[Tống mạn] Tử kinh hoa chi nhập kiển
…
Chỉ là ngẫu hứng thôi nha ^^!…
Có câu " Cuộc đời vốn dĩ ngắn ngủi, gặp được người hữu duyên lại chẳng dễ gì." ___Tình huống trong truyện đều do tác giả tưởng tượng ___~~Có gì thiếu sót mong mọi người góp ý ~~…
''Em nói chỉ cần anh tỉnh lại, anh muốn gì em cũng chịu hết'', Jungkook cười ma mãnh, ''Không được chối đó nhé!''. ''Phải em có nói'', tôi gật đầu. ''Được vậy em phải lấy anh'', Jungkook bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt chăm chú nhìn tôi. ''Đồ ngốc!'', tôi gõ gõ vào đầu Jungkook nói. ''Sao, em hối hận rồi à?'', gương mặt Jungkook lộ vẻ hoang mang. ''Anh cầu hôn kiều gì thế? Chẳng có gì cả!'', tôi bẽn lẽn nói. ''Có em là đủ rồi...''. Sự dịu dàng xưa nay của Jungkook lại một lần nữa lấp đầy trái tim tôi.…
ở trường đại học seoul,có một jeon jungkook sẽ nguyện vì một thằng nhóc kém tuổi mà làm tất cả.cũng có một kim taehyung sẽ không suy nghĩ mà thẳng thừng từ chối mọi ý tốt, kể cả là tình cảm chân thành mà jungkook dành cho hắn.…
Sẽ có một ngày nào đó, cậu nhìn lại khoảng thời gian đã trôi qua, khi cậu đã thuộc về gia đình của riêng cậu, khi cậu chẳng còn tự do như cánh chim trời. Cậu chỉ còn có thể hướng về anh thầm lặng như đoá hướng dương hướng về mặt trời. Cậu có thật nhiều thứ để lo trong cuộc sống. Nhưng cô gái à, trong khoảng lặng của cuộc đời, hình bóng của người con trai ấy trong cậu cũng chẳng thể phai mờ được đâu.Tớ thương anh ấy. Tớ thương cậu.Hạnh phúc nhé những bông hoa hướng dương xinh đẹp của tớ.#Những điều vụn vặt.#Boon…
thứ mà bao năm tôi không muốn rời bỏ manchester phồn thịnh này là kỉ niệm vụn vặt sót lại sau nhiều điều tan vỡ. warning: 18+…