sự dịu dàng khó cưỡng
rất hây😉😉😉…
rất hây😉😉😉…
Nd kiến thức môn sinh…
Trạng thái: Đang tiến hành.Thể loại: Boylove, thanh thuỷ văn, sủng, ngược, HE.Ôn nhu si tình công x Dương quang kiện khí thụ.Lịch đăng chương: Hỏng có đâu =)))))…
Tác giả: Hạ Di và Hạ LinhChú ý: Cấm sao chép truyện dưới mọi hình thức. Nội dung truyện không mang tính chất đồi trụy( tác giả hoàn toàn trong sáng nha!)Văn án:Một anh chàng trầm tính, một cô nàng dịu dàng, thông minh. Họ cùng mang theo một nỗi đau được chôn kín trong lòng. Tình cảm của họ bắt đầu nảy sinh trong biển máu và những xác chết vô hồn. Những vụ án li kì, bí ẩn đến rợn người liên tiếp xảy ra bởi những sát nhân lạnh lùng, vô cảm. Liệu họ có phải con người thần kinh bất ổn, giết người để báo thù hay chỉ đơn giản là một trò chơi từ quỷ dữ?Hai người họ sẽ làm thế nào để thoát ra khỏi trò chơi đó?…
Tác giả: Hồng Trang Vi Quân HạThể loại: ngôn tình, cổ đại, trọng sinh.Văn án: Thẩm Hoa Nhu là tiểu cô nương lớn lên trong sự nuông chiều của cả nhà, trưởng thành xinh đẹp tao nhã động lòng người.Phu quân của nàng là Hạ Nguyên Lăng có gương mặt vô cùng tuấn tú, nhưng tính tình vừa thúi lại vừa cứng giống như cơ bắp của hắn vậy, còn vô sỉ thô lỗ không chịu thay đổi, bình thường thích kết giao với đám bằng hữu chẳng ra gì.Sau đó, Hạ Nguyên Lăng mà nàng ghét tất cả đã chết trận, các nhi tử của nàng cũng rời khỏi nàng, hai nhà Thẩm Hạ chết thảm.Sau khi trọng sinh, Thẩm Hoa Nhu muốn rất nhiều, nhưng muốn nhất chính là người thân đều còn sống.Đối với Hạ Nguyên Lăng, tức phụ của hắn vừa đẹp vừa mềm vừa khó chơi, ghét bóng tối ghét côn trùng càng ghét hắn hơn.Có một ngày, tức phụ của hắn dịu dàng gọi hắn, "Phu quân.""Ừm." Trên mặt của hắn tràn ngập sự nghi ngờ, trong lòng lại căng thẳng bồn chồn.Tiểu tức phụ dùng giọng điệu bình thản, lời thốt ra lại làm hắn rung động tâm can, "Chúng ta tâm sự đi."**** Lời edit: Chủ yếu chém là chính, hy vọng đừng ném đá, không thích có thể lặng lẽ lướt qua ^3^…
Hán Việt: Giá quý tếTác giả: Tiếu Giai NhânTình trạng: hoàn thànhEditor: Hạt TiêuVĩnh An hầu phủ dòng dõi hiển hách ở Kinh Thành, trưởng công tử Lục Tuân càng là tuấn tú lịch sự, nhã quan kinh thành.Khi Lục Tuân lần đầu gặp Liễu Ngọc Châu, nàng chỉ là một cung nữ, xinh đẹp và ngoan ngoãn, dịu dàng như hoa.Lục Tuân nghĩ nên ban cho cô một danh phận. Người đẹp nhỏ bé làm hỏng thanh danh của hắn rồi mai danh ẩn tích.Mặt mũi Lục Tuân bị tổn hại nên đã xin đến nơi khác. Huyện Cam Tuyền được bao quanh bởi non xanh và nước biếc, bách tính giàu có. Ngày hôm đó, Lục Tuân ngồi công đường thẩm án, chỉ thấy nha dịch áp giải đến một mỹ nhân một thân áo gấm, mỹ nhân mắt ngậm thanh lệ điềm đạm đáng yêu quỳ xuống lạy: "Đại nhân, dân nữ bị oan ".Lại là có người cáo trạng nàng mưu sát nhân tình.Lục Tuân đột nhiên muốn xem "nhân tình" khác của nàng trông như thế nào.Vai chính: Liễu Ngọc Châu, Lục Tuân ┃ vai phụ: ┃Một câu tóm tắt: Xin lỗi vô dụng, lấy thân tới bồi thườngLập ý: Hạnh phúc nắm ở chính mình trong tay…
Lần đầu gặp khi, Hứa Ninh Dư tận mắt cha mẹ song thân ngã vào Diệp Hoài Cẩn dưới chân.Huyết hải thâm cừu, nàng dịu ngoan nhu thuận đi theo Diệp Hoài Cẩn bên người năm, sách hắn tả bàng trảm hắn cánh tay phải, thẳng đến cuối cùng nhìn hắn ở nàng trước mặt chật vật không chịu nổi.Sau đó trước khi chết có nhân nói cho nàng: Ngươi hận sai lầm rồi.--------Trở về mới gặp khi, Hứa Ninh Dư đối với hướng nàng vươn đến thủ dường như đã có mấy đời, vẫn là trong trí nhớ như mộc xuân phong hé ra mặt. Vắng lặng hiên cử, trầm tĩnh nếu thần. . .Nàng nghĩ rằng, tốt như vậy thế tử ca ca như thế nào khả năng hội là người xấu?Đời trước, nàng tuổi còn trẻ mắt liền mù?…
Chỉ là về một sự cố nhỏ khiến linh hồn của Meowdei trước và sau tái sáng thế tráo đổi cho nhau. Meowdei và Phainon của tương lai vô tình trở thành thần trợ công cho đôi trẻ trong quá khứ "Tình cảm trong lòng anh, dù có hóa thành cơn gió dịu dàng nhất cũng chỉ dám khe khẽ lướt qua vạt áo choàng xanh của người nọ.""Mydeimos à,...Em không biết được ta luyến tiếc em đến nhường nào đâu."…
Lôi Lạc Thiên anh ngoài thân phận đứng đầu giới bạch đạo ở thành phố S thì còn là người đứng đầu Bang Lôi Ưng của hắc đạo.Anh có tướng mạo vô cùng phi phàm, lạnh lùng và tàn nhẫn. Điều đặc biệt là anh không thích phụ nữ. Anh có hai thuộc hạ trung thành đồng thời cũng là bạn tốt của anh.Trình Lam cô là một siêu sát thủ đứng đầu tổ chức Thần Long. Khuôn mặt trái xoan, đôi môi xinh đẹp, mái tóc hạt dẻ khiến cô trông thật dịu dàng và nữ tính. Nhưng sở trường của cô gái nhỏ đó lại là đua xe, mở khóa, võ thuật, sử dụng các loại vũ khí và là một cao thủ hacker.…
Cuộc sống…
Trích dẫn hay…
hocsinhxgiaovien,dịu nhẹ,ngọt…
Ngôn tình…
Văn nghị luận khoảng 200 chữ ( HSG)…
Thiên An 25 tuổi là con gái của Tập đoàn Chí Linh tính cách đoan trang, hiền dịuNgạo Thiên 31 tuổi là tổng tài của tập đoàn Thiên Phú gồm nhiều mảng đầu tư khác nhau .Tính cách trăng hoa lạnh lùng.Cuộc hôn nhân của họ là một cuộc hôn nhân do cha mẹ sắp đặt. Vì gia đình hai bên rất thân nhau lên đã lập hôn ước sẵn.Rồi cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu ,cta cùng đón xem nhéCảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình…
thể loại : đam, ngược, ngọt, H+dạng : tình iu của học sinh và thầy giáoTop 9 : Quế Ngọc Hải (25 tuổi) là một chủ tịch tập đoàn Quế thị, cũng là 1 trùm xã hội đen két nhất, có nghề làm thầy giáo ban ngày làm thầy tối về làm chủ tịch,giang hồ :)) tính cách : lạnh lùng, khó tính, ít nói, mạnh bạo, kiêu ngạo.Bot 9 : Nguyễn Văn Toàn ( 15t) cậu là 1 dân nghèo ban ngày học tối thì đi làm việc, bố mẹ cờ bạc vay tiền tính cách dịu dàng, dễ thương, dễ khóc, hiểu chuyện.vô nè…
Vân Anh vẫn còn nhớ rõ, bốn năm trước, vào một chiều mưa tầm tã, từng có người tặng cô một tập thơ. Không bao lâu sau, người đó không từ mà biệt, đột nhiên biến mất như thể bốc hơi khỏi mặt đất. Bốn năm sau, khắp các phương tiện truyền thông lan truyền tin tức về một bộ hài cốt được phát hiện chôn phía sau khu nhà tập thể trường cấp ba nơi cô từng theo học. Lớp cũ, người xưa nay chỉ còn trong hồi ức. Năm đó cô Châu mặc áo dài lụa trắng thêu hoa sen, dáng điệu uyển chuyển thướt tha, tà áo theo bước chân bay phấp phới. Tóc đen như mực đổ xuống vai, mi dài, mày thanh, mắt sáng như sao. Nụ cười ấm áp đậu trên môi, giọng nói du dương như tiếng đàn. Một người đương tươi đẹp như thế, rạng rỡ như thế, vì sao vừa mới quay đầu trong chốc lát, một bước rời đi lại không cách nào gặp lại.Lòng Vân Anh từ đó chìm trong sương mù dày đặc, ánh mặt trời không chiếu tới được. Thế rồi có một ngày, người lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô. Gương mặt, đôi mắt, nụ cười quen thuộc ấy. Thật dịu dàng, thật mềm mại. Tựa như một đóa hoa lài.Trước đây vẫn luôn tâm niệm trải qua một đời yên ổn bình lặng. Mà nay bởi vì lần nữa gặp lại, Vân Anh chẳng ngại mặc cả với số mệnh, thay đổi kết cục đã định.…
Cô đơn phương anh! Lặng lẽ nhìn anh dịu dàng bên người con gái khác!…