[Truyện dài phần :33 . ] - Vkook . Chỉ cần là thứ ta muốn thôi :3
Ngọt , Thịt và xôi - . - hết . 😐đủ cả combồ V: 33…
Ngọt , Thịt và xôi - . - hết . 😐đủ cả combồ V: 33…
LƯU Ý:THỂ LOẠI BIẾN NAM. NẾU KHÔNG THÍCH CÓ THỂ CLICK BACK.\Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Nữ xuyên nam , Nhẹ nhàng , Ấm áp , Kim bài đề cửTấn Giang kim bài đề cử VIP2017-08-26 kết thúc.Văn ánNàng một cái bình thường trạch nữ, nhân sinh lý tưởng chính là sớm một chút về hưu, quá thượng không cần phấn đấu, trồng hoa dưỡng thảo, mỗi ngày ngủ đến tự nhiên tỉnh sinh hoạt.Ai ngờ, ông trời lại khai cái đại đại vui đùa, làm nàng không thể hiểu được biến thành 50 sau, tuổi tuy rằng có thể về hưu, nhưng kia cũng muốn vài thập niên sau, sinh hoạt ở vật tư thiếu thốn niên đại, mỗi ngày sinh hoạt ở ấm no tuyến thượng, thành nam hài tựa hồ cũng không cái gọi là.Mặt trời của ngày mai cứ theo lẽ thường dâng lên, hà tất rối rắm với qua đi, sinh hoạt thuận theo tự nhiên liền hảo!Duy nguyện năm tháng tĩnh hảo, hiện thế an ổn, không kinh không nhiễu! O(∩_∩)OPS: Vai chính nữ xuyên nam, có nữ chủTag: Giới tính thay đổi xuyên qua thời không dốc lòng nhân sinh.Kim bài biên tập đề cử:Một người sinh lý tưởng chính là sớm một chút về hưu, quá thượng không cần phấn đấu, trồng hoa dưỡng thảo, mỗi ngày ngủ đến tự nhiên tỉnh sinh hoạt đồ lười trạch nữ, bị ông trời khai cái đại đại vui đùa, làm nàng không thể hiểu được mà trở lại xa xôi niên đại, vẫn là cái nam hài, nam hài, nam hài!Sinh hoạt ở vật tư thiếu thốn niên đại không nói, mỗi ngày đều là ở ấm no tuyến thượng giãy giụa, ăn không đủ no xuyên không tốt. Trần mộ tây tỏ vẻ, chính mình động…
Nàng- một tiểu hồ ly hoang ở chốn hạ giới. Năm 6t nghe theo lời Sư Thúc mà lên núi Bạch Sơn tìm thầy bái sư. Vượt qua muôn vạn đường xa xôi cuối cùng nàng cũng tì được đến ngọn núi ấy. Khung cảnh xung quanh ngọn núi thật hoang vu, chỉ có thể nghe tiếng gió thổi.Lúc đi lên núi không may nàng bị trược chân. Chân nàng vị thương khá nặng tưởng chừng như sẽ bỏ mạng ở đây. Nhưng không, có lẽ trời phật thương nàng nên đã cử hắn đến giúp- Cô nương cô không sao chứ? giọng nói ấm áp khiến nàng cảm thấy rất tốt, nhưng ở nơi hoang vu này lại có ai tồn tại được chứ- Ai đó? Nàng hỏi lại nhưng đáp trả lại là tiếng bước chân đang đến gần nàng hơnHắn lấy trong phục ra một chiếc khăn tay màu trắng trên có thêu một bông hoa tuyết nhỏ màu xanh của trời , buộc vào chỗ chảy máu của chân cô- Đa tạ. Xin hỏi quý danh. Sau này đền đáp- do hắn bịt mặt nên cô không thể thấy mặt đành hỏi quý danh- Hahaha..................lên tới Bạch Sơn ngươi sẽ biết ta là ai- bỗng hắn bế xốc nàng lên. Bước chân mạnh mẽ bước trên dãy tuyết trắng, ắt hẳng là người phải có nội lực lắm mới có thể bước những bước vững vàng như vậy .Khi đến đỉnh của núi Bạch Sơn hắn thả cô xuống sau đó cũng theo làn gió tuyết mà biến mất không một dấu vết. Có hai vị sư huynh đứng gác cổng nàng không ngạu mà tiến tới- Ta đến đây để bái sư- Hai tên đó nhìn nhau một lúc rồi quay sang nhìn nàng- Căn phòng cuối cùng ở cuối dãy Đông- họ không nói gì nhiều chỉ đáp ngắn gọn những gì nàng muốn họ trả lời. Nhưng đâu ai biết rằng sau khi nàng quay lưng đi hai…
Nhóm dịch: HamTruyenNguồn: thichtruyentranh. comThể loại: học đường, lãng mạn, ngôn tình, hiện đại, hài hước... Số chương 140Tình trạng: còn tiếp. Một tuyệt thế cao thủ ở trên núi, một miếng ngọc bội thần bí biết trước được tương lai... tìn tin tin. Lâm Dật là một thằng học sinh bình thường, có điều hắn còn chịu nhờ cậy một trọng trách của người khác, đó chính là cua hoa khôi giảng đường. Nhưng lại mệnh lệnh của ông hoa khôi giảng đường. Mặc dù Lâm Dật éo chịu qua lại cùng vị tiểu thư khó hầu hạ này, thế nhưng lệnh của cha chú khó cãi, hắn không thể không thiên lý xa xôi chuyển trường đến thành phố Tùng Sơn làm lính đi theo đại tiểu thư. Vì vậy xuất hiện tùy tùng trâu bò nhất thế giới -- thiếp thân caothur của đại tiểu thư. Xem vị tùy tùng này làm sao cua được đại tiểu thư. Quyển sách có chút thuần... Không có chút ái muội.…
Thanh mai trúc mã, tiên hiệp tu chân, trọng sinh,nham hiểm cố chấp niên hạ công x thịnh thế mỹ nhan thụ, chủ thụ, cổ trangTích phân: 545,133,440Nguồn: Tấn Giang๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 74 tuổi + x lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiVì hắn trốn gia, vì hắn đề đao, vì hắn chết trận sa trường, cuối cùng còn muốn rơi vào một cái "Hộ pháp vô năng" danh hào.Chết rồi tro cốt bị Vân Thác đặt ở đầu giường, không có chuyện gì tùng xới đất.Nghe nói chuyện này sau, Tuyết Hoài tức giận đến làm một cái đúng là âm hồn bất tán a phiêu, chuẩn bị đi Vân Thác trước giường hù người.Lại nhìn thấy lãnh khốc ngông cuồng tự đại đế tôn đối hắn tro cốt, khóc cả người phát run.Còn không có thăm dò rõ ràng tình huống, hắn ba kỷ một chút sống lại.Hắn tưởng: Thật giống có chút thảm, đời này vòng quanh lão đại đi thôi.Tuyết gia bị sủng đến lớn ngoan ngoãn tiểu thiếu gia xoay chuyển tính, nghe gia nhân, chạy đi mười vạn tám ngàn dặm địa phương tu hành.Có thể tu hành cái kia đầu mùa xuân, tránh không kịp cái người kia đột nhiên xuất hiện, đem hắn chặn ở cây lê hạ: "Nghe nói ngươi bài tập hảo, giúp ta viết tiên sinh việc học, có thể sao?"Thiếu niên sắc bén như đao, nỗ lực tái nỗ lực, đối với hắn lộ ra một cái có chút ngốc nghếch mỉm cười.Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tuyết Hoài, Vân Thác ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Download: https://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/04/cung-bao-quan-ong-thoi.html…
- Này!Cô chọc tay vào vai hắn. Hắn quay lại lườm cô bằng cặp mắt khó ở.-Sao! Lại giận tớ nữa à? Thôi mà Gấu yêu.. đừng giận Mật nữa.Hắn quay đi coi cô như không khí làm cho cô ăn phải quả dưa bở siêu to khổng lồ. Ôi! Cậu thật là trẻ con, mình cũng là con gái mà! Hứ, giận! Và đương nhiên đó không phải điều Hạ Nhi nghĩ. Cô nàng lắm chiêu,yêu tiền,mê zai, có chút lanh lợi này dễ gì mà để một lần giận hờn "vu vơ" rồi đánh mất cậu. Không! Không đời nào! Người đẹp trai, giàu có lại còn "dễ xương" như Lâm thì còn mơ đây mới chịu buông tha nhé. Sau một hồi suy nghĩ "tính toán" kĩ lưỡng Nhi Nhi cô nương quyết định sử dụng "Mỹ nhân kế" để làm cho Gấu đau lòng mà xót thương..và dĩ nhiên Gấu không kìm lòng được mà ra sức vuốt ve âu yếm Nhi. Sao, thấy Gấu yêu Mật không nè!- Mật..có thương Lâm không?-Có mật thương Lâm nhất ý!- Thương như thế nào?- Nhất đất nước..à không...nhất thế giới luôn! Còn Lâm thế nào? Có thương Nhi không?- Không! Lâm không thương Nhi!Sao? Nhi không nghe nhầm chứ? Một người ngày nào cũng tỏ ra lạnh lùng lại thích làm nũng với Nhi, một người vì Nhi mà bỏ cả chuyến du học ở tít nước Mỹ xa xôi, một người mà luôn giận hờn " vu vơ" ghen tuông vớ vẩn khi Nhi tiếp xúc với bạn khác giới, một người luôn đứng ra bảo vệ khi Nhi cần được bảo vệ, an ủi lúc Nhi cần an ủi, nhẹ nhàng lúc Nhi cần nhẹ nhàng, còn hay bối rối khi bị Nhi ghẹo, là người mà Nhi thương nhất đời này...Ấy vậy mà người ấy lúc này lại nói to dõng dạc rằng:" Lâm Không Thương Nhi" làm tim Nhi đau lắm. Nhi khóc òa lên luôn. Vậy mà thấ…
"Gió đưa cành trúc la đàBên sông có kẻ mặn mà chờ trông..."Trường Sinh dừng bước bên bờ sông, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bên kia. Hôm nay nước lớn, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, mang theo hương phù sa ngai ngái lẫn với chút lạnh lẽo của buổi chiều tà.Bên kia sông, thấp thoáng bóng một người. Người ấy mặc áo vải nâu, mái tóc đen tuyền đưa nhẹ trong gió, dáng vóc cao gầy nhưng vững vàng như cây dừa trước gió. Hắn đang gánh nước, đôi tay săn chắc thoăn thoắt múc từng gàu, bờ vai vững chãi mà dịu dàng.Trường Sinh khẽ cười."Hôm nay không chèo ghe qua bờ bên này sao?"Bùi Anh Tú ngẩng lên, đôi mắt đen sáng lấp lánh như phản chiếu cả dòng sông rộng lớn."Qua để làm gì?" - Hắn hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn ý trêu chọc."Qua để gặp cậu."Bùi Anh Tú khựng lại một chút, rồi cười nhạt."Cậu Hai Nguyễn, đất Sài Thành xa xôi không giữ được bước chân cậu hay sao mà ngày nào cũng ra bờ sông ngóng trông như thế?""Tôi không thích nơi xa hoa ấy." - Trường Sinh khoanh tay, tựa vào gốc cây gần đó. - "tôi thích chỗ này hơn, có người mà tôi muốn gặp."Bùi Anh Tú cúi xuống tiếp tục múc nước, đôi môi khẽ mím lại như cố giấu đi nụ cười."Cậu nói chuyện cứ như thầy đồ dạy chữ trong làng, toàn những lời khó hiểu.""Vậy cậu có muốn học không?""Học gì?""Học cách hiểu tôi."Lần này, Bùi Anh Tú không đáp. Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh thật lâu, trong mắt như có sóng nước lăn tăn.Trường Sinh vẫn đứng đó, áo dài trắng phất phơ trong gió, dáng vẻ ung dung mà lại lộ ra chút dịu dàng hiếm hoi.Bùi Anh Tú bỗng thấy lòn…
Lưỡng cực ảnh hậu [ sống lại ] Tác giả: Phong Hồi Tấn Giang VIP2018-09-03 kết thúc Trước mắt bị thu tàng tính: 1974 dinh dưỡng dịch tính: 1592 văn chương tích phân: 30,526,904 Nguyên văn địa chỉ: http://www. jjwxc. net/onebook. php? novelid=3619601 Văn án: Cố Trinh tại giới giải trí lý dốc sức làm nửa đời, bị người yêu phản bội sau lại bị người thống một đao Hai mắt tối sầm hai chân nhất đặng tái mở mắt: Di? Sống lại . Một đống microphone đổ lên nàng trước mặt: Tiết Linh tiểu thư, xin hỏi hôm trước chụp đến ngươi cùng xxx luyến ái tin tức là thật sao? Tiết Linh cằm vừa nhấc đắc sắt nói: Nhìn một cái này mặt, bao nhiêu hảo xem! Đàm rắm luyến ái! Như vậy đẹp thầm nghĩ cùng chính mình luyến ái! Ngày hôm sau nhiệt sưu đầu đề "Tiết Linh muốn cùng chính mình đàm luyến ái" "Tiết Linh điên rồi" "Tiết Linh công khai xuất quỹ " Tiết Linh: Đợi đã, phóng viên thấy thế nào ra ta là cong ? Giang Nhiếp: Chẳng lẽ không đúng sao? Tiết Linh một phen nhào qua: Ngươi nói phải thì là phải (ー'? ー) Lạn hành động kim toan quả mâm xôi thưởng ảnh hậu X thật tài thực liệu thiên phú hình hai lớp ảnh hậu Dùng ăn hướng dẫn: ①1v1, chủ thụ, he ② thích văn vô ăn khớp ③ thực lực phái sống lại thành chiêu thể chữ đậm nét chất lưu lượng lạn hành động tiểu hoa ④ kiếp trước kiếp này một tuyến thầm mến → hai tuyến thầm mến Nội dung nhãn: Giới giải trí sống lại thích văn báo thù ngược tra Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tiết Linh ┃ phối hợp diễn: Giang Nhiếp ┃ cái khác: Văn chương loại hình: Nguyên sang - bách hợp - c…
Thể loại : Dị Giới, Xuyên không Tóm tắt câu chuyện :Cô là đại tiểu thư thiên tài của thế gia cổ võ, hào quang tỏa sáng, cũng là một trong "Hác ám song tuyệt" khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật. Bởi vì em gái phản bội, đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâu.Nàng là phế vật A Cửu bị tất cả mọi người trong Kỳ Phong thành chế nhạo. Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện, lại không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện, bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi, cuối cùng bị biểu tỉ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn.Ngày đó, cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên không qua nhập vào người tiểu thư phế vật, bánh xe vận mệnh chuyển động, phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện. Khế ước với thần thú, luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái, hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió!Hắn là nam tử tôn quý nhất trong thiên địa, địa vị tối cao, khuôn mặt yêu nghiệt, bổi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi. Hắn gặp nàng, từ đó trong thiên hạ, không xa không rời.…
Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…
Trường sinh, ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của nó? Biết bao thiên tài thân nhân dành cả đời để tìm tòi hòng đạt được cái gọi là "thọ cùng trời đất", muốn vận dụng những điều huyền bí đất trời mà mình thấu hiểu được để nghịch thiên, thế nhưng giỏi lắm cũng chỉ đổi lại được vài trăm năm tại thế mà thôi.Nhưng cho dù là loại người nào, vẫy vùng ra sao thì cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong dòng chảy thời gian của đất trời, thoáng cái đã trôi vào quên lãng.Ở nơi đất trời kỳ lạ này có đủ loại sinh linh, khi ngược dòng thời gian tìm về thời điểm thiên địa còn đang diễn hóa thì có thể thấy mỗi loại sinh linh đó có khi cũng đã từng trải qua một thời quá khứ huy hoàng. Những sự việc và người trong quá khứ kia đã dần mai một theo sự xói mòn của dòng thời gian, nhưng cũng có một vài câu chuyện và con người trong số đó lại trở thành truyền thuyết, thần thoại.Khi những truyền thuyết mà chúng sinh lưu truyền được tập hợp lại ở một nơi, nó sẽ hóa thành cơn sóng triều lịch sử của thiên địa, bao la và mạnh mẽ. Bỗng một ngày, ở phía sau ông lão có thêm một đứa trẻ. Nó đi theo sau lão, dần dần trưởng thành, cuối cùng hai người dừng chân trong một tòa thành rồi chia tay. Ông lão vẫn như trước kia, một thân một mình đi tới khắp nơi trong thiên địa như đang mải mê tìm kiếm thứ gì. Còn đứa trẻ đã trưởng thành kia tựa như giọt nước đã hòa mình vào sông lớn, có lẽ, đôi khi có sóng gió bão bùng nổi lên trong dòng lịch sử cũng chính là do một giọt nước ấy tạo thành...…
Thanh Xuân Năm Ấy... Tôi Có AnhTác giả: Nguyễn NgọcTác phẩm nói về những cảm xúc non trẻ ở thời cấp 3, Yến là cô học sinh lớp 11. Cô gặp Hiếu trong buổi trại hè ngảy 26 tháng 3 được nhà trường tổ chức. Trong buổi gặp mặt ấy, có sự rung động trái tim của cô gái nhỏ. Họ tìm hiểu nhau, đồng cảm trong tình yêu, sở thích chung của đối phương. Họ trãi qua những ngọt ngào giản đơn trong cuộc sống. Yến từng nghĩ rằng mình đã tìm được một nửa của đời mình,cô dành cả sự chân thành của mình cho Hiếu. Rồi, cô nhận lại được gì? Sự đau khổ, lòng tin tan biến như không hề tồn tại trong cô dù một chút. Thật trớ trêu...Mời các bạn hãy cập nhật để biết thêm những diễn biến câu chuyện.Trích: Nhân vật Hiếu (nam chính)-Anh không hề lừa dối em điều gì? Anh cũng chưa hề nghĩ em là người thay thế. Đã từng có người hỏi anh rằng tình cảm hiện giờ anh đối với em có được bằng người yêu cũ hay không? Và anh đả trả lời là rất nhiều.-Vậy... em có tin anh không. Dù muốn hay không đó cũng là sự thật.Nhân vật Yến (nữ chính)-Em thích nó, vì loài hoa này luôn hướng về mặt trời, không hề có ngoại lệ. Cũng như trong tình cảm, chỉ có mỗi một người mình thương. Dù có đi đến một nơi xa xôi đến đâu, trái tim và suy nghĩ luôn ở một hướng,nơi đó có người mình yêu,Nhân vật Phương (nữ phụ)-Ê mày, tao thấy ông Hiếu đang đứng với nhỏ Mỹ Linh khoa kếtoán cùng khối mình ở trước phòng quản sinh làm gì á, mà thân mật lắm.…
Sống trong 1 thế giới lộng lẫy xa hoa đầy cạm bẫy,hắn, Vương Tuấn Khải, cũng như bao công tử nhà giàu khác, ăn chơi đàn đúm, kết giao bừa bãi, chơi gái tùy tiện, đối với hắn phụ nữ chỉ là công cụ phát tiết, khi hắn chơi chán rồi thì vứt bỏ không liếc mắt. Cậu, Vương Nguyên, được mẹ sinh ta bất đắc dĩ trong một gia đình nghèo nàn, sống trong sự thiếu thốn tình thương của cha. Từ khi lên 3,cậu đã nhận thức được cuộc sống của cậu, cậu biết mẹ sinh ra cậu là 1 gánh nặng nhưng mẹ vẫn yêu thương, chiều chuộng cậu,mẹ luôn nói cha cậu đã mất lâu rồi nhưng cậu biết chính người đàn ông đó đã ruồng bỏ cậu và mẹ cậu.Bởi vậy cậu luôn căm hận bản thân và người cha vô trách nhiệm của mình.Cuộc sống của 2 người như 2 đường thẳng song song,cứ ngỡ sẽ không bao giờ cắt nhau, cho dù có cắt nhau thì cũng sẽ rời xa mãi mãi, khôg bao giờ có thể trùng lên nhau.Nhưng định mệnh, số phận đã khiến họ chạm mặt nhau, liệu biến cố gì có thể xảy ra giữa hắn và cậu ? Liệu họ có đến được với nhau hay không? Hay chỉ có thể lướt qua rồi rời xa mãi mãi ?THỂ LOẠI: Thanh xuân vườn trường, ngược, lạnh lùng mỹ cường thụ × băng lãnh,bá đạo, thê nô công , công sủng thụ,ngược trước ngọt sau, longfic , sau một thời gian dài mới có H.(dù sao cũng phải có xôi thịt chứ mị không nỡ để độc giả ăn chay hết đâu :)))Pairing: Khải - Nguyên LẦN ĐẦU VIẾT FIC NÊN MỌI NGƯỜI CỨ NÉM GẠCH ĐÁ THOẢI MÁI, MỊ NHẬN HẾT VỀ XÂY NHÀ (NÓI ZẬY CHỚ NÉM NHẸ TAY THUI CHỚ CHẢY MÁU ĐẦU MỊ CHẾT :))))…
暗堕本丸怪谈 [ 综 ]Nguy hiểm bình cấp vì là A ám đọa Bản Hoàn, sẽ có một ngày rốt cục nghênh đón đời mới Thẩm Thần Giả. Nhưng mà -- Nửa đêm vòi nước vì sao chảy ra màu đỏ không rõ chất lỏng? Du đãng ở trong hành lang con rối hình người thì là người nào gây nên? Tiềm tàng đang vang vọng không người tay hợp tràng cười the thé thanh sau lưng, đến tột cùng là thế nào ly kỳ chân tướng? Đối mặt Bản Hoàn bên trong liên tiếp không ngừng quái đàm luận kiện, mài đao soàn soạt Phó Tang Thần môn không nói gì ngưng nghẹn. -- này kịch bản với bọn hắn tưởng tượng căn bản không giống nhau a suất! Đây là một cứu rỗi cùng phản cứu rỗi cố sự, không quan tâm các ngươi có tin hay không ngược lại ta là tin. 【 hoa đi Xem chỉ nam: 1. Nữ chủ là oán linh. 2. Muốn viết một đọc làm ấm áp lòng người sáng tác ♂ yêu chiến sĩ cố sự, nên tô tô tô thoải mái thoải mái thoải mái. 3. Nam chủ đã định, 1V1. Dù cho bên người đều là xuất hiện một ít không thể dùng khoa học lẽ thường để giải thích sự tình, máng xối thì giang cũng vẫn tin chắc cuộc sống mình ở một cái phi thường bình thường trong thế giới. Mãi đến tận trên điện thoại di động của nàng xuất hiện một APP. "Làm ngươi thấy hàng chữ này thì, tính mạng của ngươi chỉ còn dư lại 24 giờ, xin mời hoàn thành bản APP truyền đạt chỉ lệnh, vì chính mình tranh thủ tương ứng khen thưởng thời gian đi!" Chờ đợi nàng, là một toà xám xịt Bản Hoàn. Ngày hôm nay cũng phải nỗ lực sống tiếp yêu minna tang! Nội dung nhãn mác: Tống mạn thần quái thần quái nhân duyên tình cờ gặp gỡ d…
https://thegoldenwitch96.wordpress.com/thuan-bach-hoang-quan/Văn án:Một đời người, nói cho cùng đều có một mục đích để theo đuổi.Điều mà Giang Hưng theo đuổi, chính là diễn kỹ.CP: Tao nhã chuyên tâm công × anh tuấn tiêu sái cảm tính thụ, song hướng thầm mến.Lời tác giả: Bởi vì có mấy độc giả cảm thấy văn án ngắn gọn quá, cho nên giải thích một chút về hướng đi tình cảm của công thụ trong truyện =.=Công → thụ: Người hâm mộ bình thường → Fan → Fan bự → Fan cuồng nhiệt;Thụ → công: Ngôi sao 0v0→ Thần tượng thân thiết =v=→ người bạn tốt nhất kiêm thần tượng thân mật (*^__^*) → Người quan trọng nhất (xNhân vật chính: Giang Hưng ┃ Phối hợp diễn: Lục Vân Khai ┃ Cái khác:Giang Hưng tiến vào giới giải trí năm hai mươi tuổi, cố gắng hai mươi năm cuối cùng vẫn chỉ là một diễn viên hạng ba như cũ. Trong một tương lai xa xôi, dưới sự trợ giúp của khoa học kỹ thuật, anh trở lại thời điểm mới vào nghề hai mươi năm trước. Cùng một thời gian, nhưng khởi đầu khác biệt, Giang Hưng một lần nữa bước trên con đường thênh thang rực rỡ mà gian truân khôn cùng của giới giải trí, cùng Lục Vân Khai - vị ảnh đế tương lai, lúc này mới bước vào giới giải trí gặp gỡ rồi hiểu biết nhau. Người đọc có thể theo dõi từng bước tiến của nhân vật chính, nhìn họ gặt hái từng thành quả, nắm tay nhau bước lên vũ đài, sóng vai nhau đi lên con đường của những siêu sao... Trong tác phẩm, tác giả không tuyệt đối hóa vai trò của Bàn tay vàng, tức 'Hệ thống Trợ giúp thực hiện mơ ước', điều này đã làm nổi bật ý chí không ngừng cố g…
Converter: Lequyen0812Văn án:Giang Niệm Vãn ngoài ý muốn xuyên vào một quyển sách lý.Tưởng tiếp tục mạng sống, đại giới là làm hào môn nữ xứng, lấy nam chủ vị hôn thê thân phận đi hoàn này bộ thư kịch tình.Chỉ tiếc hệ thống không quá dựa vào phổ, mang theo nàng xuyên qua đi ba năm, cũng không gặp kịch tình bắt đầu manh mối.Giang Niệm Vãn không nhịn xuống, muốn làm cái võng luyến.Cùng võng luyến bạn trai lần đầu gặp mặt, hệ thống liền lạp vang cảnh báo tuyên bố kịch tình chính thức khởi động.Giang Niệm Vãn không thể, tiếc nuối sờ sờ bạn trai bát khối cơ bụng, đem bạn trai biến thành tiền bạn trai, suốt đêm về nước đi đi kịch tình.Ngày thứ hai đầy mặt thẹn thùng ngồi ở nam chủ trong nhà chờ nam chủ, thấy được đẩy cửa mà vào tiền bạn trai.Giang Niệm Vãn: ? ? ?Giang Niệm Vãn: Này kịch tình đi như thế nào?Giang Niệm Vãn: Ngươi sa ta đi!Cố Trình Ngôn theo đem thuỷ triều, võng luyến một cái tiểu bạn gái. Bạn gái nhu thuận ngọt nhuyễn.Vì thế hắn đuổi hoàn công chỉ, ngàn dặm xa xôi đuổi tới dị quốc đi theo tiểu bạn gái gặp mặt.Gặp mặt ngày thứ hai, chờ đợi hắn là không khách sạn phòng, còn có tiểu bạn gái chia tay tin tức.Hắn tìm người không có kết quả, lòng tràn đầy mỏi mệt về nước.Thấy được tọa ở nhà tiểu bạn gái.Cố mẹ: Đã sớm nói ngươi võng luyến không đáng tin cậy.Cố mẹ: Bên ngoài này nữ nhân đều là đồ của ngươi tiền, Vãn Vãn liền không giống với , nàng a...Cố Trình Ngôn: Ta biết.Cố Trình Ngôn: Nàng chính là tham ta bát khối cơ bụng. :)Giang Niệm Vãn: Ta không phải! Ta không có! QAQCP: G…
.Ngẫm mà cười, đời này cũng lắm thằng khốn nạn, dụ dỗ con gái nhà người ta, ăn cho no xôi chén chè, rồi lại đi khoe khoang chiến tích. Mà cũng trách cho những cô gái trẻ, bởi không biết nói như thế nào cho phải nhỉ!. Xin mượn câu nói của một gã sở khanh, nói về các cô gái mà gã đã chiếm đoạt là: (Nói một cách ngọt ngào: "Bạn thật là một người trong sáng, thánh thiện, ngây thơ". Nói một cách thô hơn: "Bạn là người ngu đần". Nói một cách nhẹ nhàng: "Bạn là người sống thiên về tình cảm, không có lý trí và không có bản lĩnh trước cám dỗ". Nói theo kiểu chuyên môn: "Bạn bị yêu mù quáng").Mà rút gọn cuối cùng thì chính bạn là người con gái quá dễ dãi, chứ nếu là gái chính chuyên thì mấy thằng sở khanh chẳng bao giờ có đất dụng võ cả. Xin nói rõ: Dễ dãi ở đây không chỉ có nghĩa là dễ dãi với đàn ông con trai, nhiều khi là dễ dãi với chính bản thân mình, dễ dãi với đạo đức lối sống truyền thống và dễ dãi trước mọi cám dỗ...; thực tế là nhiều cô dễ dãi đến mức, chỉ đơn giản vứt cho một cái hoa hồng héo + một đồng hồ tàu 100k là mấy gã họ sở dễ dàng đưa em vào hạ rồi.Ngẫm, buồn cười hơn nữa là nhiều khi con gái biết đàn ông nói dối đấy những vẫn cứ thích nghe. Cho nên, dù biết đích thị chàng là gã sở khanh chính hiệu, nhưng trăm cô vẫn cứ tranh nhau, xô đẩy nhảy vào, còn đối với những chàng vừa hiền lành, lại vừa không khéo miệng như tôi đây thì các cô tránh xa cả ngàn cây số.Và tôi, xin gửi đến mấy gã họ sở rằng: không biết mấy gã có tin hay không, chứ riêng tôi, tôi vẫn tin vào luật nhân quả. Chún…
Hồng nhan hóa thành hắc nhan, yêu thương hóa tương tàn, chỉ có nàng, đến phút cuối vẫn đỡ cho hắn một dao. Giờ phút này hắn chỉ biết ôm nàng trong lòng, lần đầu tiên kể từ đêm đó, nước mắt cứ tuôn dài, vẫn là chỉ có nàng trước khi nhắm mắt, vươn tay ôm lấy má hắn thật cẩn thận, thật dịu dàng, như thể hắn là vật trân quý nhất đối với nàng."Minh chủ, trước đây thuộc hạ từng thề, sẽ bảo vệ người đến hơi thở cuối...", Cố Quân Giao cố giữ chút hơi tàn để mỉm cười, cuối cùng cũng một lần nữa chạm vào nhau, nàng muốn hình ảnh mình trong mắt hắn phải thật đẹp: "Thuộc hạ... đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thể hoan hỉ đến gặp những huynh đệ đã đi trước...". Rồi thời khắc ấy cũng đến, trong vòng tay run rẩy của Bạch Tử Hy, Cố Quân Giao thấy bóng tối của cái chết đang ập xuống, nhưng không hiểu sao nàng lại thấy thanh thản, nàng lại cười, nụ cười tươi tắn rạng rỡ nhất mà cả đời này có lẽ mới xuất hiện lần đầu: "Bạch Tử Hy... ngay cả gọi tên người... cũng khiến ta run rẩy, ta chưa từng dám mơ tưởng xa xôi, nhưng nếu đã đến nước này..." Quân Giao lần đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, dịu dàng trong mắt nàng khiến trái tim của hắn như vỡ nát "Quân Giao yêu người, Quân Giao chưa từng làm tổn thương người, cho đến ngày cuối cùng của mãi mãi, Quân Giao cũng sẽ không bao giờ..." Nàng không nói tiếp được nữa, nhưng vòng tay siết chặt của hắn đã trả lời nàng, hắn biết...Giọng cười điên loạn từ đối diện vang lên khiến người ta ghê tởm, một con dao giống hết như con đã đâm vào tim Cố Quân Giao giờ…
Tác giả: Eunmin aka Tử VũThể loại: cổ trang, ngược, cung đình.Trích lời bài hát từ: Tự Tâm - Canh Ba và Nước chảy hoa trôiNhân vật: Bốn con người trong phim ngắn Nước Chảy Hoa TrôiCảm hứng lấy từ cả ba sản phẩm, mọi thứ chỉ là suy nghĩ và cảm xúc của tui, ai không thích có thể không đọc. KHÔNG WAR, không xúc phạm bất kì ai. Đây chỉ là một câu truyện để thỏa đam mê.----------- Văn án----------"Dòng nước mắt tuôn rơiTình như cánh hoa nhẹ trôiTheo bóng người về nơi cuối chân trờiNát tan cõi lòng ta,yêu thế nhưng cơ màChỉ nhận lại bao nhiêu xót xa Mặc Quân nhìn theo bóng lưng của vị đế vương cao ngạo kia xa dần, giữa trời phủ đầy tuyết trắng chỉ còn lại thân hình mảnh mai của cô gái ấy. Nàng gào khóc trong sự tận cùng của tuyệt vọng, nhưng chẳng thể níu giữ lại người nam nhân ấy. "Chỉ còn mình ta nơi đây đau đến tận cùng.Dặn lòng không còn thương, còn nhớ, nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lạiChưa một ai thật lòng thương taDặn lòng không còn thương, còn nhớ, cớ sao hy vọng đến cố chấpNhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng siĐừng chờ nữa ai ơi, họ thương người khác rồi." Anh vẫn lẳng lặng ẩn mình trong bóng đêm nhìn thân hình nhỏ bé của Lam Ngọc độc trong tuyết trắng. Cũng giống như anh của trước đây, chờ đợi một người trong vô vọng dù biết là si mộng. Chờ đợi một người không thuộc về mình."Trần gian vấn vương gìChìm trong đắng cay biệt lyNgười mất rồi bầu trời đêm vỡ đôiKhép tương tư lại thôi, lặng thầm nhìn xa xôiNước mắt rơi cánh hoa vỡ đôi…
《KnY x Naruto》 不滅 BẤT DIỆT.- Không Char nào thuộc về mình,OOC.- Nghiêm cấm việc re-up, chuyển ver- Không thích vẫn xỉa xói auto Ban._____________Author: MinkoInosuke sau lần hoàn thành nhiệm vụ trở về, cậu ta buộc phải dưỡng thương một thời gian tại Điệp Phủ. Khi các vết thương lành hẳn, cậu ta bắt đầu trở lại luyện tập, kèm theo nhận nhiệm vụ được cấp trên giao. Nhưng lần này, cậu ta sẽ không theo chân nhóm Tanjirou nữa, mà Trùng Trụ - Koccho Shinobu yêu cầu thiếu niên heo rừng Inosuke nhà ta hãy đi chung với Kanao Tsuyuri - người kế tụng và cũng là em gái không chung huyết thống, bởi vì cô ấy rất mạnh.Ban đầu Inosuke la làng, khua tay múa chân, vung kiếm phản đối kịch liệt. Bản tính hung hãn, không sợ trời, không sợ đất, khá kiêu ngạo nhưng cậu ta buộc phải nuốt cục tức xuống bụng, chấp nhập đi cùng Kanao khi phải đối mặt với nỗi sợ của cuộc đời mình, vẫn không ai khác chính là Trùng Trụ. Bọn họ nhận lệnh, đi theo sự chỉ dẫn của con quạ biết nói. Cả hai ngay lập tức phải đối đầu với một con quỷ rất mạnh. Dù phối hợp rất ăn ý, họ vẫn bị thương nặng và gặp trở ngại lớn..."Bố tiên sư!! Nơi khỉ ho cò gáy nào đây?!!!""Nơi này là làng Konoha, hai người từ nơi nào tới vậy?". . . ."Thế giới Nhẫn Giả ư?!""Ta hứng thú với nơi này rồi nha!!!! Nazumaki Nanatto!! Ta thách đấu với ngươi!!!! Xem kẻ nào mạnh hơn!!""PHẢI LÀ UZUMAKI NARUTO NHÉ!!!"…