[ Allizana] Tại Sao ?
truyện được viết bởi tôi có phần occ và thêm một số nhân vật khác" izana hững hờ trước mọi chuyện xảy ra" _ nên sống sót?_…
truyện được viết bởi tôi có phần occ và thêm một số nhân vật khác" izana hững hờ trước mọi chuyện xảy ra" _ nên sống sót?_…
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, cung đình, 3P. Thông minh kiên quyết yếu đuối mất trí nhớ mĩ nhân thụ x si tình ngạo nghễ lãnh khốc hoàng đế công x khó đoán nghiêm nghị vương gia công, huynh đệ khó gặp, giải nguy thành an.Tình trạng: đang tiến hànhSố chương: chưa rõ Author: Yuan Đôi lời từ tác giả: tôi thích SE. ---- Ngày ấy hắn rời trần thế đến cuối cùng đã từng nghĩ cho ta chưa? Hay cho câu đem lại phồn vinh cho Bắc Quốc, hay cho câu vì phúc đức con cháu kế nghiệp đời sau, hắn ngay cả nhìn đến mặt trẫm còn chướng mắt vì cái gì dám hi sinh cái thân hèn mọn đó mà đổi lại thắng lợi cho chúng ta? ........- Hắn không chết, cũng không thể chết...- Hoàng thượng, Húc tể tướng..hắn thật sự chết rồi!____________Ngày mười lăm tháng mười năm Vĩnh Kiến thứ sáu, dân chúng khắp nơi không hẹn cùng để tang vị tể tướng trẻ tuổi của Bắc Quốc - Húc Phục.Năm Vĩnh Kiến thứ bảy, quan hệ hòa hảo giữa Bắc Quốc và Man Nam được thiết lập, công lao Húc Phục rõ như Mặt Trời ban ngày. Năm Vĩnh Kiến thứ tám, Hoàng Đế ra chiếu bãi bỏ họ Húc, chỉ cho phép phủ tể tướng cùng họ hàng một đời mang trên mình họ Húc, bảo toàn nguyên vẹn phủ tể tướng, con cháu ba đời được sống trong nhung lụa.Nhân vật chính: Cung Triệt Lẫm x Nữu Phỉ ( Húc Phục ) x Cung Trắc Lẫm…
- Một câu chuyện ngược tâm về tình yêu của đôi trẻ- Truyện mang hơi hướng hiện thực, có nhiều yếu tố không phù hợp với đàn ông đang cho con bú và phụ nữ mang thai, người già, trẻ nhỏ...- Học đường, hiện đại, abo, đô thị...- Truyện đan xen hiện tại và quá khứ, khi đọc chú ý không lắp não để hiểu một cách sâu sắc hơn...Phúc hắc tâm cơ có chút xíu xìu xiu tra công x Ngạo kiều bạo lực dễ mềm lòng thụHai con người tưởng chừng ở hai thế giới nhưng lại hòa hợp đến không tưởng. Mật ngọt nếm được chưa lâu đã vội tan, vụng vỡ nơi đầu lưỡi khiến mối tình sang ngang.Không hẹn mà tái ngộ, vật đổi sao dời, thế giới đổi thay, nhưng lòng người liệu có như vậy?Chuyện tình viết trên hồi ức thiếu niên 17 tuổi, thời gian dài trôi qua, phải chăng tất cả đã không còn? Mối tình ấy liệu sẽ đi về đâu...ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU TIÊN MÌNH VIẾT THỂ LOẠI NÀY, CÓ GÌ KHÔNG HÀI LÒNG CỨ GÓP Ý NHIỆT TÌNH.XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!!…
Ma nữ đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, nhất chúng yêu nghiệt thỉnh tốc tị tán!Cụ thể địa nói: bài này giảng thuật một vị ngạo kiều nữ lang chu toàn ở nhất chúng mĩ nam gian chi chuyện xưa.Nhàm chán, cẩu huyết, không thấu đáo sự thật ý nghĩa, kiêm tam xem bất chính, trọng khẩu vị.Vì vậy, hữu tình nêu lên: đi vào tiền thỉnh cân nhắc!Cũng lại nêu lên, nên văn tình chương có lẽ hội làm ngài cảm giác không khoẻ, vì vậy khiêu hố tiền thỉnh nhất định phải thận trọng!Nội dung nhãn: ái ânTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: chu thất thất ┃ phối hợp diễn: trầm ở, vương liên hoa ┃ cái khác:…
người nào yêu nhiều hơn là người thua…
Intro: Trời ầm ầm kéo cơn mưa mùa hạ về tưới mát cả ruộng rẫy sau nhà, kéo theo tiếng lòng của hai kẻ tình si, không ai bảo nhau rằng đối phương đang nhớ về những ngày xưa cũ, khi ánh nắng vàng của chiều hoàng hôn chưa tàn hẳn, và mưa mùa hạ chưa bất chợt kéo về, để kịp xóa đi những ý tình dại khờ và ngây ngất của một thuở thiếu niên đầy tươi tắn, khi lần đầu cảm nhận những rung động khẽ khàng cất gọn nơi đầu gánh tương tư."Nguyên Nhi, lần này mày ở lại, tới lượt anh đi"warning: ooc, niên hạ, bottomzhoukeyudo not re-up…
Văn án:Nàng là trong núi nhất bá vương, xuất ra cướp bóc là ham, chỉ vì tìm nàng thất lạc nhiều năm chuột.Dùng lời của nàng nói chính là: không có chuyện gì xuất ra thưởng cướp bóc, đề cao một chút nổi tiếng.Nhưng mà, vật đổi sao dời, lại cùng thất lạc thân nhân gặp lại sau, có nhân chiếm nàng thân phận,Lại còn lấy tỷ muội tình thâm khóc sướt mướt nhường nàng đại gả. Nàng nói: đừng hào ! Gả liền gả!Vì thế, đêm tân hôn, tân nương ở sau người đừng một phen 'Ngàn năm thanh phong độ' món chính đao,Chỉ nghĩ đến một đao đem chú rể chém thành hai nửa, nhiên sau đến đoạt kiếp bản thân nhớ đã lâu bạch y mĩ nhân,Hồi 'Lục Lâm sơn' trạm cuống bi vài cái đỉnh núi, tự lập xưng vương.…
Author: Miukiuti + Bi NhokTairaEditor: Bi NhokTairaPairing: Khải x NguyênCategory: Đam mỹ, Sad, OETuyếtNhư anh và cậuVô thanh vô sắcLặng lẽ rơiKhông có điểm dừngVà tan nhanh trong cuộc đời lặng lẽ vô thường này~~~~~~~Điều đầu tiên mình muốn nói, đó là ở đây có tới 2 tác giả, và mình đã mang chị Bi NhokTaira quay trờ lại với mọi người a *tung bông* Chị ấy vì một số lí do, không thể cùng Miu đi hết chặng đường này, nhưng chị ấy vẫn luôn lặng thầm ủng hộ, và nhân ngày Tết Khải Nguyên này, 2 con au mặc dù là TNs là chính nhưng cũng ham hố đi đón Tết, và cho ra thành phẩm là bộ oneshot này đây~~~~~~~Đây là thành quả cũng như tâm huyết của 2 chị em mình bỏ ra, vì vậy, mặc dù có thể còn nhiều thiếu sót, nhưng vẫn là thuộc chủ quyền của bọn mình, vì vậy mong các bạn tôn trọng và không mang đi dưới mọi hình thức mà chưa có sự cho phép của mình~~~~~~~Chúc các bạn ăn Tết vui vẻ *tung bông*…
Mình là hủ nữ, đặc biệt là cuồng Ship KaiYuan và XiHong, hy vọng là sẽ làm được những fic thật hay mong là sẽ nhận được sự giúp đỡ của mọi người…
đây là câu truyện được lấy từ một bạn . hết !muốn bt thì đọc đi!!cre:BartenNgu(Barten)link:https://discord.gg/MxeAFVzruB…
Những câu chuyện ngắn về các couple trong IP…
Bất Viễn Hoàn Lý scdFalling can be good - Ngã vào tình yêuTác giả: BabyarmsLink fic gốc: https://archiveofourown.org/works/36886228Nhân vật chính: Bá Viễn x RikimaruTag: nhẹ nhàng hài hước, tán tỉnh vụng về, cuộc trò chuyện ngại ngùngBản dịch chỉ đúng khoảng 70% so với fic gốc, 30% còn lại là chém gió và thêm thắt từ ngữ cho phù hợp. Bản trans chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác. Nếu bạn yêu thích tác phẩm này hãy vào AO3 thả Kudo và comment ủng hộ tác giả nhé!Là một nhân viên chuyên làm ca đêm của cửa hàng tiện lợi, Bá Viễn đã nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ xảy ra cũng như đã từng đối phó với những đứa trẻ hư đang cố gắng ăn cắp một thứ gì đó. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ phải đối mặt với việc ai đó sắp chết chìm dưới một đống đồ ăn vặt cho chó.…
Văn án:Nàng ba ba nói, ngươi phải làm một cái đối xã hội hữu dụng nhân.Nàng mụ mụ nói, ngươi yếu ở không cho nam nhân đem chính mình theo cô gái biến thành nữ nhân điều kiện tiên quyết hạ, điếu cái kim quy tế, bằng không thực xin lỗi toàn bộ xã hội!Nàng nói, phải làm cái đối xã hội hữu dụng nhân, phải làm thành công chinh phục nhất phiếu nam nhân nữ nhân! Của nàng đùa giỡn kiếp sống, chính là từ nơi này triển khai , nhưng là này đùa giỡn bất thành bị đùa giỡn chuyện tình lại nhiều lần phát sinh. Xem mĩ nam một cái hai cái ba cái bốn gắn bó tuyến.Này không phải hồng hạnh ra tường, bất quá là nam nữ hoan ái trò chơi.Chất lượng tốt các nam nhân đều nghĩ đến chính mình đối nữ nhân khống chế công lực thâm hậu, nào biết chính mình gặp gỡ , là một cái không theo lý ra bài nữ nhân. Rốt cuộc là nàng bị bọn họ ăn, hay là hắn nhóm bị nàng chinh phục? Bài này tiểu ngôn, đại sắc, khẩu vị thật mạnh, mĩ nam nhiều hơn, của ta thân nhóm, mọi người cùng nhau đến YY đi!…
Nội dung giới thiệu: Thủ trước thanh minh: bài này cự lôi, thỉnh mang cột thu lôi. 【 vệ đạo nhân sĩ thận nhập! ! ! ! ! 】Nàng vốn là một cái sống mấy ngàn năm tử hồ. Là Hồ Tộc trung nhất cao quý hồ ly, kinh nghiệm lão đạo, tâm cơ thâm trầm. Cho nên thường thường đụng tới cái gì hòa thượng đạo sĩ , cũng có thể bình yên đào thoátTưởng nàng hồ giới đệ nhất mỹ nữ, trời sinh khúm núm, chỉ sợ liên cửu thiên tiên nữ cũng không cập đi? Tiêu dao thế gian, làm chỉ khoái hoạt yêu, mới không nghĩ thành tiên đâu! Cho nên, rất nhiều so nàng còn nhỏ hồ ly đều thành tiên, mà nàng còn tại du hí nhân gian. Nhân gian nhiều khoái hoạt? Thành cái gì tiên? Thanh tâm quả dục không nói, còn phải tuân thủ nhất đống lớn điều điều chương chương. Nàng liền thà rằng làm chỉ tiêu dao nhân gian yêu tinh. Xem, kia soái đến bỏ đi, mỹ đến mạo phao, dáng người nhất lưu, quay đầu dẫn 200% nam nhân là ngẫu tình nhân nhất hào. Kia... . ? Nhất đống lớn tình nhân còn chờ lão nương lâm hạnh đâu, thành tiên? Thiết, không rảnh, không gặp cùng mĩ nam có ước saoTình nhân nhất đống lớn, cái gì tổng tài quản lý, đều cho ta thoát sạch sẽ nằm đến trên giường chờ lão nương tiến đến hạnh.Nhưng là có câu gọi là gì ấy nhỉ? Giống như kêu: thiên không hề trắc phong vân, nhân có sớm tối họa phúc. Ngươi không nghĩ thành tiên, ông trời thiên đến phách ngươi!…
Đừng bao giờ giữ bên mình một mối tình lặng câm không lời, bởi vì người ấy sẽ không mãi ở một chỗ để chờ đợi sự can đảm nơi bạn đâu!Người ta nói yêu đơn phương là một cảm xúc kỳ quặc. Là người ngoài cuộc cảm thấy rất ngốc nghếch, rất đau khổ, nhưng người trong cuộc lại thấy ấm áp và yên bình. Ấm áp bởi luôn có thể dõi theo người ta từ phía sau, có thể dùng tư cách bạn bè để quan tâm người mọi lúc. Cũng thấy yên bình là bởi chẳng bao giờ nghe tới hai chữ "chia tay", vì có bắt đầu gì với nhau đâu mà chia tay cho được?Tôi cũng đã ở trong tình cảnh như vậy suốt nhiều năm trời, với cậu bạn thân từ hồi bé. Tôi cho rằng mối tình đầu ngây ngô ấy là thứ cảm xúc lạ lẫm và đẹp tinh khôi nhất. Đẹp, nhưng lại có kết cục quá buồn.Sẽ có những lúc bạn không đoán định được tình cảm trong mình có thực là tình yêu hay không. Cho nên bạn sẽ chờ đợi, sẽ nấn ná kéo dài thêm thời gian, để lắng nghe cảm xúc trong mình gọi tên chính xác đó là gì.Và khi khoảng thời gian chờ đợi trong tim bạn kéo dài quá lâu, nó sẽ đồng thời thu hết dũng khí của bạn lại. Vì bạn khi ấy tự nhủ với lòng mình rằng: đã và đang tốt đẹp yên ổn như vậy, bên người ta không danh không phận nhưng vẫn được ngắm nhìn người ta cười, cùng người ta hạnh phúc lẫn khổ đau, thì cần gì phải nói ra?Bạn cho rằng tình yêu là không cần phải nói, không nhất thiết phải thổ lộ, cứ yêu và yêu thế thôi. Không nhiều người có thể nhận ra tình cảm chân thành nơi trái tim bạn nếu chưa một lần bạn công khai khẳng định.…
nàng bản là bị người nhục mạ, toàn vô linh tính dã loại, thân thế thành mê, gặp khi dễ. nhưng mà làm mọi người trong mắt đồ ngu, một khi trong lúc đó trở thành các thế lực lớn mượn sức thiên tài cô gái, thế giới này liền thật sự huyền huyễn. ma tính bùng nổ, nàng lãnh liệt bức người, tùy ý bừa bãi. yêu ta sở yêu, hận ta sở hận, tuyệt mỹ dung nhan ở độc lập đặc đi, có một phong cách riêng hành vi hạ hóa thành xinh đẹp khúm núm độc, từ nay về sau dẫn tới Cửu Châu sấm dậy, mỹ nam mê. trích tiên mỹ nam như Vũ Văn bân, nghiêm nghị cương mãnh như tần phi, tiêu sái phóng đãng như Đông Phương long, tà ngược âm hàn như Đông Phương húc, đều bị đối nàng cuồng dại dứt khoát, chỉ cầu mỹ nhân nhất cố. " ta cũng không tín thần, bởi vì ta đó là chính mình thần!" bừa bãi như nàng, nhất định một khi xuất thế, liền muốn phiên giang đảo hải, quấy thiên hạ phong vân. nến đỏ cả sảnh đường, hồng trù lan tràn, hắn đỏ tươi y, tối đen phát, dung nhan lạnh như băng mà tuấn mỹ, đó là nàng sắp gả phu. giờ phút này hắn đi bước một đi vào, mà trong lòng lại ôm lấy một cái khác tuyệt sắc nữ tử. hắn nói: " ta muốn thú nhân vẫn đều là nàng!" nàng chỉ lạnh nhạt cười lạnh, mị mâu câu môi: " ngươi xác định?" hắn gật đầu, vì thế nàng cười đến yêu mị, vươn b…
Đây là lấn đầu mình viết mong thông cảm…
rhyder x captainlowercase__________"nhóc dám cá với anh không?""cá thì cá. sao? cá cái gì?"…
Rating: 13+Author: Bánh Trôi Clover (小汤圆). Gọi tớ là Trôi Sún.Thể loại: fanfictionNội dung: Tiểu Khải gặp lại Nguyên Nguyên- người anh từng yêu sau 10 năm xa cách. Anh đã từng gặp tai nạn và bị mất trí nhớ trước đó. 10 năm sau gặp lại nhau tại Singapore- nơi trụ sở chính P.O.D của gia đình Vương Tuấn Khải đang ở đó. Cũng là cầu nối cho du học sinh Vương Nguyên trở thành trợ lý Tổng tài Karry ( Tên ở Singapore của Vương Tuấn Khải). Cậu dần nhận ra anh và biết anh đã bị mất trí nhớ. Dĩ nhiên anh không nhớ ra cậu. Chỉ biết anh ấn tượng với cậu bởi cậu rất giống Hạ Mỹ Kì- 1 cô gái anh từng yêu trong khoảng thời gian 10 năm lãng quên cậu và đã mất 2 năm trước khi gặp lại cậu. Nguyên đã hiểu được phần nào ý của Karry: " Có lẽ cậu chỉ là người thay thế..." Nhưng với Karry, cậu có lẽ không đáng phải làm người thay thế. Liệu rằng Nguyên Nguyên có thể lại làm người yêu Vương Tuấn Khải lần thứ 2? Liệu rằng Thiên sứ nhỏ bé ấy có thuộc về Vương Tuấn Khải?…