmg đi công tác , ngôi trường này có mhững tai tiếng và lờo đồn rất đáng sợ , đặc biệt là 6 anh em nhà Sakami.…