[AllJiro] Ván Cờ Đoạt Mạng
Truyện này viết cho vui thôi akKhông liên quan đến đời thật…
Truyện này viết cho vui thôi akKhông liên quan đến đời thật…
xin chào các bạn mình là sun ngọc anh, đã rất lâu rồi mình chưa viết thêm bất cứ điều gì, quả thật do thời gian qua mình đã có rất nhiều lí do riêng trong cuộc sống khiến tâm hồn mình bị tan vỡ, nhiều niềm vui nỗi buồn khiến tâm trạng không còn hưng phấn để viết lách nữa. một năm qua nếu phải tóm gọn trong một câu, mình xin dùng một từ là vô cùng tồi tệ. một năm thất bát và không còn chút cảm xúc nào đọng lại, xin lỗi vì đã không cố gắng hoàn thành tác phẩm mới nào gửi đến cho các bạn. năm nay mình hứa sau tất cả những trải nghiệm của bản thân mình nhất định sẽ xuất bản 2 cuốn sách theo phong cách mới để gửi đến các bạn. chân thành chúc các bạn năm mới nhiều niềm vui hạnh phúc và may mắn ngày đầu năm----sun ngọc anh----…
-Tên truyện: Khi Mùa Đông Chạm Đến Anh-Tác giả: Nhi-Thể loại: ManxMan chứ không phải đam mỹ , hiện đại, đời thường, tình yêu chậm rãi. Moscow, nước Nga - nơi tuyết rơi phủ trắng những con đường, nơi có những quán rượu ấm cúng, những bữa ăn, và những con người lạc lối giữa cuộc đời mình.--------------------Lần đầu gặp Thành, Daniil chẳng ưa nổi người đàn ông cục cằn, thô lỗ và có phần bất cần đời này. Thành cũng chẳng có lý do gì để quan tâm đến một thằng nhóc nhà giàu, lắm tiền nhưng rảnh rỗi đến mức suốt ngày kêu ca về chuyện tình cảm. Nhưng số phận lạ lùng thay, cứ đẩy họ chạm mặt nhau hết lần này đến lần khác.Daniil bắt đầu quen với hình ảnh gã đàn ông ấy, quen với giọng nói đôi khi khó nghe, quen với những câu chửi thề bằng tiếng mẹ đẻ của anh. Thành chẳng phải kiểu người nhẹ nhàng, cũng chẳng biết cách an ủi ai. Nhưng chính cái cách anh thẳng thừng, thực tế, lại khiến Daniil không thể rời mắt.Giữa những cơn tuyết lạnh giá của Moscow, một người dần nhận ra mình không thẳng như mình tưởng. Một người dần hiểu ra thứ tình cảm mình chối bỏ bấy lâu.Mùa đông ấy, họ gặp nhau.Mùa đông sau, họ vẫn còn ở bên nhau hay không?Một câu chuyện về hai con người lạc lối giữa mùa đông nước Nga. Một người chấp nhận sống một cuộc đời thực tế, không mơ mộng. Một người khao khát điều gì đó mà chính hắn cũng không biết tên.Họ gặp nhau. Họ cãi nhau. Họ cạnh nhau.Và rồi... tuyết vẫn rơi.Liệu một mùa đông nữa trôi qua, họ có còn đứng dưới cùng một bầu trời.…
Văn Phong là một người lớn lên với bạo lực. Anh là một con người bạo lực. Việc anh biết chỉ có ăn-ngủ-đi học-đánh nhau. Đằng sau một con người bạo lực là một quá khứ...Cậu-Điệp Cổ. Là một "ông hoàng" giao tiếp. Cậu luôn là tâm điểm của sự chú ý. Với ngoại hình ưa nhìn. Mái tóc màu vàng sóng. Đôi mắt anh đào với cặp đồng tử xanh dương sâu nghun ngút. Cậu luôn luôn cười. Đằng sau lớp mặt nạ là một con người...Hàn Thiên-Hắn. Là hội trưởng hội học sinh của trường anh và cậu. Là con trai cả của gia tộc họ Hàn. Một ứng viên sáng giá để kế thừa vị trí trưởng gia tộc họ Hàn. Ngoại hình sắc sảo. Một vẻ đẹp của vị thần. Mái tóc xanh nhạt được buộc gọn sau gáy. Đồng tử màu xám than. Kèm theo đó là cặp kính mang đầy vẻ tri thức.…
Ai hạnh phúc nhất…
con khỉ ngốc nghếch…
trong tranh…
Một linh mục bị lông chim bay vào họng…
trong tảng đá…
Chồng bẩn…
quả trứng…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
"Tình yêu mang đến cho con người một mớ hỗn độn những cảm xúc trái ngược nhau, vừa vui vừa buồn, vừa đau khổ vừa hạnh phúc. Cái gì dính đến cảm xúc cũng đều phức tạp cả.Mưa cũng phức tạp như vậy đấy! Có biết bao nhiêu cảm xúc mà mưa mang đến cho tôi, cũng như tình yêu vậy. Đôi khi mưa khiến tôi hạnh phúc, Nhìn những hạt mưa nhảy nhót lon ton trên khung cửa sổ, tôi cảm thấy trong lòng rộn ràng đến kỳ lạ. Đôi khi mưa lại mang đến cho tôi những nỗi buồn bâng quơ không lý do khiến cho tôi ũ rũ cả ngày dài. Rất nhiều nghệ sỹ, nhà văn đã sáng tác về mưa. Họ thể hiện cảm xúc của họ cho mưa và để mưa chi phối những cảm xúc ấy. Bản thân tôi cũng đã nhận ra từ lâu rằng mưa đã làm chủ một phần cảm xúc của mình tự bao giờ. Bởi lẽ, mưa cũng giống như tình yêu, là một điều thiêng liêng mà tôi tôn thờ. Tình yêu và mưa đã trở thành một phần lớn trong chính bản thân tôi."- Trích “Ngày không mưa”, Ixora.(Câu chuyện dưới đây hoàn toàn là do TracyTheDreamer sáng tạo nên. Không có gì là thật.)…
(Truyện hay ở chap sau ♡) (Good content is in later chaps ♡)(2 bản - Vietnamese & English)• Một cô gái nữ sinh tầm thường, không có gì ngoài nhan sắc. Cuộc sống cuối cấp của cô ta đã gặp phải một vài trục trặc nhỏ. Liệu cô ta có sống sót được đến khi máu cô ta đổ? Skin of human, blood of virgin, Being given the permanent beauty Your soul is sold for Darkness Rise when your blood become your madness.• A normal girl student, having nothing but beauty. Her senior life facing a little challenges. Whether she can live until her blood is fallen? Skin of human, blood of virgin, Being given the permanent beauty Your soul is sold for Darkness Rise when your blood become your madness.…
Trong lúc nghe The reluctant heroes thì bỗng nhiên nảy ra ý tưởng về truyện này. Nói về những người chiến sĩ trong thời chiến. Việt Nam, 193 năm sau kì ' hủy diệt ' của thiên nhiên, sinh vật đều tiến hóa, con người dường như trở thành sinh vật yếu ớt..Đoàn đội "Thanh niên cứu quốc" là hy vọng của Việt Nam, họ bảo vệ lãnh thổ V́iệt Nam trước những sinh vật dị biến. ̀…
Ờ thì nếu được sinh ra trong gia đình quyền quý,sống sướng như tiên gọi là lá ngọc cành vàng.Dương Châu Hạ là con gái của tay buôn gỗ có tiếng,nhưng trong mắt ba mẹ cô là "lá" còn cái "ngọc,cành vàng" thì bay đâu mất rồi..!Lời nói của tác giả:Truyện này tui viết là just for fun thuii🐧 Văn của tui trẩu tre lắm,có chi tiết còn cringe..Nàng nào định nhảy hố thì đọc cảnh báo trước nhenn.Mấy nàng đừng toxic tuiii...😭…
Một vài các độc giả khi lướt qua có lẻ sẽ thắc mắc một đứa nhóc con 16 tuổi thì trãi đời được bao nhiêu nhở?Vâng, tớ không cố để trở thành một đứa trãi đời hay tự cho mình bất hạnh hay đại loại thế. Tớ chỉ muốn viết ra đây một vài bài học xương máu bản thân tự rút ra. Khiến cuộc sống này lạc quan hơn, cũng như khiến những bạn bước vào độ tuổi dậy thì nhìn cuộc sống mình bằng một khía cạnh khác. Nhất là các bạn đang cảm thấy đau khổ, tối tâm, lạc lõng hay trống rỗng ( hay là những bạn tận hưởng âm nhạc của Billie Elish ) mình không cố ý xúc phạm ai cả. Vì mình cũng là một đứa thích chìm đắm trong những bản nhạc buồn. Ý mình là độ tuổi mà suy nghĩ chúng ta trở nên phức tạp và mâu thuẫn.Disclaimer : tớ là một đứa đang trong quá trình hồi phục của 2 chứng bệnh tâm lý, trầm cảm và rối loạn ăn loại ( loại binge eating disorder ) topic ( sách, blog hay cậu gọi nó là gì cũng được ) "What I've learned at the age of sixteen" giống như một liều thuốc cũng giống như một quyển nhật ký trong quá trình chữa bệnh của tớ. Mong các bạn đang có cùng vấn đề sẽ đâu đó tìm được sự đồng cảm đâu đó trong topic này và đương nhiên là trở nên lạc quan hơn >~<.Dong dài thế là đủ rồi shall we star?…