Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[Tự viết] Hắn là người địa cầu Hắn là thanh niên thế kỉ 21 Chiến sĩ ư? Pháp sư hả? Thuần thú sư sao? Có siêu cấp hệ thống của ta, ta ngán gì cái dị giới này! Nhất thống thiên hạ Say mộng mỹ nhân Tiếu ngạo giang hồ, trật tự thế giới! Hoàng Chấn Minh ta đặt quy tắc!!…
thể loại: đam mỹ, trọng sinh , thành xuân vườn trường, ngược tâm, HEVăn án: "Thanh xuân của tôi có cậuThanh xuân của cậu liệu có tôi?...."Hữu Dương yêu Lưu Thanh rất nhiều. Cậu trao tất cả mọi thứ của mình cho anh nhưng đổi lại cậu nhận được gì? Ánh mắt chán ghét từ anh, lời nói dè bĩu phát ra từ người cậu yêu thương thắm thiết. Mỗi phút giây hai ngươi ở bên nhau cậu đều lặng lẽ khắc ghi. . Mặc dù một là "đồ ti tiện", hai là "thằng đồng tính ghê tởm", ba là"cút đi cho tôi nhờ"....lời cay đắng thế cậu cũng ráng lưu giữ cho bằng được. Vì....cậu chẳng nghe được lời ngon ngọt nào khác từ anh. Cậu biết rằng tình yêu này là sai trái và nó đã đi lệch hướng kể từ khi bắt đầu.....Nếu như ..cậu chưa từng thổ lộ thì tốt biết mấy. Dù chỉ là bạn bè bình thường cũng được, cậu muốn ở bên anh được ngắm nhìn anh hạnh phúc. Đối với cậu thế là đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng cậu đã không còn cơ hội quay đầu....*Kítttt* bùm*Chiếc ô tô mất phanh lao nhanh về phía cậu, dòng máu đỏ tươi phun toé lên như muốn nhuộm đỏ trời xanh. Cậu cứ thế mà rời xa thế giới tàn khốc này."Hữu Dương tôi cả đời này sống thiện lương, tay chưa từng nhúm máu. Chỉ vì yêu anh cuộc đời tôi hoá vô vàn ngã rẽ. Nơi đâu cũng là địa ngục không hồi kết....nếu có kiếp sau, tôi nguyện bỏ đi chấp niệm khổ sở này". ........................................ "Duyên ta còn chưa tận?"Hàng lông mi dài mảnh lẳng lặng mở ra. Ông trời cũng xót thương cho tôi sao, lại cho tôi cơ hội sống lại lần nữa....…
-Khi bước chân vào năm cấp 3 ,cuộc sống dường như quá chật vật và lộn xộn với quá nhiều công việc xen lẫn cảm xúc! 16 tuổi chưa một lần hiểu rõ khái niệm của tình yêu là gì,vẫn mãi khoe khoang với mấy đứa bạn rằng "ta đây chẳng có mối tình đầu nào,đâu như chúng mày bồ bảy tám đứa rồi suy nghĩ khóc lóc thảm thiết khi bị bồ đá" .Vẫn rong chơi và vô cùng thoải mái cho đến khi tôi bước vào lớp 10.Năm ấy vì trường xét hồ sơ nên tôi cũng chẳng mấy phiền muộn suy nghĩ gì nhiều về việc đậu hay rớt.Tôi vốn được mấy đứa bạn trong lớp đặt biệt danh là "Đầu trâu" vì tôi học khá nhanh và học thuộc bài lèo lèo ở trên lớp mà về nhà khỏi phải lo học gì cả.Bốn năm liên tiếp cứ xen kẽ giỏi rồi khá rồi giỏi rồi khá.Cuộc đời thiệt là trớ trêu quá!Mà dù vậy thì 4 năm khá là được xét vô trường THPT Buôn Hồ mà haha :D.Tuy là con gái nhưng tôi chưa bao giờ tỏ ra yếu mềm hay dịu dàng chỉ toàn là chọc phá mấy đứa bạn mà thôi.Ngoại hình của tôi thì được mấy đứa bạn thân xét cho là tạm ổn nhưng mà style hay bị lỗi thời ,khuôn mặt hơi tròn và đôi mắt đen sâu và long lanh.Mà thôi kệ tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến ngoại hình mình làm gì và cho tới lúc tôi gặp Bình..... (còn tiếp/phần 2)…
Truyện có xen lẫn những yếu tố nhạy cảm. Đồng sáng tác cung với một bạn author không muốn lộ acc, phần náo sến v thì mọi người biết là do ai viết rồi đó- Bầu trời xanh năm đó liệu còn thuộc về em?--Tại nước Mỹ phồn hoa, đôi ta gặp được nhau nhưng rồi đôi ta lại lạc mất nhau tại cái nơi mà chúng ta cứ ngỡ là mãi mãi ấy-- "Em muốn viết cho đôi ta một bản tình ca"- -"Mỹ đẹp có lẽ bởi vì nơi đó có anh"- -"Em muốn gặp anh nhưng em nên dùng tư cách gì để gặp anh nhỉ ?"--Rồi mãi mãi cũng hóa hư vô-…
"Xin lỗi em, Xin lỗi tôi, Xin lỗi thanh xuân của chúng ta"Câu chuyện của quá khứ,trôi qua nhiều năm,liệu hiện tại có không cái gọi là...*********p.s: Truyện thứ "n" của mình tự viết nhưng lần đầu up lên wattpad. Mong mọi người góp ý.Thank you!!!…
Gợi ý : thiết nghĩ các nàng nên vứt nào khi đọc bộ này=)Couple chính : Voldermort × Harry Potter ( Tom Riddle )Một ý tưởng bỗng bay ra khỏi đầu và chúng ta có bé nì đây._.Tuy không biết cùng em nó đi được đến đâu nhưng nếu bước được thì cứ bước._.Văn án :Khi tỉnh lại, anh vậy mà thấy bản thân đến một nơi xa lạ...Làm gia tinh nhỏ bé cho một mụ như cây sào cùng hai con heo là cuộc sống như hoàng tử bé mà Lão Ong Mật nói đó sao? nực cười!!- Hagrid đến đón ta? Xin lỗi, ta chuồn đi trước đó rồi.Vị cựu chúa tể hắc ám nào đó chia sẻ.Kế, phân loại nhà.Slytherin, vẫn là lựa chọn tốt nhất, nhưng vào đấy tất nhiên sẽ khó sống cùng Lão Ong Mật kia giám thị.Gryffindor? Đừng mơ anh đến đó!Hufflepuf càng không!Aizz, cuối cùng chỉ có Ravenclaw là lựa chọn cuối, nhưng suy ra thì cũng không tệ, ai lại có thể khước từ một đứa nhỏ ốm yếu đáng thương nhưng lại vô cùng ham học hỏi lẫn tò mò cơ chứ?Lưu ý:Vì sao là "Ta là ngươi nhưng ngươi chẳng là ta" ?Vì Harry của hiện tại là Voldermort của tương lai còn Voldemort của hiện tại là Voldermort của quá khứ, dễ hiểu hơn thì người của tương lai là người của quá khứ còn người của quá khứ thì chưa phải người ở tương lai vì vậy nên mới có câu ta là ngươi nhưng ngươi chẳng là ta á=)))Túm cái váy xách cái quần lại thì..Cũng là Volhar nhưng nó lạ lắm!!Ý tưởng từ bộ Vinh Quang Vĩnh Hằng, nhưng mà bộ bên kia thì Harry trở thành Voldemort và có bạn lữ định mệnh là Lucius, còn ở đây ta có hai chú bé mèo Tom & Tom =))…
🎯 Văn án:Nghe nói Mặc Cước đại nhân trước khi chết đã phong ấn công lực ngàn năm cùng tài nguyên gom góp cả đời của mình, sau tạo ra 8 mảnh linh hồn gieo vào trong nhân gian. Người thu thập đủ số mảnh linh hồn sẽ chân chính trở thành truyền nhân của Mặc Cước, nhận được khủng bố truyền thừa.🎯 Trích đoạn:"Ngươi biết Mặc Cước?""Chính là vị đã tạo ra tường thành ma pháp ngoài kia?""Ngươi cũng biết truyền thuyết '8 mảnh linh hồn'?""Biết, đều là mẫu thân kể cho ta""Bản linh chính là nằm ở trong số đó đấy!""Ngươi nói, có phải ta sẽ bị giết chết hay không?""Tại sao?""Chính là bị những chủ nhân linh hồn khác giết""Nói như vậy, ngươi cho dù từ bỏ cũng không muốn cùng người khác tranh đoạt?"- Thích Du trong mắt như có tinh quang lóe lên.Tiêu Linh Thước trầm trọng suy nghĩ, câu trả lời của nàng bây giờ thực có tính quyết định là quyết định cho con đường sau này của nàng."Sẽ không""Hahaha, nếu như ngươi dám nói 'đúng vậy', dù chỉ là nửa chữ..."- Thích Du giọng nói sặc mùi nguy hiểm: "Ngươi sẽ mất tất cả đấy, tất cả!"🎯 Note: không phải phế vật đột biến thành thiên tài, là thiên tài từ trong trứng; không phải 'nhất kiến chung tình', là 'đồng cam cộng khổ'.Tác giả: Tiểu Phương…
"Nhìn anh trên sân khấu ,đâu ai nghĩ rằng anh lại là thằng tồi đến như vậy!!! cũng phải anh cất giọng hát trầm ấm ấy,biễu diễn duới ánh đèn lấp lánh sắc đẹp làm người khác mê đắm thì ai đoán đc ...Có thể tôi từng thần tượng và yêu anh hết cả một thanh xuân ...nhưng tôi xin lỗi tôi không thích Fuck Boy""Hơi tiếc cho em nhỉ...Vì tôi đây còn tệ hơn Fuck Boy"Truyện đầu tay au viết là thể loại ngược tâm rất nặng cho nên muốn biết HE hay SE thì đọc nha!!!Truyện cg hơi tục xíu á!nên nếu ko thích thì đg đọc nha…
Kosho Kazuo-Nam sinh cấp 3 mang một gương mặt tươi tắn bươc vào ngôi trường mà cậu ta nghĩ sẽ là nơi kết thúc cuộc sống thư sinh nhàm chán của mình. Nhưng không phải ý nghĩ hay nguyện vọng nào cũng thành sự thật. Trớ trêu thay ngôi trường cậu ta sắp bước vào đây là nơi cực kỳ nguy hiểm hội tụ đủ những thanh niên mới lớn sẽ là tương lai của xã hội tệ nạn bất lương. Từ bao giờ, nơi đây đã bị sự độc tài chiếm lĩnh. Từ bên ngoài nhìn vào, ngôi trường được truyền thông báo chí coi là một ngôi trường bình thường và không đáng để mắt đến. Ẩn sau trong lớp vỏ bọc hoàn hảo do tên hiệu trưởng không chút nhân tính dựng nên, là một xã hội tệ nạn thu nhỏ. Nơi mà việc học sinh thoải mái sử dụng cũng như buôn bán thuốc lá, vape, súng đạn, chất cấm và tất cả mọi thứ tệ hại ngày nay. Thậm chí việc giải quyết ân oán giữa các học sinh có thể dẫn tới c.h.ế.t người được coi là việc thường ngày vì tên hiệu trưởng đứng sau là một tên đáng gờm có thể giải quyết những cái x.á.c không để bất cứ thông tin gì còn sót lại. Dưới trướng tên hiệu trưởng "ác ma" này là 4 "Đế Vương" của trường, 4 tên du côn này đại diện cho 4 cách cai trị ở 4 tầng lần lượt mang tên của các tệ nạn: 'Tầng 1- Đấu Trường ; Tầng 2-Tiệc Tùng ; Tầng 3 - Cờ Bạc ; Tầng 4 - M.a.i t.h.ú.y/Chợ Đen' và chúng đứng trên cả những giáo viên bù nhìn của trường. Tưởng chừng phải đối mặt với tuyệt vọng tà ác nhất, nhưng cậu là một chàng trai 16 tuổi kỳ lạ có thể biến tuyệt vọng trước mắt trở thành hy vọng lớn mạnh nhất và cải cách lại "xã hội…
Vào năm 9 tuổi, Kuroko đã không ngại gió rét chạy đến đền thờ, dốc hết tiền mừng tuổi để cầu khấn một mối nhân duyên tốt đẹp. Nhưng vị thần của ngôi đền này lại là một kẻ lười biếng nên đã nhân danh đạo lí "cho người cần câu còn hơn cho con cá" mà ban cho Kuroko một món quà, nhờ có nó Kuroko có thể tự lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp...Vậy cậu sẽ lựa chọn ai, để có được cái kết hoàn mỹ nhất?…
Đám anh em vỗ vai Tạ Yến: "Em gái mới tới làm người dẫn chương trình, giọng ẻm hay muốn chết, tiếc là có bạn trai rồi".Nhìn Sơ Xuân bị đám đàn ông vây quanh, Tạ Yến mặt không đổi sắc bóp nát ly rượu.Trên con đường nhỏ rợp bóng cây, Tạ Yến chặn Sơ Xuân: "Không phải nói đợi tôi đến năm hai mươi lăm tuổi sao?"Sơ Xuân tỉnh bơ: "Không đợi nữa".Mắt hắn đỏ hoe, giọng khàn đặc "Nhưng anh đang đợi mà".Song C, tình đầu, sau ngược nam…
Đây là những mẩu chuyện thực tế của tôi, về người bố rất đỗi giản dị nhưng luôn là anh hùng trong lòng chúng tôi...Tôi từng xem 1 video rất cảm động, người cha trong đó tâm sự rằng:" Thời gian nhanh quá, bố còn chưa được ôm con cho thỏa, con đã lớn hết mất rồi. Bố còn chưa nói hết với con những điều muốn nói, con đã sắp đi làm vợ người ta"Tôi, bỗng nhớ bố của tôi vô cùng...…
[Nguyên Châu Luật][OneShot} THẬT MUỐN YÊU THƯƠNG THẾ GIỚI NÀYSeries "Chúng Tôi Có Một Bản Tình Ca"Tác giả: MeiThể loại: 1x1, Châu Kha Vũ x Trương Gia Nguyên, oneshot, thanh xuân vườn trườngVăn án:Tôi, người đẹp trai thứ nhì trong trường, chiếm sân thượng của trường làm căn cứ địa vào hai tư sáuNgười đẹp trai nhất trường đến đó vào ba năm bảy.------…
Park Jiun đang ngủ gật trong xe thì anh ta đã gặp được vị Omega tương lai của mình, anh ta vô cùng nghi ngờ. Tại vì anh ta bị dị ứng với Omega, làm sao mà có thể có Omega được ?Sau đó anh phát hiện tên Beta đang hẹn hò với mình đã ngoại tình với tên khác liền sai một con nhóc Beta tới xử hắn. Tối đến Park Jiun thử vào một quán bar tìm một Omega để xem phản ứng, ai ngờ khi tên Omega kia vừa đến gần liền bị hắn đẩy ngã một cái. Hôm sau, khi đén công ty anh ta đã nhận ra cậu nhóc đã nói chuyện với anh trong lúc gật gù lại là trợ lí mới của anh. Chuyện tình của Boss và trợ lí của anh ta sẽ như thế nào đây ? Mời bạn đón đọc "Boss và Tiểu Omega của anh ta"…
"Tử Hi, anh sai rồi... Mình có thể quay lại không em? Anh hứa sẽ bù đắp cho em.." trên đường lớn, người đàn ông với khuôn mặt ưu tú đang nắm chặt lấy tay một cô gái. Lâm Tử Hi cười lạnh " Buông tay ra! Tôi đã có người yêu rồi, anh làm vậy người yêu tôi sẽ ghen đấy." vừa nói mắt cô vừa đảo quanh, nhìn thấy một người đàn ông khác đang đi đến cô liền tươi cười "Anh ấy đến, anh mau buông tay!" Nói rồi cô chạy đến chỗ người kia, vui vẻ ôm lấy tay anh ta "Anh yêu, người ta nhớ anh chết mất..."Người đàn ông nhíu mày, muốn đẩy cô ra thì cô đã nhanh chóng quay người lại nói nhỏ với anh "Anh à, giúp tôi một chút, sau đó anh muốn sao cũng được.." mắt cô lấp lánh.Người đàn ông đưa mắt xuống, nhìn bộ ngực đầy đặn kia đang cọ sát vào tay mình, anh cười lạnh bỏ đi. Vừa bước được một bước thì Lâm Tử Hi liền giữ anh lại, áp môi của mình lên môi anh...Đôi môi ngọt ngào của cô bỗng làm anh xao xuyến, thú vị! Anh muốn chơi cùng cô gái nhỏ này một chút."Làm người phụ nữ của tôi?" anh nhàn nhạt nói."Anh yêu, người ta là của anh, một đời một kiếp..." Lâm Tử Hi cũng chỉ nghĩ là diễn cùng người đàn ông này một chút nên nói thế. Ai ngờ đó lại chính là khế ước của cuộc đời cô...]Hàn Thiệu Tước anh một tay che trời. Là "Nam thần ác ma" , là người tình trong mộng của phái nữ. Người họ Hàn có thù tất báo, nhưng là Hàn Thiệu Tước thì càng nguy hiểm. Đem anh đặt cạnh Diêm Vương "Kẻ tám lạng người nửa cân".Cô - Lâm Tử Hi ngang ngạnh, bướng bỉnh lại có chút mưu mô, tiếng tăm không mấy dễ nghe. Cô và anh chỉ là người …
Fic gốc: Bạn Thân Và Ái Nhân (KazuScara)Written by akeisaori Mình đã được tác giả cho phép chuyển ver rồiChú ý: Trong fic này otp gồm có taegyu, soojun nhưng vẫn có một số đoạn về yeongyu (bởi vì câu chuyện tạo nên drama xoay quanh yeongyu một người chưa biết được mình thik ai, còn người còn lại là trong lòng đã thik ai đó rồi nhưng vẫn không biết. Và hai bé nó tưởng mấy ẻm thik nhau nhưng chỉ là ấn tượng đối với đối phương thôi) , nên nếu các bạn không thích hay lỡ đọc rồi thì cũng đừng toxic nha. Cảm ơn mng!!!…
Tác giả: Phục Hy Linh Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HENhân vật: Viên Hạo x An Niệm Tư Văn án: Viên Hạo đế: " Trẫm đã từng thương tổn dằn vặt nhưng vì ngươi đã xóa đi đoạn kí ức đau thương kia nên ngươi phải ở bên cạnh trẫm, cùng trẫm thay thế nỗi đau ấy, cùng trẫm họa nên giang sơn của hai chúng ta"An Niệm Tư mỉm cười:" Ân. Ta nguyện ý"Cái gì gọi là đạo lí quân thần??Ân, không cần biết. Khoảng cách xa vạn trượngCó người nguyện ý rút ngắn Có người cam tâm tình nguyện đi đếnHọ thấy nhau. Mỉm cười. VàDay dưa một đời.Thế gian đó. Tình yêu đó. Hết thảy hãy để số mệnh an bài.Tình trạng: Chưa hoànTiến độ: Thứ bảy hàng tuần.…
Trên một con tàu nọ, có một chàng trai đang dựa vào lan can tàu như muốn gieo mình xuống nơi biển sâu, gần đấy có một người đàn ông lớn giọng muốn nói gì đó với chàng trai kia:"Lạc Hi, em hãy ở yên đó và nghe tôi giải thích đi!" "Không, tôi không muốn nghe những lời giả dối của anh nữa!" "Em phải nghe tôi nói, tôi thật sự không phản bội em mà" "Đủ rồi, hãy để tôi yên đi"Dứt lời chàng trai đã gieo mình xuống nơi biển sâu mà mặc kệ người đàn ông kia. "Ting"_____ Tác giả khá lười nên có thể ra truyện lâu. Không cần trông chờ nhiều.…
helo!Bé truyện này đc sinh ra vào lúc tui đang có một tâm trạng ko ổn định .Lúc đó tui đang nghe mấy bản nhạc buồn và đọc một cuốn truyện tên là" Chúng ta liệu có hạnh phúc trong thế giới này ko?" .Tui đọc đến phát khóc luôn ý. Trong khi tui cũg mới đọc được một vài chương thôi đấy.Vì tui thích viết truyện nữa.Thế nên tui đã lấy ý tưởng từ lời bài hát và một số ý ngắn trong cuốn truyện này.Và tất nhiên bộ truyện này sẽ có ngược nhé.Mong mọi người sẽ ủng hộ! Love!!…
Hạnh phúc là những thứ ta bắt gặp mỗi ngày nhưng lại không để ý đến. Ta cứ loay hoay mãi trong vòng tròn đi tìm hạnh phúc để rồi khi nó qua đi ta lại nhắc đến chữ "giá mà" thay cho sự hối tiếc muộn màng.Anh và cô cũng vậy, họ yêu nhau, làm mọi thứ vì nhau nhưng khi sóng gió ập đến, họ trở nên yếu đuối, vô định và vô tình lạc mất nhau...Liệu, cái kết nào cho cuộc tình của họ?…