Thoáng qua
Thế giới có hàng tỉ người, chuyện chúng ta vô tình gặp cũng bình thường và cũng bình thường thế thôi!…
Thế giới có hàng tỉ người, chuyện chúng ta vô tình gặp cũng bình thường và cũng bình thường thế thôi!…
1710 thật sự là một couple sóng gió.. Tớ không thể viết theo trình tự những lần xa nhau, nên thôi, chém bừa..…
Giá mà thanh xuân không quá bình yên và phẳng lặng, tôi sẽ kể cho bạn rất nhiều thứ thú vị. Giá mà... Điều ấy thật đáng tiếc...…
Em chờ Dũng được bao lâu thì sẽ chờ Linh được bấy lâu. Cho dù Linh không quay lại, em vẫn sẽ chờ. .....Em vốn biết Linh đã không còn ở đây, từ lâu…
Tác giả: 齐天大圣@lofterlink: http://yannyx.lofter.com/…
Đây là chiếc truyện đầu tay của mình, thật sự mình rất hi vọng mọi người sẽ thích nó. Truyện viết về hai cậu bé của hai gia đình từ nhỏ đã chơi thân với nhau nhưng gia đình của một trong hai có biến cố và phải rời khỏi Hàn Quốc. Thế là hai cậu bé năm xưa cũng phải chia xa nhưng tiếc là trước khi đi chẳng ai nói với ai lời nào, im lặng mà rời khỏi và cũng tiếc rằng lúc ấy còn quá nhỏ để hiểu được vì sao người đó lại rời đi mà không nói bất kì điều gì với cậu bé ở lại. Mãi đến sau này thực sự nếu đã có duyên thì sẽ gặp lại được....Vì là fic đầu tay nên sẽ là HE chứ mình sợ ngược lắm. yahhh I Purple u 💜Author : Cloudris#VKook, #TaeKook, #Promise…
NẾU KHÔNG CÓ CHUYÊN MỤC XIN ẢNH ĐỤC THUYỀN CỦA HỘI FANDOM OWKER THÌ CŨNG KHÔNG CÓ CON FIC NÀY ĐÂU....TÔI ĐANG RẤT NGÁO ĐỀ NGHỊ ĐỒNG BÀO TRÁNH RA…
Haibara Ai x Ayumi YoshidaTruyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Đăng lên để dành đọc ạ.…
truyện nói về otp của mik, đây là fic đầu tay nên coá thể hơi sai sót nên mng cứ góp ý nhé…
- Dũng Chinh- Trường Hải- Thanh Phượng- Tư Dũng Đình Trọng- Dụng Hậu- Mạnh gắt Di két sắtNói chung là sẽ có 6 tập để đu :)))))…
Hắn là kẻ tồi tệ nhất, háo sắc nhất, dâm tặc nhất, nhưng hắn cũng là người giàu nhất ...…
Hong nhận gạch đá Shinobu× NpKNY × H×H:>>>…
"anh là vũ trụ, là sự cứu rỗi của cuộc đời em"thể loại: thanh xuân vườn trường học trưởng renjun, hậu bối jaemin…
Em là gấu bông đẹp nhất trong lồng kính.…
gúp chat 12 đứa, cả 12 đứa được tổ độ. textfic nhưng xen lẫn văn xuôi…
Bạn à :)) sao cứ ủ rũ mãi vậy ? Cười lên đi bạn ơi :)) Không cười không về :>> Chúng tớ tập hợp những bạn thích "cười", hay nói nghĩa sâu hơn là không muốn buồn nữa, tại đaay, để giúp nhau vui vẻ và khoái icon :)) hơn :)…
Stock: @BOO_bit @monocalssic_vnCác Fanfic của mình lúc nào cũng dựa trên chủ nghĩa hiện thực, bởi mình muốn các bạn vừa đọc sẽ mường tượng ra một Hansol và Seungkwan chân thực nhất, hình dung một cách rõ nét nhất về cái khoảnh khắc mà mình dựng lên trong truyện. Là để khi các bạn đọc xong mà cứ ngỡ như thực như hư chứ không hẳn chỉ là sự hư cấu, ảo tưởng.Mình viết không quá xuất sắc, nhưng mình mong các bạn đọc rồi thì hãy để lại cho mình thật nhiều chê bai chứ đừng phê phán thầm lặng, để mình tiếp thu và chỉnh sửa. Cảm ơn vì đã ghé ngang. _nhaay33_…
Những lời sến sẩm mà mình sẽ không nói được đến những người thương quý. Viết vào đây để giải tỏa một chút, cũng là lên sẵn kịch bản. đến lúc cần dùng thì copy ra là được =))))))…
Đoản văn:Phía trên bia mộ khắc tên Bạch Lâm Uy, di ảnh là một ông lão nghiêm nghị. Vừa thấy, Bach Hoạ Y đã nhanh chân đi đến, đưa tay lau đi lớp bụi dày trên ảnh. Âm thanh nhẹ nhàng. " Ông ngoại, Y Y về rồi " Nói rồi gục đầu xuống bia mộ khóc nức nở, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống. " Ông ngoại, con xin lỗi. Mười năm qua con lưu lạc xứ người, không thể về thắp cho ông một nén nhang, là Y Y bất hiếu. Nhưng hôm nay con về rồi, con trở về để đòi lại tất cả những gì họ nợ chúng ta. Sớm thôi con sẽ bắt đám người đó xuống bồi tội với ông. " " Khi đó họ giẫm đạp lên máu xương của ông, của Bạch gia ta để có đực ngày hôm nay, mười năm trời sống trong vinh hoa phú quý, được người người ca tụng. Thế nhưng ngày tàn của họ tới rồi, cả Hạ gia phải bồi táng cùng ông. "…
Anh bảo gió về điSương phủ bạc mái đầuGió không về cứ nghĩVề rồi ai thương em ?Anh bảo gió về điGió đi em chẳng buồnBởi gió như anh đóMang nỗi buồn cho emNếu anh là ngọn gióEm sẽ là nhành hoaNhành hoa vươn mình, ưỡnĐón gió anh thổi qua…