Nguyện vì người đợi nắng vàng hóa hương mây
Một người trải qua cả ngàn vạn năm nhìn vạn vật chúng sinh không ngừng thay đổi cũng chưa từng động lòng lại vì khoảnh khắc một cô nương áo trắng tay cầm trường kiếm nhuộm đỏ màu máu đứng giữa biển đao của chục vạn thiên binh thiên tướng vẫn thẳng lưng mà chống đỡ. Khí thế trong trẻo mà mạnh mẽ, cố chấp mà ngang tàn quyết bảo vệ một ngôi mộ vô tên, nghe nói trong mộ là người nàng yêu, lại nghe nói hắn đối với nàng chỉ có lừa gạt cùng thương tổn. Tim vị chiến thần cao cao tại thượng của Cửu Trùng Thiên trong phút chốc ấy khuynh đổ, dội thẳng vào mắt chàng là đôi mắt đỏ như lửa nhưng lại mang theo yêu thương kiên định cùng cường đại như thế...Một người trải qua một kiếp nhiều đau khổ và tổn thương lại vẫn dũng cảm một lần nữa mang trái tim đã tan nát để sưởi ấm người nàng yêu. Lần này yêu vẫn hết lòng và một mực như lần đầu nàng gặp hắn khi hắn lịch kiếp dưới trần gian. Khoảnh khắc nàng đưa tay ra nắm lấy đôi tay lạnh như băng của hắn nàng đã nguyện trao tất cả của bản thân cho hắn. Sự kiên cường cùng trưởng thành của hắn, sự dịu dàng thâm tình của hắn, sự hi sinh thầm lặng vì chúng sinh tam giới của hắn tất cả đều làm nàng si mê. Hắn tựa như một sự tồn tại thuần khiết giữa đất trời chỉ nguyện vì nàng mà vấy bẩn dù cho có đau đớn và nặng nề lại vẫn cố chấp nắm tay nàng. Một người như thế đáng để nàng yêu đời đời kiếp kiếp lắm chứ...…