Cành hoa năm ấy quá đắt ta phải mua bằng cả tấm chân tình
Dường như thế giới này đang chối bỏ sự tồn tại của tôi.Mẹ luôn ghét bỏ sự tồn tại của đứa con gái nàyCứ nghĩ mình chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời mặc cho có bị đánh đến sức đầu mẻ trán dù có bị mắng nhiếc đến cùng cực cứ như vậy những sợi dây vô hình lại trói buộc tôi lại như một con rối mặc cho bị điều khiểnChỉ hi vọng một ngày bà sẽ yêu thương mình Trớ trêu thay cơn cuồng nộ của bà lại một ngày bùng lênNhững cái tát cho việc nấu cơm không ngonTừng lưỡi dao sắc lạnh cứa vào da thịt non mềm khi vụng về làm vỡ đồ đạcBộ dạng điên cuồng ấy thật xấu xíLần đầu thấy gương mặt của cha cũng là giây phút ông chết dưới lưỡi dao của bàTôi luôn tự hỏi có đứa trẻ nào giống tôi cũng trải qua bi kịch giống mình không?Tôi thực sự rất căm hận thế giới nàyKẻ cứu rỗi khi nào mới xuất hiện?…