[TWICE] [Comic Collection] How to live Twice 101.
Cẩm nang sống 2 lần.…
Cẩm nang sống 2 lần.…
•cột mốc năm 2005Kim Taehyung : 1976Jeon Jungkook : 1907một mớ hỗn độn ,được viết vào một ngày rối bời một mối tơ vương được áp từ bản thân lên tín ngưỡng ✨🐳✨🐳✨🐳✨Ở một làng chài nọ, có một gã tên Kim Taehyung, gã nát rượu....cả cái làng này không có ai là không biết đến hắn, hắn rất được lòng các chủ sòng bài vì cái thói côn đồ rất dễ đòi nợ. Cũng vì lẽ đó không có cha mẹ nào cho con gái họ lại gần gã, mà gã vốn cũng chẳng cần, gã có để ý đến con gái họ đâu?"Kim Taehyung, nếu anh còn yêu em, hãy giữ lấy em, em chưa bao giờ muốn rời bỏ anh cả""Tôi không biết tên em, nhưng nếu những vỏ sò ấy thật sự phát ra âm thanh trong trẻo của em, tôi nguyện áp sát đôi tai để cảm nhận rõ âm thanh sự ban phước từ em, dù vỏ sò có ghim sâu vào khiến tai tôi rỉ máu đau đớn đi nữa, tôi đều muốn nghe thêm một lần"Nếu như bỏ bùa là 1 mớ cảm xúc không xác định thật giả. Thì Gã Ngư Dân Nát Rượu là một tình cảm rõ ràng của một gã từng bị tổn thương cần được yêu thương và một chàng trai trẻ muốn yêu thương hắn.Bìa : Yeyi Harris Author : Yeyi HarrisCouple : VkookCameo : Park Jihoon, Jung Hoyeon, Angelina Jolie.......…
"Khi chị cất tiếng hát, em biết em đã tìm được tình yêu."___________________Fanfic for couple BinnieXSeunghee (Oh My Girl) with love ~. Plot khơi nguồn: @hin_alphas /iu em úwú/Xây dựng cốt truyện chi tiết: @mayootra2357…
Cô-Jungkook được người lạ đưa vào sos ở Busan trong 1 cuộc hoảng loạn cô lạc mất gia đình.khoảng thời gian cô ở đây dường như sự tuyệt vọng sắp chiếm lấy thân thể bé nhỏ của cô vì mỗi ngày không kể ban ngày hay ban đêm cô đều ngồi nơi cổng ra vào của trại hướng mắt tìm kiếm hình bóng quen thuộc của mẹ mình. Tưởng chừng như cuộc sống của cô sẽ không còn được gặp lại gia đình mk nữa thì cô được gia đình hắn cưu mang nhận về làm con nuôi Ba-Namjoon và mẹ_Seokjin rất thương yêu cô, cô em gái bé nhỏ-Jihoon rất thích cô, ai cũng đều yêu mến cô duy nhất 1 người là hắn-Kim TaehyungCuộc sống đưa đẩy cô được gia đình hắn cho ăn học và nuôi lớn, cô rất ngoan nên Namjin rất thương cô cũng rất đau lòng khi chứng kiến cảnh con trai mình xúc phạm cô. Hắn ghen tỵ vì cô được mọi người yêu quýHắn tức giận khi cô vv nói cười với mọi người và nhất là với Yoongi, Hoseok bạn thân hắn còn có cả cô bạn thân của cô JiminHắn thật nực cười khi nhận ra rằng tình cảm hắn dành cho 1 đứa con nuôi mà hắn thường xuyên tổn thương là"Đứa con rơi" Hắn yêu cô nhưng cô lại sợ tình yêu mà hắn dành cho cô,cô sợ nó chỉ là sự vui đùa của hắn mà thôi,sợ hắn sẽ làm cô đauNhững gì cô phải gánh chịu mà hắn mang lại kể từ khi cô về ở cùng với gia đình hắn nó như một vết sẹo hằn sâu trong trái tim cô vậy…
Anh - Suho - một con người mạnh mẽ, quyết đoán, là leader của một nhóm nhạc nổi tiếng EXOCô - một người lạc quan, yêu đời, quật cường và chưa từng nếm trải mùi vị tình yêu.Dần dần, anh đã bị thu hút bởi cô gái ấy và thích cô tự lúc nào mà anh cũng chẳng hay biết. Nhưng tình cảm của họ thật trớ trêu khi cả hai đều hoạt động showbiz - nơi mà anh và cô sẽ bị chỉ trích.Định mệnh đã sắp đặt cho hai trái tim ấy được ở gần bên nhau như cũng chính định mệnh đã khiến họ phải xa cách...…
"cậu rảnh không mình đãi cậu một bữa"" Xin lỗi , tớ bận chuẩn bị cho tour diễn sắp tới , để sau nha "" Ừ....Vậy cậu cố lên nhé "On the Start : Thứ 3, 28/07/2020In to the End : X / X/ XxXx # By Me Selozadi…
"Những ký ức đã trôi qua luôn khiến ta bất giác mĩm cười khi nhớ lại, nhưng đôi khi cũng khiến ta rơi nước mắt. Dù bây giờ chúng ta có như thế nào thì xin hãy nhớ những gì tớ từng dành cho cậu đều là thật lòng..."___________________________________Thể loại: Truyện ngắnTác giả: Anne_529Nội dung: "Tuổi 17" những áp lực học hành thi cử, những mối tình đầu trong sáng, nhẹ nhàng, những rung động rất đỗi đáng yêu. Là cái nhìn lén lút người bạn thầm thích, là cùng những người bạn vượt qua mọi buồn vui. Là cùng cô bạn thân theo đuổi thần tượng. Là nỗi lo cho những con đường phía trước buộc phải chọn lựa. Tuổi 17 của bạn có điều gì phải hối tiếc? Tuổi 17 của bạn đã, đang và sẽ trôi qua như thế nào? Và hãy cùng xem tuổi 17 của chúng ta giống nhau không nhé?…
Mối liên kết giống như những sợi dây, chúng nối liền và gắn kết. Gặp gỡ, chia xa và nên duyên, nếu số phận được sắp đặt chẳng thể nào thay đổi, liệu mọi cố gắng của tôi có khiến chúng ta gặp lại được nhau?Fanfiction dựa trên
Dành cho otp tớ yêu nhất. Best wishes for your new years. Cái chết đau đớn nhất không phải là biến mất phần thân thể khỏi thế gian này. Cái chết cũng có thể ghé thăm cả những người đã hi sinh vì một cái vĩnh hằng mang tên sự lãng quên sẽ cuốn đi tất cả của họ. Để sống mà quên đi tất cả, để sống mà coi nhau như người xa lạ, để sống mà hứa sẽ không bao giờ chạm mặt nhau. Nếu làm được như vậy những cơn đau ấy sẽ không bao giờ làm phiền tớ vào ngày 2/3 nữa.-Ham Dan I-…
=Title: LOVE IS NOT OVER.=Disclaimer: Không ai thuộc về mình...=Author: Sò ( các bạn cũng có thể gọi tớ là Su )=Category: Romance, General, một tí xíu Tragedy.=Rating: K.=Characters: + Nhân vật chính: Min YoonGi (Suga BTS) - Park JiMin (BTS) + Nhân vật chính phụ: Kwon SoonYoung (Hoshi Seventeen) - Lee JiHoon ( Woozi Seventeen) + Nhân vật phụ: Kim TaeHyung (V BTS) - Jeon JungKook (BTS) Cùng một số nhân vật khác....=Status: On-going.=Warnings: Các bạn đừng mang fic ra ngoài nhé.=Notes: Mình viết nhiều fic rồi nhưng chưa có fic nào hoàn thành cả nên mình rất buồn. Mình hi vọng đây là fanfic đầu tiên mình hoàn thành. Và các bạn là người đem đến động lực cho mình đấy ạ. Mình viết không hay đâu, nên có gì các bạn bỏ qua nha. Nếu các bạn không thích xin đừng nói lời cay đắng T.T, nếu có gì thắc mắc hay tò mò về mình hoặc về fic thì các bạn cứ hỏi thoải mái ạ. Hi vọng các bạn sẽ đồng hành với mình và với fic của mình thật lâu dài ^^.…
Tên: {Kurisutaruseputa} Tomoyo, Sakura!Tác giả: JennyVoNhân vật chính: Sakura, TomoyoNhân vật phụ: Syaoran, MeilingSakura và Tomoyo gánh 1 gánh nặng trên vai là phải chiến thắng đc pháp sư Kijihoma rồi từ đó chiến thắng cả nữa hoàng bóng đêm Noir.Syaoran và Meiling có nhiệm vụ phải giúp đỡ họ.Kết quả như thế nào? Mọi người có chiến thắng nữa hoàng bóng đêm không? Mời mọi người đón xem!…
Ngày 28/8, tôi nhận được lá thư từ người anh hai đã mất một tháng trước."Xin lỗi vì mấy lần em viết thư anh không hồi âm được". "Cuối cùng thì xấp giấy viết thư Hope tặng cũng có ích rồi. Là lần đầu tiên anh viết thư như vậy đó""Đã gần một năm rưỡi mình chưa nghe giọng nhau nhỉ""Nghe cái giọng khoẻ khoắn của Hope qua điện thoại làm anh cũng cảm thấy yên tâm. Ba mẹ dạo này không thấy mặt Hope cũng lo lắng lắm. Kỳ này hẹn ngày 29/8, 12 giờ đi sở thú.Lịch ra chap : chưa xác định…
Bao giờ cho đến cơn đau cuối cùng hỡi những con người tội nghiếm kiếm tìm hạnh phúc. Bao giờ cho hết nghiệp chướng này ? Nếu yêu thương là dối trá, xin hãy cho tôi được chết trong sự thanh dịu của mùa thu. Còn nếu tình này chỉ là sự điên dại, xin hãy để tôi được an yên.Quên đi, có bao giờ cơn đau này kết thúc dễ thế đâuWarning: viết lưng chừng, angst và tâm lí.P/s : tự dưng viết ra xong thấy nó cư lởn vởn một nỗi lòng nặng trĩu, chẳng thể đi tới đâu, cứ ngang ngang nhưng cứ buồn.…
Fic được tạo ra vì con người này quá đam mê HopeMin, từ 1 đứa không phải fanfic phải down và " lấn lề " sang làm fanfic để thỏa mãn đam mê . Fic trộn nhiều nhưng chủ yếu là THANH THỦY VĂN . Đơn giản vì con viết ra chỉ muốn viết cho vui và không có đam mê gì H hết . Nếu ai có đọc thì cũng đừng mong chờ gì nhiều vì truyện chủ yếu là xả stress cho con này =)))) Nếu có ai đọc thì cmt cho tui biết với nha :))))))…
Nếu như chúng ta không thể buộc LKL và PJH ở lại với W1. Thì ít nhất hãy lục tìm một ít kí ức nơi đây.…
Anh và cậu biết nhau từ nhỏ 2 người chơi rất thân đến nỗi thấy người kia chỉ bị xước nhẹ thôi là người này khóc lên, anh hơn cậu 2 tuổi(chém) và hai gia đình từ nhỏ đã có hôn ước với nhau nhưng anh và cậu không biết nhưng anh và cậu cũng có tình cảm với nhau. Lúc cậu 5 tuổi anh phải chuyển sang mỹ vì công ty có trục trặc nên cả hai rời xa nhau, khi đi anh đã đưa cho cậu sợi dây chuyền và anh cũng giữ 1 sợi trong đó có hình anh và cậu lúc nhỏ chụp với nhau để khi anh về thì nhờ dây chuyền này để tìm cậu. Liệu cả hai có tìm được nhau qua bao nhiêu năm xa cách không? Hãy đón xem nhé.🖤…
Cuộc đời không có gì ngoài sự lừa dối. Ba mẹ là thứ dìu dắt các con đi qua nỗi đau mất mát của cuộc đời, không phải cứ phụ tử mới thiêng liêng, nếu có tình phụ tử không ruột thịt, gặp nhau là cái duyên, đó cũng là thứ đáng để ta trân trọng. Mỗi khoảnh khắc ta bắt gặp trong cuộc đời đều để lại cho ta kỉ niệm, bao nỗi nhớ, dù bạn có đi đâu, làm gì, hay cho ai tặng ai điều gì, bất cứ ai cũng có thể bên bạn, nếu bạn cô đơn hãy trò chuyện cùng cái bóng mà bấy lâu nay đã đi theo bạn.. @Nguyenhoainhi…
- Ngày mưa hôm đó em khóc với mưa, khóc to hơn cả bầu trời, em xót cho người em thương, em xót cho em vì thương người quá nhiều-Nếu được, em mong rằng người chịu đựng sẽ là em, chỉ mong rằng ông trời hãy mang người trở về-Vẫn là chiếc trời màu lam sậm, vẫn là là cơn mưa đó.. nhưng chẳng còn anh ở đây an ủi thương và ôm lấy nước mắt của em nữa____________________\__Kết fic là SE và sẽ có thể thay đổi trong tương lai.Mong rằng fic nhỏ này sẽ nhận được nhiều sự ủng hộ từ mọi người Cảm ơn mọi người rất nhiều ạaa~!!감사함니타~~~~…
Anh và em là hai con người toàn khác nhau Hai chúng ta như hai đường thẳng song song vậy chỉ có thể kéo dài chứ không thể ở gần nhauNhưng anh đừng lo em sẽ bẻ gãy đường cong này để đến gần anhAnh ở đằng đông em ở phía tây xa nghìn dặmNhưng rồi em và anh lại trở lại đại hàn sinh sốngEm và anh lại học chung một trườngHọc cùng một lớp Ở chung một căn phòng kí túc Phải chăng đây không thể là trùng hợp mà là nhân duyên, là kì tích, nếu chỉ một trong hai ta sơ xuất thì em và anh sẽ mãi không gặp nhauAnh ơi gặp anh chính là kì tích cuộc đời em Nên em xin anh....tin em một lần thôi....yêu em được không…
" L to the O to the V to the E tôi cố gắng sắp từng kí tự, trận trọng xếp chúng vào ngăn trái tim,Nhưng chẳng còn gì ngoài lời yêu bỏ lại, và bóng đêm phủ kín thiên đườngCõi thiên thai vĩnh hằng đã từng khao khát chối bỏ tôiAnh ơi, sót lại chỉ còn thiên đường vỡ nát của em, "Em sẽ thì thầm, khẽ hát khúc ca mãi chỉ có ca từ vụn vỡ bởi giai đệu điệu anh từng hứa sẽ phổ nhạc giờ có lẽ đã trôi theo giấc mơ thiên đường vỡ tan của em, đến nơi chỉ còn những bức phù điêu đổ nát, và đống hoang tàn chẳng thể phục sinh.…