Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên Hán Việt : Xuyên Tiến Vô Hạn Du Hí Tả Khanh Văn -《穿进无限游戏写坑文》Tác giả : 从0 ( Tòng 0 )Số chương : 104 chươngTình trạng bản edit : chưa hoànTừ chương 1 - chương 48 do nhà Dạ Trường Mộng Đa dịch và edit. Mọi người có thể xem ở đây: https://bacam098775.wordpress.com/editdam-my-xuyen-vao-ho-van-tro-choi-vo-han-tong-0/Truyện này nhà dịch trên đã rất lâu chưa ra chương mới và tự tui tìm truyện cũng không có ai dịch hoàn chỉnh cả nên tui sẽ cố dịch từ chương 49 trở đi dựa vào Google dịch. Đây là tui tự dịch tự edit lại nên chưa chắc mọi thứ chính xác từ đầu tới cuối.Bản dịch này không nhằm mục đích thương mại mà chỉ để thỏa mãn tính giải trí và để phục vụ mục đích đọc cá nhân. Nếu tác giả có phản đối việc đăng bản dịch thì tôi sẽ ngay lập tức gỡ bản dịch xuống.…
Tác giả: Hoa Đạo ThườngThể loại: Dị giới, cường cường, sảng văn, hệ liệt, tu tiên, cổ đại, vô hạn lưu, có yếu tố ngược namTình trạng: đang tiến hànhVăn án:"Ta đã từng vượt qua núi cao biển rộng, cũng từng đi qua biển người mênh môngTa đã từng có tất cả, vậy mà chớp mắt mọi thứ tan biến tựa khói mâyTa đã từng đánh mất hi vọng, chẳng còn phương hướngCho tới khi thấy được sự giản đơn, đó mới là câu trả lời duy nhấtTa đã từng từ bỏ mọi thứ của mình, chỉ muốn đi thật xa mãi mãiTa đã từng chìm vào màn đêm u ám không lối thoát, cứ muốn tranh giành, chẳng thể giải thoát bản thânTa cũng từng như ngươi, như họ, như những cây hoa cỏ dại kiaCứ tuyệt vọng rồi lại hi vọng, có lúc khóc, khi cười, mọi thứ bình dị như vậy đấyTa đã từng vượt qua núi cao biển rộng, cũng từng đi qua biển người mênh môngTa đã từng hỏi khắp thế gian này nhưng chưa tìm được câu trả lờiTa cũng từng như ngươi, như họ, như những cây hoa cỏ dại kiaĐến một nơi xa xôi nào đó là con đường duy nhất ta muốn điThời gian cứ lặng lẽ trôi qua, ngày mai đang ở trước mắt của taCơn gió thổi trên đường xa, câu chuyện của ngươi kể đến đâu rồi?"- Trích Con đường bình phàm.…