Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Nếu mai này tôi và em có gặp nhau ở ngoài cái xã hội thối nát kia thì sao nhỉ ?""Tất nhiên em sẽ chạy lại và ôm daddy thật chặt rồi" "Bé con giỏi nói xạo quá đi ""Em nói thật đó nhaa"| Đến cuối cùng đôi ta vẫn không thể gặp nhau , đúng rồi làm sao mà ta có thể gặp nhau được trong khi em đang yếu đuối nhất tôi lại bỏ mặc em 1 mình mà đi vui chơi cùng đám bạn || Ta sẽ chẳng bao giờ có thể gặp lại nhau 1 lần nào nữa , em ghét anh đến nổi chẳng muốn thì nhìn lại gương mặt đó thêm 1 lần nào nữa rồi , chán ghét cái gương mặt đã bao lần cho em chút tình cảm rồi lạnh nhạt vứt bỏ nó như món đồ chơi |…
~Văn án__ Là một người có tất cả, là một người có vẻ đẹp vẹn toàn. Nhưng tại sao? Chỉ vì một ả nữ nhân mà bọn họ vứt bỏ người. Chỉ vì một ả nữ tì, mà họ rủ bỏ hết sự tin tưởng vào Người? Ả có gì hơn người sao? Không phải là hơn, mà ả đã bỏ xa người rồi... Hỡi Nữ Hoàng của ta, đừng lậm vào chúng nữa, chẳng tốt đẹp gì đâu. Hãy để ta yêu thương nàng, bảo bọc nàng, và để ta phục tùng nàng đến hết đời này. Hãy đặt niềm tin vào ta, vì chính ta sẽ giúp nàng.~Ngày khai mở__ 15-02-2023~Tác giả__ Hann [M.H_Mạn Hoa]…
Là 2 con người không thuộc về nhau, nên đến phút cuối vẫn lạc nhau giữa đường đời nghiệt ngã.Cách anh đến và ngày anh đi đều phảng phất hương nhẹ của loài hoa tinh khiết, đều mang về trong cậu những đoạn vĩ thanh lạc loài...Vứt bỏ... Vì chưa từng yêu thương...***Author: H2.Status: End.Thể loại: Romance.Rate: K+Vui lòng không re-up nếu chưa có sự cho phép của tác giả.…
Ở lưu tinh phố .- một thành phố có cái tên thật đẹp làm sao ? .- không đâu . với 1 cái tên đẹp như vậy nhưng thành phố này là 1 bãi rác . bất kể thứ gì từ con người cho đến động vật hoặc đơn giản chỉ là 1 thứ được cho là hết giá trị đều sẽ bị vứt vào đây .- con người cho dù là nhỏ tuổi như thế nào chỉ cần đã có nhận thức đều có thể biết được chỉ có mạnh hơn mới có thể sống sót được . nếu không sẽ không thể nào sống sót được ở nơi này .- có lẽ có tên là lưu tinh phố vì ở đây mỗi sinh mạng được ví như sao băng rất đẹp mà lại lụi tàn nhanh chóng .- nơi đây còn là nơi không có luật pháp . chỉ có mạnh lên mới có thể sống sót được . - vậy mà người vẫn muốn tới đó sao Hime-sama ?…
Một kiếp lênh đênh, ánh hào quang sân khấu chị đã từng đạt được, rồi cũng để vụt mất...Sống lại một kiếp này, chị tự hỏi ông trời tại sao cứ để cho chị bước chân vào làng giải trí hỗn độn này, thì câu trả lời chính là em. Chị ở đây, trong thế giới ngổn ngang này để tìm thấy em, để yêu em, bảo vệ em, Becky thương mến ạ!Fic thuộc về tác giả, nhân vật bối cảnh đều là tưởng tượng, cảm ơn đã ủng hộ…
Người đẹp với nụ cười tỏa sáng nhất làng Mildar nhưng đến nay đã 17 cái nụ xuân vẫn còn trinh trắng thuần khiết. Vì người ta chỉ yêu cái mã cậu thôi chứ người ta chê cậu, ngu gì? Nhân dịp đặc biệt đã cận kề tuổi có chồng, cậu đã tự dâng mình lên và vứt vào một lâu đài bị bỏ hoang tại nơi đồng hiu mông quạnh. Và đó là cách người đẹp dở hơi gặp con quái vật dị tật đời mình.…
Một buổi chiều Chủ Nhật không có chút rắc rối, nhiễu động... Một giá sách chất đầy những cuốn sách. Mỗi cuốn sách, cuốn nào cũng vậy, độ dày cũng chỉ để cho chúng sớm vừa khít cái ngăn đó bởi lẽ chủ của chúng khá ngại đọc, thêm lại mải miết với một đống giấy nữa. Thi thoảng, đèn bàn lại bị tắt vụt, màn hình máy tính tiếp tục lóe lên rồi ánh sáng của đèn thế chỗ chỉ trong vài phút, ánh sáng máy tính hiện ra....Cứ thế đến hết 5 giờ chiều. Chưa đầy 1 trang giấy....…
Nàng sinh một kiếp tảo tầnChàng sinh một kiếp mỹ nhân quanh người.Nàng sinh vốn thuở hay cườiChầng sinh muôn thuở khiến người khóc than.Nàng sinh một kiếp hồng nhanChàng sinh một kiếp vùi tàn liễu hoa.Nàng sinh nửa kiếp cơ caChàng sinh trọn kiếp xa hoa chốn lầu.Số trời đã định vướng nhauDù thuận dù oán cũng đau mất rồi.....Thể loại : cổ đại, ngược tâm, SE.Nhân vật chính : Cố Cầm, Tiêu Mặc.Số chương : Không rõ, dao động tùy tâm trạng người viết, nhưng sẽ không quá 100 chương, trình độ không tới.Nội dung : Cầm và Tiêu, sinh ra để hợp tấu. Tiếng cầm nỉ non, âm trầm run rẩy động lòng người; tiếng tiêu trong vắt, vút cao và ướm hơi lạnh lẽo. Tên định phận. Phận Cố Cầm tựa như cây cổ cầm bằng gỗ, thơm ngát, mỹ miều, thanh âm chấn động lòng người. Phận Tiêu Mặc như chiếc tiêu ngọc phóng khoáng, mạnh mẽ, lạnh lẽo không vướng bận tình nhân. Cổ cầm dịu dàng, tiêu ngọc phong lưu, tưởng rằng sinh ra là để vỗ về nhau, nhưng cuối cùng lại dồn nhau vào cửa tử. Vì sao chàng nỡ năm lần bảy lượt ép ta vào chỗ chết ?Vì sao nàng thà ngọc nát đá tan cũng không muốn quay đầu lại ?Dây cổ cầm đứt tung, tiêu ngọc vỡ vụn, kiếp này chỉ đành đến vậy mà thôi..Tất cả đều là do người viết tưởng tượng ra, vì vậy nếu có bất kì sự trùng hợp nào, xin hãy tin rằng đó chỉ là ý trời.…
Author : Lúlali Nơi trái tim anh đã chết từ ngày em ra đi một cách bất ngờ . Anh đã yêu một cô gái ngây thơ , hồn nhiên Và rồi anh biết cô gái đó mang trong người dòng máu của em Phải lam sao , khi cô gái đó rất ngây thơ Anh thật sự không muốn làm cho cô gái đó đâu khổAnh nên chọn cô gái ở hiện tại hay cô gái ở quá khứ Anh phải làm gì cô gái đó tiếp tục yêu hay trả thù cho emAnh yêu cô gái này cũng chỉ vì cô gái mang mùi huơng của emAnh thật sự không biết phải làm sao Trích lời nói của Gia Hàn PhongTình yêu đến bất ngờ rồi vụt đi như cơn mưa đầu mùa ... và dần dần cơn mưa cũmg sẽ kéo dài mãi mãi .…
Từ lúc nhỏTôi đã luôn tự hỏiTổ quốc mìnhLà như thế nào nhỉ?Nhưng câu hỏiĐã luôn bị bỏ ngỏTổ quốc mìnhCó vuông - méo - dẹt - trònNgày hôm quaNơi tôi thường đi quaMột cột cờĐược dựng lên cao vútSáng hôm nayTôi đi qua nơi đóNgước mắt lênNhìn thấy tổ quốc mìnhNgày hôm nayTôi ngước lên nhìn thấyTổ quốc mìnhMàu đỏ máu tung bayTổ quốc mìnhNhững đứa trẻ đang khócVòi vĩnh mẹMua kẹo, mua quà bánhTrên ti viNhững đứa trẻ đang khócVì bom đạnNơi chiến tranh xảy raNhững đất nướcHoang tàn và đổ nátTiếng than khócTrận càn quét vừa quaNgày mai đâyTôi lại nhìn tổ quốcRực rỡ đỏTổ quốc tôi thanh bình. Tháng 11/2015 Matsuda Zen…
Tác giả: GimbogThể loại: Boylove, đa công nhất thụ, H+, chiếm hữu, tâm lý.Tình trạng: Đang tiến hànhYêu chính ảo giác của bản thân là điều điên rồ và nó chưa bao giờ nên xảy ra. Dư Dương một chàng trai mang trong mình căn bệnh tâm lý vặn vẹo và cuộc sống quá đỗi tàn khốc khiến anh chỉ biết nương nhờ vào ảo giác do chính bản thân tự tạo ra. Giữa chốn không gian tưởng chừng êm ắng ngờ đâu lại đang diễn ra một cuộc ân ái mụ mị giữa bốn người đàn ông với nhau. Đôi lúc cậu tự hỏi ranh giới giữa thực tế và hư ảo rốt cuộc mong manh đến đâu? Cậu sớm đã không còn phân biệt được đâu là ảo giác đâu là đời thực. Liệu mối tình trai của một bệnh nhân tâm thần sẽ còn có thể đau lòng đến độ nào đây? Đến với tác phẩm Người Ảo Tình Thật bạn sẽ thấy được những mặt tối của hiện thực xã hội. Bạn sẽ rơi vào thế giới của một người con trai tuổi xuân xanh có tâm lý vặn vẹo tự tạo cho bản thân một ảo giác nhằm thỏa mãn dục vọng và sự thấu hiểu, đồng cảm, quan tâm che chở mà cậu khao khát có được. Trong suốt quá trình lặng mình vào biển đen tâm lý bạn sẽ chỉ thấy le lói một ánh sáng lóe lên lại vụt tắt nhiều lần. Nó tượng trưng cho ba bản thể trong cùng một ảo giác của căn bệnh này. Lối không gian ảm đạm và u tối, bi kịch sẽ còn diễn ra.…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Shouyou Hinata là một cậu bé đầy năng động, vui vẻ cứ ngỡ cậu bé đó sẽ luôn vui vẻ như thế. Cho đến khi một cậu trai khác xuất hiện và cướp lấy tất cả của em, từ những người bạn cho đến những người động đội của em. Cậu ta cướp đi tất cả của em và luôn đổ oan cho em là em đã đánh đập, hành hạ cậu ta. Điều đó khiến em bị cả trường xa lánh. Dù vậy nhưng vẫn có người đứng về phía em và sẵn lòng hi sinh cả tính mạng của mình chỉ để bảo toàn nụ cười và sự lạng quan đó của em vì họ coi em là ánh sáng, là một thứ gì đó mà không thể thay thế được, họ yêu em. Nhưng em lại không nhận ra và chỉ coi họ là bạn. Còn những người luôn hành hạ em, thì em lại yêu họ một cách mù quán----------Spoil:" Là Hinata đã đánh em "" Cậu đúng là quá đáng mà Hinata "" Tớ không có làm mà "" Vậy vết thương của cậu ấy từ đâu ra? "----------" Hinata, tại sao cậu không quay lưng lại nhìn tớ này. Tớ vẫn ở đây chờ đợi và tin tưởng cậu hết mình mà? "-----------" Cậu nghĩ cậu là gì mà nghĩ tới cái việc được tôi yêu vậy? "" N...nhưng em thật sự thích anh mà "-----------" Em là kẻ ngốc mà Hinata, là kẻ ngốc vì đã không yêu thương bản thân mình "…
5 tuổi, anh như một ánh sáng dắt cô ra khỏi cuộc đời tăm tối khi cô bị lũ trẻ ở cô nhi viện bị kỳ thị, bị ghét bỏ.15 tuổi, anh được nhận nuôi, anh chỉ nói với cô rằng phải giữ gìn sức khoẻ, nếu cô tìm được anh chắc chắn anh sẽ trở về với cô.25 tuổi, cô vô tình thấy anh trong quán bar mình làm việc nhưng anh không còn là Cố Diệc Phong cô từng chờ đợi. Anh nói mình tên là Hồ Diệc Phong, anh nói rằng anh chỉ biết cô với thân phận là vị hôn thê của bạn thân mình, anh nói anh đã có bạn gái và mong cô đừng bám theo mình.Mười năm dằng dẵng chờ đợi bỗng chốc vỡ tan khi cô nghe được lời nói ấy, cô biết mình đã sai thật rồi khi không kiên trì tìm kiếm anh mà đã vội sợ thanh xuân vụt mất mà đi yêu người khác."Có lẽ suốt đời anh không biết, em đã yêu anh đến nhường nào." "Vậy có lẽ suốt đời em không biết, nếu tôi yêu em tôi đã không để cho em đến bên một thằng khốn khiếp nào khác."Mãi đến sau này cô mới biết, cuộc trùng phùng của họ không phải là ngẫu nhiên. Mãi đến sau này cô mới biết, anh đã phải vì cô mà hi sinh nhiều đến mức nào. Mãi đến sau này cô mới biết, anh thật sự yêu cô.…
Harem chọn 1, na9 là ai thì...chưa biếtNgày ấy, tôi gặp cậu. Có lẽ trí nhớ của tôi không được tốt nhưng hình bóng một cậu bé cô đơn lặng lẽ đó làm sao mà tôi quên được, tấm lưng gầy đó nhẹ nhàng vụt qua tâm trí tôi, in sâu và tiềm thức và giá như một ngày tôi được gặp lại cậu...Ngày ấy, tôi gặp cậu. Một buổi chiều giá lặng, trên con đường đầy lá mùa thu se se, tôi gặp cậu. Một cô gái với mái tóc dài, thoang thoảng hương hoa nhài. Mùi hương đó, ánh nhìn đó làm sao mà tôi quên được, ấn tượng ngọt ngào đó đã in sâu vào tiềm thức và giá như một ngày tôi được gặp lại cậu...…
Văn án 1:Trần Phương Hà đem bán Bảo Nha, bảo cô ngốc, sống cũng không làm được.Bảo Nha bị vứt bỏ, sau đó lại chạy đến nhà lão Tống, được cả nhà sủng lên trời.Tay không chỉ cầm bánh thơm ngào ngạt ăn, còn có canh cá uống đến mức cắn đầu lưỡiHơn nữa, cũng không có người mắng cô là đồ ngốc, mọi người đều nói cô là người có phúc khí.Bảo Nha vui vẻ lộ ra một ngụm gạo kê.Mọi người đều nói Bảo Nha có vận khí tốt, đến nhà lão Tống hàng ngày đều vui vẻ.Chỉ có người nhà lão Tống biết, bọn họ may mắn đều nhờ Bảo Nha.Văn án 2: Bảo Nha lại nằm mơ, trong mộng anh trai cô rớt vào hố hoa, bị thương ở mặt...…
Lời nói đầu:" cuộc sống vốn chẳng công bằng với bất cứ một ai cả , chúng ta phải học cách chấp nhận điều đó " , tôi , các bạn và tất cả mọi người cũng cần vậy. Đừng cố hy vọng vào những thứ viển vông trong cuộc sống, cũng đừng hy vọng vào những điều xa vời mà ta chẳng thể nào chạm tay đến. Sống với hiện thực bạn nhé!!!__ Cái gì không thể vứt bỏ... thì hãy trân trọng nó ____ Ký ức nào không thể lãng quên.... thì hãy nhớ lấy ____ Người nào không thể níu giữ.... thì hãy để họ ra đi ____ Những điều không thể thay đổi.... thì hãy chấp nhận nó ____ Con đường nào không thể tiếp tục.... thì hãy dừng lại __…
Em như một tia sáng nhẹ nhàng, vô tình lướt qua trong khung hình của tôi, để lại một vệt lấp lánh trong tâm trí. Cảnh tượng ấy cứ mãi lẩn khuất trong những tấm hình, như thể tôi đã chộp được một khoảnh khắc đẹp mà chỉ riêng tôi mới có thể nhìn thấy, chỉ riêng tôi mới có thể giữ lại. Với mái tóc đen dài xõa ngang vai, hàng mi cong vút-số phận của tôi đã được định sẵn để gục ngã. Gục ngã, rồi lại lún sâu hơn. Chàng trai như xuất hiện từ hư không, rực sáng giữa bóng tối của Paris, nhấp nháy sự sống như những ánh đèn vàng trên con phố, cuốn tôi đi.…
Hàn Từ:" F*ck Ông đây là trai thẳng. Mau cút ra cho ông"Người nào đó vẫn cứ xán lại người cậu một tay giữ gáy cậu, một tay ghìm chặt hai tay cậu dán lại hôn chụt lên môi cậu.... rồi ghé bên tai cậu thì thầm" Anh cũng là trai thẳng nha! Ngoan nào bảo bối cho anh hôn một chút"Bị ghìm chặt trong lòng người nào đó, mặt mũi Hàn Tử đỏ phừng phừng không phải vì ngại mà là vì tức giận:" Hôn cm anh!!!"Nói rồi cậu dơ một chân dậm mạnh vào bàn chân người nào đó!! Bất chợt bị đau anh buông lỏng tay ra cậu nhân cơ hội đẩy anh ra chạy vụt mất.Nhịn đau anh hét với theo cậu :" Hàn Từ em giỏi lắm!!!".....^^^^♡♡♡♡♡♡…
"Khi kim đồng hồ điểm 12 giờ đêm, nàng tiên nữ ấy sẽ xuất hiện, đem những nỗi sầu muộn của cậu vứt bỏ lại phía sau, đưa cậu đến khu vườn ở nơi địa đàng.. cùng nhau tay trong tay mỉm cười hạnh phúc"Chào mừng các cậu đã đến với Zéro Heure Team, nơi địa đàng mà các cậu có thể buông bỏ những nỗi mệt mỏi cùng sự buồn bã sau một ngày dài tấp nập công việc. Nào, hãy cùng chúng tớ nằm dài trên đám mây êm ái này mà vui đùa cùng nhau nhé! Chúng tớ sẽ luôn ở nơi này đợi cậu!…