Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi thừa nhận mình chưa bao giờ là một người dai dẳng và kiên trì, nhưng ba tháng mập mờ đã khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của bản thân.Trích đoạn:"Hoàng hôn thả từng vạt nắng qua khung cửa sổ, luồn vào nơi góc phòng lặng thinh. Tôi ngồi trên ghế thấp, tay mân mê mấy đường chì còn anh lẳng lặng ngồi bệt ngay bên cạnh. Đây lúc nào cũng là lúc mà anh im hơi lặng tiếng nhất: tôi vẽ, còn anh ngắm tôi."…
Sinh ra làm một con người không hoàn hảo, tôi cũng không ít tự ti về bản thân mình, tôi luôn ao ước được sinh ra với một cơ thể bình thường, được vui chơi rong ruổi những ngày tháng thanh xuân nồng nhiệt nhất trong đời. Hơn hết là vì trong chuỗi ngày non dại ấy của tôi, xuất hiện hình bóng cậu. Không biết từ khi nào, trong tôi đã luôn canh cánh một câu hỏi : kể cả khi đã không còn đôi chân, liệu mình có thể tiếp tục chạy về phía cầu vồng với cậu được hay không?…
"Ngực cậu thật đẹp đó nha Elly yêu quý" Ellie Farrah thở dài, đã là lần thứ bao nhiêu cái miệng hỗn của Arlo Bryan thốt ra những lời nói tục tĩu này rồi ?…
Truyện này chill phết. . . Nếu như nói về thanh mai trúc mã thì tớ tin là câu chuyện tớ kể cũng đáng để nghe phết nhỉ!? ........Dựa trên câu chuyện có thật dành tặng thằng bạn khỉ gió :>>…
Một thiên tài Violin như tôi thế mà lại bị mù . Tôi luôn sống dưới áp bức của thiên tài mà bọn họ đặt ra . Uớc rằng sự tự do sẽ đến và mang tôi đi như một con gió mùa thu...…
Mỗi người ít nhất đều có một ước mơ, một lý do để cố gắng. Nếu như tâm không có nơi nào để nương lại, đi đâu cũng vẫn là lang thang. Có lẽ Mai và Phong là hai con người như vậy. Cô và anh đã lang thang trong vô định,cho đến khi hai người gặp nhau.Đó là một ngày mưa. Mưa như trút nước. Có hai con người xa lạ, cùng nhau trú mưa.Anh lặng lẽ hút thuốc.Cô lặng lẽ ngắm nhìn những hạt mưa.Có lẽ hai người cũng không ngờ rằng, kể từ đó, hai số phận của hai con người xa lạ, thắt chặt vào nhau.Họ lặng lẽ an ủi nhau, dỗ dành những đứa trẻ chưa lớn trong tâm hồn họ.Thật may! Vì mùa hè năm ấy họ đã gặp được nhau trên thế giới rộng lớn này."Tôi muốn trong thanh xuân của cậu lưu giữ tên tôi."--Thể loại: Ngôn tình, BG, TXVTTác giả: May [me]@Truyện thuộc tác giả May @Do not reup…
"Trước kia,thế giới như một hố đen vô hình cuốn tôi theo mình vô bóng tối.Nhưng chỉ vì một bước đi nhưng lại khiến tôi bước vào một trang giấy mới,thế nhưng những thứ đó chưa bao giờ thuộc về mình.""Giữa tao và Nhật Nam,mày sẽ chọn ai?""Tao không biết quá khứ mày đã trải qua thế nào,nhưng hiện tại mày chỉ được phép có một mình Nguyễn Đặng Gia Khiêm này."Lần đầu tiên tôi gặp Gia Khiêm là tại một quán Phúc Long. Tôi tình cờ chứng kiến cậu chia tay bạn gái cũ, không phải bằng những lời lẽ đau lòng mà bằng một thái độ lạnh nhạt đến tàn nhẫn.Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại cậu,nhưng cuộc đời lại chẳng bao giờ dễ đoán...Nguyễn Đặng Gia Khiêm - chàng trai đình đám trong trường, sở hữu ngoại hình điển trai và sự quyến rũ khiến ai cũng phải ngoái nhìn.. Đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo ấy là một quá khứ đầy rẫy những mối tình thoáng qua và lối sống bất cần, khiến Gia Khiêm trở thành cái tên khiến không ai không biết đến ở trường.Lam Nghi - với vẻ ngoài dịu dàng pha chút sắc sảo. Từng là một cô bé bình thường trong một gia đình không mấy trọn vẹn, Lam Nghi đã phải chứng kiến mẹ mình chịu tổn thương từ cha ruột. Cuộc sống cô thay đổi hoàn toàn khi mẹ tái hôn với một người đàn ông giàu có, yêu thương và chăm sóc gia đình hết lòng. Dù được bước vào một cuộc sống mới, Lam Nghi vẫn luôn cảm thấy mình chỉ là một kẻ "lạc lõng" trong thế giới xa hoa ấy.…
motip truyện : tềnh iu học đường ❤❤sến sẩm và vô tri Chuyện về 1 anh gút-boi simp lỏ 1 chụy gút-gơn.Do mik mới viết truyện nên còn thiếu sót, mong mn thông cảm và đón đọc..…
Béo là nick bọn cùng lớp đặt cho nó, nó cũng bình thường, làm lớp trưởng nhưng không gương mẫu lắm, chửi bậy nhiều, nhiều bạn bè, có facebook, sợ ma, nói chung là nó cũng có những đặc điểm như bao đứa con gái cùng lớp.... Đây là cuốn nhật kí Béo viết từ lúc mới đi học.…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
"Ngoại lệ duy nhất của Hoàng Trần Minh Nhật là Đào Vũ Linh Anh." -" Lúc t quay lại, m vẫn ở đó chờ t đúng không?"-Tôi cảm giác như sắp không kìm được nước mắt nữa rồiTrái ngược với tôi, người con trai ấy vẫn cười rất tươi: -"Of course. Chỉ cần m quay lại, chắc chắn t vẫn sẽ ở đó."…