Anh.....Yêu.....Em...... Mãi Mãi ( Jelza , Nalu , Gruvia , Rowen )
vô truyện rùi bt…
vô truyện rùi bt…
"Nếu chỉ là người thay thế cho cô ấy liệu em còn có thể yêu anh? "…
"Tại sao không thể thích tôi ?""Cậu đừng trẻ con nữa có được không ? Tôi mệt rồi, tôi chỉ muốn được làm công việc mà mình yêu thích, còn về việc khác...đợi cậu thành người lớn đi..."......."Bây giờ tôi trưởng thành rồi. Tại sao...em lại không chờ tôi ?" Cô giáo của tôi - người con gái tôi yêu. Cô ấy đã bỏ rơi tôi, mùa hè năm ấy tôi mất em...em đã đi, mãi mãi không trở về.…
Xoay quanh về mối quan hệ vợ chồng, nhưng Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu. Có hơi khô khan, nhưng đầy mãnh liệt, mềm mỏng vừa đủ để biến người ô sin trở thành vợ của mình.Trần Khởi My (19 tuổi) sinh viên năm Nhất học viện Tài Chính có chỉ số IQ tương đối cao 194/200, một người con gái không hẳn kiêu sa đài cát như những tiểu thư nhà giàu nhưng nó có một vẻ đẹp phải nói rất ư là đẹp, sống theo quan niệm củ dừa “tình yêu là thứ xa xỉ từ sắc đẹp”, từ vùng quê nghèo lên đất Sài Thành học tập và rồi bao biến cố từ đó xảy ra với nó. Nó còn có một người anh tên Trần Thanh Duy (25 tuổi) đang làm giáo viên cấp 1 ở quê.Nguyễn Huy Khánh (19 tuổi) có IQ 199/200 là lớp trưởng lớp nó… Tuy với chỉ số IQ cao như vậy nhưng với một cậu ấm như hắn thì học hành với hắn cũng giống như “chuột đeo headphone”. Ba mẹ là “đại gia” cho nên hắn cứ xem tiền như nước và xài “thả ga” dần trở thành một đại gia, tiền tài của cải, sự phong độ của một người đàn ông trong mắt mọi người.…
-"Tình yêu của em đối với anh qua năm tháng không những không phai dần mà thay vào đó là càng đậm sâu. Nguyện theo dõi anh suốt những chặn đường của tương lai, âm thầm quan sát và giúp đỡ mỗi khi anh gặp khó khăn, và nếu có thể em nguyện giúp anh hạnh phúc với người anh yêu...em không hy vọng cao sang hay ước mơ xa xôi, điều duy nhất em chỉ ước là trước khi hơi thở cuối cùng kết thúc...em muốn gặp anh."_Đường Lam Doanh (trích)…
Jungkook, em là người hầu duy nhất trong một toà lâu đài của vị bá tước-Kim Taehyung đã mất cách đây rất nhiều năm. Sở dĩ em có thể rời khỏi toà lâu đài ấy, ra đi sống cuộc sống tự do hơn chứ không phải lúc nào cũng lủi thủi trong đó dọn dẹp. Nhưng bởi có một thứ gì đó luôn níu em lại...?...Trên tường còn có treo một bức tranh chân dung của vị bá tước ấy. Trông hắn thật sự rất đẹp trai khiến em phải mê mẩn nha. ...em mỗi ngày đều chỉ cô đơn một mình trong toà lâu đài ấy. Đôi khi buồn chán cũng tâm sự cùng với "vị bá tước" kia. Có lúc hắn còn như trả lời lại em nữa!?Bỗng nhiên dạo gần đây lại xảy ra những hiện tượng lạ...Những buổi sáng em thức dậy đều thấy trên người mình rải rác đầy vết hôn và cắn, môi còn bị sưng lên nữa. Em khó hiểu lắm nhưng cũng không nghĩ gì nhiều. Đến một buổi sáng em dậy thì đột nhiên thấy hông lại đau nhức vô cùng. Và em đã nghi ngờ bức tranh kia.Sau đó em cũng đã hỏi vị bá tước những chuyện ấy liệu có phải do hắn làm? 5 lần 7 lượt em hỏi đều không nhận được câu trả lời đến lúc em đề nghị sẽ rời khỏi đây thì bỗng vị bá tước ấy rời khỏi bức tranh dùng một tay bóp má em kéo lại gần hắn mà cảnh cáo. Em thì vui mừng vì cuối cùng cũng dụ được người ra nên cười một cái thật tươi.. . . . . .…
Thế nào gọi là yêu?Tình yêu của chúng ta có đung không?Bọn anh không cần biết đúng sai,chỉ cần biết bọn anh yêu em hơn cả tình anh em.Vậy em chọn yêu ai?Em có chọn bước đi trên con đường hạnh phúc khó khăn của chúng ta không?Chúng ta là anh em...Nhưng bọn anh yêu em hơn cả bản thân.Và...em cũng vậy.Thế em chọn ai?Anh hay em ấy?Hai anh đoán xem.Không cần bọn anh sẽ theo đuổi em đến khi em thoát khỏi vỏ bọc em gái của bọn anh,chấp nhận yêu bọn anh.Lăng Hao-anh yêu em,yêu bằng cả sinh mạng.Lăng Hiên- anh yêu em bằng cả thế giớiMễ Á-như nhau thôi.Em cũng yêu các anh.Nhưng người em yêu là...Vậy chuyện tình này sẽ ra sao?Yêu,hận,thù,ghét và rồi lại yêu.Liệu có thể...Yêu Em.…
Lần Đầu viết truyện...Có gì bỏ quá cho Au nhá...😊😊😊…
Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười,lớn lên bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt.Em chọn cách ra đi để tất cả trở về với quỹ đạo, giống như tàu điện chạy đúng đường ray ....Em sai vì em yêu anh quá nhiều.Khi yêu ai đó chúng ta đều lựa chọn cho mình một phương pháp yêu khác nhau...Yêu đơn phương- cách em chọn.Ngốc nghếch lắm....ngay trong cách nghĩ của mọi người.Vô nghĩa lắm....ngay trong cách nhìn của anh.Và em biết mình không hề quan trọng...Em cũng biết.....ngày tháng qua chỉ là một cơn gió nhẹ nhàng đi ngang qua đời anh.Em ra đi ... anh ở lại....chúng ta mãi là hai đường thẳng song song không bao giờ chạm nhau.…
Tên: Nếu...em ngỏ lời yêuTác giả: Hạ Vy ( NhaAn3112003)Thể loại: Tình cảm, lãng mạnTình trạng : Đang hoàn thành"Nếu...em ngỏ lời yêu" là câu chuyện xoay quanh cô gái Mộc Nhã An với tính cách hòa đồng,thuần khiết , tốt bụng nhưng lại nhút nhát trong chuyện tình cảm và anh chàng Hạ Hướng Thiên, một chàng trai nửa ấm nửa lạnh chẳng dễ dàng mà nắm bắt. Một nhân duyên nào đó đã cho hai người gặp nhau và mọi chuyện sẽ thế nào nếu như cái cảm giác gọi là rung động xuất hiện? Liệu rằng lời yêu có được ngỏ? Mong các bạn sẽ đón đọc ạ!--------------------------------------------Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên sẽ có sai sót mong các bạn góp ý và mình chắc chắn sẽ sửa chữa nếu như mình có thể ạ. Mong mọi người sẽ ủng hộ tác phẩm đầu tay của mình. Cảm ơn các bạn…
Tôi là badboy chính hiệu.Tôi coi các em gái như đồ chơi, chơi chán sẽ vứt .Em chính là mục tiêu tôi nhắm tới nhưng em không phải là đồ chơi , em là bảo bối của tôi.Tình yêu của badboy nghe thật giả lẫn lộn nhưng thứ tình yêu badboy này sẽ không làm em phải buồn.Hãy đưa đôi bàn tay của em cho tôi nắm,tôi sẽ thay đổi từ badboy thành good boy để tặng em một gia đình hạnh phúc!…
Nếu bạn đã quen với mô típ tình cảm rồi thi hay thử đọc chuyện của tôi một lần xem.Có thể nó sẽ làm bạn hứng thú đó.Thời gian có thể làm nhoè hình ảnh nhưng không thể xoá nhoà vết thương anh đã dành cho em người con trai em yêu àE đã yêu a hết khoảng thời thanh xuân .Thương a và chờ anh.Nhưng có vẻ như a chưa từng quay đầu lại nhìn e thì phải.Em vẫn ở đây chờ anh đó làm ơn quay đầu lại đi.Làm ơn hãy cho e vào tâm trí của anh đi.Xin anh đó.…
Thời gian qua anh sống có tốt không ? Anh còn nhớ hay đã quên em ? Còn yêu em như ngày xưa không ?....Em vẫn như thế, vẫn là con ngốc như ngày nào... Ngốc vì đã yêu anh, hối hận vì đã buông tay anh, nhớ nhung những kỉ niệm ngày xưa của chúng ta, bên em chắc anh đau khổ lắm nên em quyết định buông tay nhưng em nhận ra mình không thể bởi tình yêu này đã ăn sâu vào trái tim em!.....Nếu....nếu có thể em muốn quay lại như trước kia có được không anh ?.....Nếu em nói em vẫn yêu anh từ trước đến bây giờ vẫn không hề thay đổi, anh có tin em không ?... Chắc là không được rồi anh nhỉ, anh đã có đính ước rồi kia mà. - Anh xin lỗi!!! Đã quá muộn rồi em à! Hai đứa mình nên kết thúc tại đây thôi.... Anh đã yêu người con gái khác rồi....Em đừng như thế nữa, chúng ta sẽ không có hạnh phúc đâu.Tôi với anh đã chia tay nhau như thế không hẹn ngày gặp lại ...."Tạm biệt tình yêu đầu của tôi"…
- Em đã từng yêu một người, em đã từng thích một người. Em đã từng có một người...nhưng em không thể thổ lộ ra...em yêu một người không nên yêu...----------- Em chờ anh được không? Chỉ 3 năm thôi...- Không biết nữa, đại loại thì hiện tại em sẽ không bỏ anh. Khi nào đi Nhật về, nhớ gọi em nhé...nếu có người khác thì...nhớ nói ngay với em nha...…
Chúng ta lớn lên cùng nhau.Em có tình cảm đặt biệt dành cho chị nhưng chị chỉ xem em là một đứa phiền phức luôn né tránh em.Khi đến độ tuổi mà người ta cho là đẹp nhất thì biến cố lại ập vào giá đình em...…
-Liệu e có thể yêu anh thêm lần nữa k-e xl...e không thểđó là lời nói của 1 cô gái và chàng trai.họ yêu nhau rất nhiều nhưng vì hiểu lầm trong quá khứ mà họ đã lạc mất nhauvậy cuối cùng họ có trở về bên nhau k???các bạn nhớ đón đọc truyện mk nhé...đừng bỏ lỡ chương nào cả…
Tình yêu của họ đang tốt đẹp bỗng người thứ ba xuất hiện. Ai là kẻ thứ ba của họ đây ??? Hiểu lầm ??? Nỗi đau ??? Nó đã chồng chất lại càng chồng chất...…
_𝐓𝐚𝐞...𝐞𝐦 𝐲𝐞𝐮 𝐚𝐧𝐡...𝐲𝐞𝐮 𝐫𝐚𝐭 𝐧𝐡𝐢𝐞𝐮...𝐧𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐜𝐨 𝐥𝐞 𝐜𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐭𝐚 𝐤𝐡𝐨𝐧𝐠 𝐜𝐨 𝐝𝐮𝐲𝐞𝐧 𝐤𝐢𝐞𝐩 𝐧𝐚𝐲...𝐦𝐨𝐧𝐠 𝐚𝐧𝐡 𝐭𝐡𝐚 𝐭𝐡𝐮 𝐜𝐡𝐨 𝐉𝐞𝐨𝐧 𝐉𝐮𝐧𝐠𝐤𝐨𝐨𝐤 𝐧𝐚𝐲…
Anh thuộc một tổ chức nổi tiếng có tên là Hắc Bạch. Để an toàn cho người em của mình, anh đã từ bỏ đi người em trai ấy và đi thật xa. Đến cuối cùng tại sao em vẫn phải chết chứ, tại sao lại phải vì một người anh như anh mà hi sinh chứ.Em cuối cùng vẫn thật là ngu ngốc mà.…
Anh nói chia tay....dễ dàng vậy sao anh...em không khóc...không thể khóc....nước mắt không giải quyết được gì đúng không anh...em bản lĩnh và mạnh mẽ lắm...không yếu đuối ....không khóc và sẽ không đau đâu anh ạ...chỉ là kết thúc...kết thúc 1 trò chơi tình yêu......nhưng kết thúc rồi em vẫn yêu anh....Nhật kí của ngày hôm qua giống như 1 cuốn phim quay chậm cuộc đời cô...chỉ tiếc là cuốn phim ấy gãy khúc cùng hồi kết đau thương.Tình yêu là 1 điều gì đó thiêng liêng mà con người ta không thể chứng minh được rằng tại sao lại yêu...và yêu nhiều đến vậy.Cô yêu anh..chân thành và sâu đậm... tình yêu ấy mang lại cho cô hạnh phúc..những hạnh phúc nhỏ nhoi thôi ....nhưng là hạnh phúc thật sự mà cô luôn trân trọng và rồi cũng là mưa nhưng cơn mưa không dịu êm..nhẹ nhàng..như ngày cô và anh yêu nhau.....mưa kéo dông bão trong ngày đưa tang cô....cả 1 không gian trắng xóa....vậy là cô kết thúc chuỗi nhật kí đời mình bằng cái chết....Bầu trời âm u...ngày cô rời xa thế giới này để đến 1 thế giới khác...mưa khóc trên những nổi đau của cô...mưa hòa chung nước mắt tiễn đưa cô...cô gái của ngày hôm qua...yêu anh....chân thành....Dưới dòng người đưa tang có anh.....anh đứng lặng người nhìn theo chiếc xe tang,anh không khóc vì cô mong anh mạnh mẽ...nhưng anh hối hận...vì ngày cô đi chính anh...làm trang nhật kí ấy thêm đau thương. ( còn tiếp )…