Shatou | Chuẩn Bị Sẵn Sàng Rồi Hãy Yêu Nhau
Truyện dịch fanfic Shatou…
Truyện dịch fanfic Shatou…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Hiện đại, gương vỡ lại lành, HE, OOC…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…
Vương tổng tài - Sa ngôi saoAU, OOC…
AU, HE, Lâu ngày sinh tình.…
Gương vỡ lại lành, HE, OOC, truyện ngắn.…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Gương vỡ lại lành…
Truyện dịch.…
Truyện dịch lưu lại nhằm tự đọc.…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
TẤT CẢ CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG.Mình lưu lại để đọc. Truyện dịch không chuẩn.…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…
Đây là truyện mình viết, không phải câu chuyện thật của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa.----Thể loại: AU, OOC, trinh thámCảnh sát & Chuyên gia tội phạm học //Cảnh trí núi non trong thiên nhiên xưa nay luôn ẩn giữa mây mù vạn trượng, trong sương khói nhìn thấy núi non trùng điệp, ta nhận ra phong cảnh cũng như đời người, đều có nhân quả riêng của nó. Qua bao năm tháng gặp lại, Vương Sở Khâm của hiện tại vẫn yêu Tôn Dĩnh Sa như ngày những nhành hoa đã tàn phai thuở ấy.Và nếu hôm nay, cô đã đủ dũng khí để đối diện những câu chuyện xưa, đủ kiên định để theo đuổi trận chiến này đến cùng, anh nguyện là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay cô. Mang theo thanh âm rồng ngâm vang vọng, ánh lên hàn quang lạnh lẽo, quét sạch mọi chướng ngại trên mọi nẻo đường cô bước qua. //A/N: Đây là một câu chuyện khá nặng về tâm lý và cấu trúc, nên mình sẽ cần nhiều thời gian hơn một chút để đảm bảo mọi chi tiết được xây dựng chỉn chu, đủ logic và giữ được tinh thần giọng văn mình mong muốn. Mình biết sẽ không thể cập nhật nhanh, nhưng nếu truyện được bạn lựa chọn đọc thì rất mong mọi người có thể kiên nhẫn và tiếp tục đồng hành với mình ; v ;Chúc Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa giải đấu mới và cả trên hành trình phía trước luôn vui vẻ mạnh khoẻ, vững vàng, và luôn kiên định với những điều mình theo đuổi. Và thật nhiều, thật nhiều may mắn, tốt đẹp.Chúc các bạn đọc thật vui.…
" Tôn Dĩnh Sa, anh bỏ lỡ em rồi."" Vương Sở Khâm, em đã đợi anh rất lâu…
cre: Asianfanficsauthor: rainbowIMtên gốc: 育儿记录 [综艺体]Hiện Đại - Nuôi Con - OOCThiết lập nhân vật:Sau Olympic Brisbane 2032, Tôn Dĩnh Sa giải nghệ, đảm nhiệm vai trò ủy viên Liên đoàn Bóng bàn Quốc tế.Vương Sở Khâm vẫn dẫn dắt đội tuyển nam với tư cách đội trưởng.Cả hai đều đã hoàn thành Double Grand Slam (Hai lần vô địch Grand Slam).Thời gian: Năm 2035, giải Grand Slam Bắc Kinh (Mở đầu câu chuyện). Vương Sở Khâm chuẩn bị cho Olympic 2036.Nhân vật chính: Tôn Hi Húc (孙希煦).Tên thân mật: Lai Áo (来奥) - Lion (Gắn với Olympic).Tên thân mật khác: Tiểu Húc (小煦).Tóm tắt nội dung:Hướng đi: Thiên về chương trình truyền hình thực tế (có phiên bản bình luận của netizen).Ngoài show: Toàn bộ là 🚗 (Nội dung riêng tư, đời sống vợ chồng).…
Sau khi giành HCV đôi nam nữ tại Olympic Trẻ 2018, Tôn Dĩnh Sa - cô em út được cưng chiều nhất đội tuyển quốc gia quyết định thổ lộ tình cảm với người đồng đội thân thiết: Vương Sở Khâm.Nhưng anh từ chối.Lý do? Không rõ ràng.Lời giải thích? Không tồn tại.Và sau đó... anh hẹn hò vs người khác.Shasha suy sụp, né tránh, lạnh nhạt.Còn Vương Sở Khâm - dù chưa từng quên ánh mắt hôm đó , lại chỉ biết im lặng đứng nhìn.Tình yêu mà cô ấy dành cho anh từng là ánh sáng.Giờ chỉ còn là vết bỏng âm ỉ kéo dài suốt năm thángNhưng... liệu một trái tim đã tổn thương có còn đủ dũng cảm để yêu lại?…
Author: 耶耶猫猫 (dy)Vào ngày Tôn Dĩnh Sa giành được danh hiệu cú đúp Grand Slam, Vương Sở Khâm đã có bạn gái.Trong bữa tiệc chúc mừng của cô, anh tự phạt ba ly rượu:"Sa Sa, chúc mừng cậu, đạt được điều mong muốn rồi. Tôi tự phạt ba ly, đi trước đây. Bạn gái tôi đến đón tôi về nhà rồi."Vào ngày cô đạt được ước nguyện, Vương Sở Khâm lại nói rằng anh đã có bạn gái.Vương Sở Khâm luôn nghĩ rằng cô là cánh chim yến không bao giờ chạm đất, chỉ mãi bay về phía trước mà chẳng hề ngoái đầu nhìn lại.Vậy nên, anh đã thề rằng cả đời này sẽ không còn bất cứ dây dưa gì với Tôn Dĩnh Sa nữa.Nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô, anh vẫn không thể hiểu nổi:"Tôn Dĩnh Sa, cậu khóc cái gì? Không phải chính cậu bảo tôi đừng đợi cậu sao?"…