Một hai không sáu mười chín
Bầu trời ngày mười hai tháng sáu năm mười chín trót nhuốm màu buồn thương. ㅡ đã từng là saudade/@wpwibb, tôi tự reup phíc của chính bản thân tôi, xin đừng phốt.cảm ơn.…
Bầu trời ngày mười hai tháng sáu năm mười chín trót nhuốm màu buồn thương. ㅡ đã từng là saudade/@wpwibb, tôi tự reup phíc của chính bản thân tôi, xin đừng phốt.cảm ơn.…
Thể loại : Xàm , còn lại chưa biết .Văn án :Tự nhiên một hôm xuyên vô bộ đồng nhân Tokyo Revengers mà con bạn đọc...Con bạn đọc chứ không phải nó đọc...Nhưng không sao , chỉ cần bé Tắc Kè là của mình là được nên các cô cậu bất lương gì đó ơi tấy máy cái tay là tao xách dao liền !Lưu ý : Truyện có tính chất xamlol và thiểu năng cực mạnh , ai mong muốn một bộ truyện đầy nhân văn về tình người thì xin khước !*Tác giả : Chi Thiểu Năng ( Chiwibu) *Không đăng ở bất kì đâu trừ Wattpad…
Trong suy nghĩ của bạn, nhà là nơi như thế nào? Với tôi và có lẽ cả họ nữa, nhà chỉ đơn giản là nơi gia đình tồn tại.…
Khi năm con wibu xk vào kny, muzan và sát quỷ đoàn sẽ làm gì khi gặp năm ngi kì lạ này…
Một nữ sinh wibu chúa bị tai nạn lọt cống khi vừa đi trên đường vừa đọc truyện online đã xuyên vô thế giới kimetsu no yaiba - truyện mà cô đã đọc. Từ đó một câu chuyện mới đã bắt đầu......…
Mơ ước không tốn tiền, tưởng tượng cũng vậy.BTS with you.Hãy cho trí tưởng tượng bay xa~Edit lần 1:Star: 09/11/2017Finish: 22/11/2017…
1 tuyển tập do tôi viết trong lúc chánCó thể có rất nhiều sạn, mong các sếp chiếu cố…
- Việc viết lách của mình rất ngẫu hứng, đa số chỉ để thỏa mãn bản thân nên văn chương cũng không quá xuất sắc gì cho cam.…
một thanh niên văn phòng nghiện game chuyển sinh vì bị xe tông…
Mô tả: nhìn tiêu đề là biếtMấy cái ý tưởng là do tôi nổi hưởng nghĩ ra nếu có giống bác tác giả nào thì cho tôi xin lôi.…
Tác giả: kkiwibin (AO3)Dịch bởi ash!Wattpad only! Vui lòng không mang đi đâu khác. Chúc mọi người đọc vui vẻ.…
Author: chiwooPairing: Kwon Soonyoung x Lee JihoonRating: KSummary: "Vậy làm thế nào..." Jihoon thì thầm, nhẹ nhàng một cách vừa đủ để phá vỡ dòng suy nghĩ của Soonyoung. "Làm thế nào mà anh biết được em đang yêu anh?" Đó là một câu hỏi đáng để suy ngẫm, Soonyoung ậm ừ, cố gắng để nhớ lại những khoảnh khắc đang chạy trong đầu. Và trong cả mớ hình ảnh mờ ảo ấy, anh chỉ có thể hình dung rõ ràng một bóng hình duy nhất - Jihoon. Notes từ nhóm dịch:Để nhân đôi niềm vui chốn nhỏ của tụi mình được 100k likes và được vả thính vào mặt chiều nay, tụi mình quá high nên đã lên luôn một fic ăn mừng (con soạn cái này soạn lúc high nên có thể hơi ngắn nma zui thì zui thậc lòng muốn chia sẻ với mọi người) =)))Fic trên AO3 đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khácLink per: https://bit.ly/3j8MxpsCre ảnh: kiwibombLink ảnh cho ai cần nạ: kiwibomb.tumblr.com…
Khi hủ nữ xuyên không :))) TodoDekuBaku là chân ái <337% là bịa , còn lại phải cho theo nguyên tác do bí idea :")))Truyện rất xàm và đã được kon au bẻ từ AllDeku sang TodoDekuBaku do bí idea pặc 2 :))Tấu hài rất nhiều nên hãy dãn cơ não khi đọc cái fic này :)))Và đừng quên là KHÔNG COPPY TRUYỆN DƯỚI MỌI HÌNH THỨC !!! Tóm tắt-------------------------------------------------Tôy là Akiko Jan, một kon hủ , 1 wibu and là một 'con mọt công sở' chính hiệu ×3. Và đúng như những gì định sẵn, 1 ngày nọ, toy đã tăng sông và chết do áp lực công việc :"(( . Tưởng như cuộc đời chấm hết, ai ngờ đâu, TÔI XUYÊN CMN KHÔNG VÀO ZŨ TRỤ ANIME BOKU NO HERO ACADEMIA RẼ NHÁNH RỒI !!!!!!!Nhiệm vụ của tôy là cản đường một đứa ATSM cũng xuyên không vào đây để ngăn Deku-chan~ đến vs 2 nam chính trong nguyên tác ( hay nói đúng hơn là làm cho Deku hắc hóa ). Câu truyện đổi đời, theo đúng nghĩa đen lần nghĩa trắng của tôi với OTP của tôi BẮT ĐẦU TỪ ĐÂY !______________________________Tình tiết rất vô lý nên các cọu hãy đội sẵn nồi cơm vô để đề phòng trường hợp tôi ôm cua bể đầu độc giả :)))Author : @juumedam520Painring : TodoDekuBaku…
Truyện này tớ viết về bé Oc nhà tới và cậu bạn thân của ẻm.…
"Wibu rách thì cũng có quyền ước mơ chứ, đúng không?" Bạn cười, hỏi."Vậy sao không tạo tài khoản Wattpad đi?""Thế đi ăn trưa không?"......Truyện ngắn dài nhất mà tôi viết đến thời điểm hiện tại, vượt qua cái bóng của một truyện Vanilla ngọt lừ đến mức hơi khó nuốt mà tôi không đăng.Cái khó nhất của việc viết (hay sáng tạo nói chung) là không biết thị hiếu khách hàng, cứ như mò đường trong bóng tối. Chẳng biết được đường nào sai, hình như còn chẳng có đường sai, nhưng sẽ có một đường đi mãi chẳng đến đâu, thế mới khổ.Thế nên trái lại với những truyện mang tính giáo huấn hay là truyền bá tư tưởng thì hôm nay chúng ta thử slice of life nhẹ nhàng nhưng tươi mới để xem phản ứng của quý độc giả thế nào.Tác phẩm này vừa là thử nghiệm vừa mang thông báo, tức là dò đường + dọn đường đấy.Thế nên đọc thoải mái đi, hôm nay không ai than vãn gì đâu.Tôi sẽ không bảo "mình không dám nói là hay", vì tôi đã bỏ rất nhiều công sức, và tôi nghĩ là nó hay thật, thế nên cho xin cái upvote đi bạn thân mến?Why should we feel anger at the worldAs if the world would notice?-Marcus Aurelius…
• Ta đăng từ chap 761 còn 760 trở về trước thì ta thấy có người đăng rồi nên ta không up lại ( ta lười ấy ) và còn reup đến đâu ta chưa nắm chắc vì nó dài quá ㅠㅇㅠ . Ta thấy nó mấy nghìn chương tuy là mỗi chương nó ngắn nhưng nhìn sợ ghê lắm ... • Truyện được đăng tải nhằm đọc offline cho ai không có nhu cầu online 24/7 còn ai có thì các nàng có thể lên wikidich đọc .• Sẽ gỡ nếu có yêu cầu của chính chủ • Link nguồn : https://wikidich.com/truyen/thien-y-phuong-cuu-tuyet-sac-quyen-ru-qu-WIbbiDu261KAurS5…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Tui thiết nghĩ để ở đây không đặc sắc với lại không thu hút lắm nên tui đem vô phần đầu tác phẩm luôn. :v…