Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một câu chuyện nhẹ nhàng, thơ ngây. Chút hài hước, chút sâu lắng của tuổi học trò sẽ làm người đọc như tưởng mình là nhân vật chính, cùng hoà mình vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời.Nội dung:Cô là một nữ sinh bình thường, cậu là thanh xuân của cô.Hai người gặp nhau lần đầu từ bé, nhưng cả hai không có ấn tượng gì với nhau. Hai năm sau, cậu trở lại làm hàng xóm của cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.P/s: Nếu ai đọc truyện của mình thì mình mong mọi người sẽ cmt, nhận xét về 'tác phẩm' của mình. Khen hay chê gì cũng được, mình chỉ hy vọng mọi người sẽ góp ý lịch sự vì mình yếu đuối lắm:((((Yêu mọi người <3…
Một chàng trai nhỏ ngốc nghếch mới ra đời bị rơi vào tầm ngắm của một con cáo già liệu có thể thoát khỏi không? Cùng đón chờ nhé!!! Tổng tài khốc suất thê nô công- ngốc nghếch, dễ thương, moe thụ.Lần đầu viết truyện chỉ có mục đích làm bản thân thỏa mãn đam mê, ai ko thích hoặc có góp ý gì cứ thẳng thắn nhé! haha, thực ra mk nghĩ sẽ ko ai đọc truyện này đâu!!!Truyện đơn giản chỉ có ngọt, ngọt, ngọt rồi sủng, sủng thôi!!!…
Tại một nơi nào đó trong tinh không...Có một người thanh niên anh tuấn phi phàm, mặc bộ đồ trắng với áo bào có những đường viền hình rồng màu vàng, tay đặt sau lưng đang lẳng lặng đứng nhìn vào một tấm gương đang trôi nổi trước mặt của mình.Nhìn những hình ảnh này nếu có người đứng bên cạnh chắc phải thốt lên kinh ngạc vì hình ảnh trong chiếc gương chính là hình ảnh trên trái đất, hình ảnh những người đang cúng bái, cầu nguyện vị thần tối cao của họ. Nhìn vào có thể thấy được những người này bất đồng màu da, tôn giáo. Họ đang cầu nguyện vị thần tối cao của họ có thể giúp họ vượt qua được tình cảnh diệt vong phía trước.Bên cạnh người thanh niên là một người thiếu nữ cũng mặc một bộ đồ với chiếc áo choàng màu xanh nhạt thanh tao và trên đó ẩn hiện hình ảnh những đóa hoa sen màu hồng nhạt, dung mạo tuyệt thế xinh đẹp.Người này cất tiếng hỏi người thanh niên "tại sao huynh không ra tay để cứu giúp những người đó?" Người thanh niên anh tuấn kia chỉ thở dài "tự gây nghiệt không thể cứu a!" nói xong phất tay, tấm gương biến mất, đưa tay ôm thiếu nữ vào lòng, thổn thức nói "bọn họ điều là con dân của ta, lẽ nào ta thấy chết mà không cứu a!" nói tiếp "nhưng đây là việc mà Thiên đạo đã định ra rồi, ta không thể nào thay đổi được, có chăng qua lần này, hy vọng sẽ tìm được người thích hợp." Thanh y thiếu nữ thở dài nói "nhưng ta vẫn rất đau lòng". Nói xong hai người dần tan biến vào hư khôn…