[Quang Thời] - Nắng
"Bầu trời xanh có áng mây trắngCậu là nắng, tôi là gió bay qua"Cảm ơn em, khoảng trời thanh xuân của anh.-…
"Bầu trời xanh có áng mây trắngCậu là nắng, tôi là gió bay qua"Cảm ơn em, khoảng trời thanh xuân của anh.-…
Một chuyện tình trong mùa thi của Choi Sungyoon và Lee Jangjun…
"Ta đã từng là hi vọng duy nhất của nhân loại trong 400 năm qua" •Thợ săn bóng ma•Lavender•…
Một chiếc textfic về GonDraw và TyphTee dù fandom đã dead 💀I fall for "công chúa" so 🤪…
Lịch đăng: Thứ 3, 5, 7 - Tác giả: Tích Quyên Luân(Siêu tóm tắt: Tôi ghét cậu, cậu ghét tôi, chúng ta ghét nhau. Nhưng hình như người ngoài không nghĩ thế.)Tịnh Anh ghét dân học tự nhiên nhất trần đời. Người lớn chỉ trêu có một câu: "Sau này lấy cháu của cô nhé, bạn ấy học chuyên hóa đẹp trai lắm!" là cô đã giãy nảy lên như bị ai ép uống nước cỏ dại. Chuyên hóa nghe đâu toàn trap boy, nói chuyện nhạt như nước ốc, chưa kể dân tự nhiên thì làm gì có chuyện biết ăn nói, đã thế còn kiêu căng. Trái lại, Quân ghét nhất những cô nàng mộng mơ, ướt át, toàn mơ tưởng đến ngôn tình, tâm trí lúc hở ra là bay vút như hidro, không để ai vào mắt, mà theo cậu không đâu tập trung nhiều những cô nàng như thế bằng chuyên xã hội. Hai đường thẳng song song, chẳng ai muốn chạm ai. Thế mà đời lại cứ thích đùa. Tình cờ, một lần trông thấy nụ cười trong xe ngày ấy, dưới ánh tà đỏ gạch khó quên...Còn Tịnh Anh, ngày hôm ấy chỉ định ghé nhà họ hàng chơi một đêm, nào ngờ vấp phải cả một vũ trụ rắc rối: từ mấy lời gán ghép nghe mà nổi da gà, rồi một cú ngã chạy ba chân khiến cô mất luôn hình tượng, rồi cả chiếc áo khoác đồng phục của ai đó khiến cô phải xuống nước làm culi không công,.. Từ hiểu lầm đến hiểu nhau. Từ trò chơi "truth or dare" đến cái ô rách bươm giữa trời mưa tầm tã. Từ lời nói vô tâm đến cái nắm tay dè dặt, chân thành.Câu chuyện là một chuỗi những mùa hè rực rỡ, nơi con gái không ngại cãi tay đôi, con trai chẳng ngại "sủa" giữa tầng ba, nơi bạn bè là gia đình, nơi không ai bị bỏ lại như nỗi sợ đã t…
"Hoa thu đừng rơi nữa"Bối cảnh: Hà Nội những năm 2017-2019…
Viên kẹo dừa vị việt quất được làm từ nghệ nhân @OhSeungGyu của @Tiệm Bán "Kẹo Dừa"…
Viên kẹo dừa vị matcha được làm từ nghệ nhân @Irina_nhng của Tiệm bán "kẹo dừa".…
TwoshotCouple: Vkook"em yêu anh, yêu đến không thở nỗi nữa".Truyện mình viết còn nhiều sai sót mong góp ý…
dành riêng cho những người con gái mình thương.…
Author: Echo"Là một niềm may mắn, là một cuộc gặp gỡ, là một sự cố gắng, là một niềm vui vẻ, là một biến cố, là một sự thay đổi""Là một lời hứa""Là một tình bạn mãi mãi"…
Một playlist 7749 cái AU cho Stony luôn "Nhảy múa" trong đầu mà mình không thể triển khai, nói cách khác là một tuyển tập các cốt truyện mà mình vẽ cho Stony yêu dấu.…
__________________Em đến với tôi vào lúc tôi chưa có gì trong tay, tôi và em chưa đủ trưởng thành để cảm thông cho nhau, một mối quan hệ toxic đầy cuộc cãi vã. Nhưng tôi đã giành hết những gì mình có cho em. Em là cả thế giới của tôi, trong mắt tôi chỉ có em dù tôi có trở thành dạng người như thế nào cũng không thay đổi được việc em là người tôi thương là người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi không ai có thể quan trọng hơn em"Làm ơn...""Chị xin lỗi..." Những dòng tin nhắn liên tục được gửi đi cô sợ rằng nếu chậm vài giây thôi sẽ không còn nhắn được cho em nữa"Chị yêu em hay những thứ trên người em?""Chị nhìn lại bây giờ xem chẳng khác gì như một cái rạp xiếc đâu""Chị từ bỏ đi đừng cố kéo dài thêm nữa" Cô cố gắng tìm mọi cách để giữ lấy chút hi vọng cuối cùng, cô không muốn mất đi đối phương dù có thế nào đi nữa cô không muốn từ bỏ "Em đừng đi chị sẽ không nói thêm gì cả""Tôi không cần chị, đừng nhiều lời nữa"Lòng cô như thắt lại khoé mắt đã ửng đỏ từ lúc nào những giọt nước mắt cứ liên tiếp nhau mà rơi xuống màn hình điện thoại cô không kiềm nén cảm xúc nỗi nữa.Giây phút này cả thế giới cô như sụp đổ chỗ trụ tinh thần của cô không còn nữa giờ đây chỉ còn khoảng đen vô tận lòng cô như có một lỗ trống vô hình không ai có thể thay thế…
Tác giả: Tô ÁngVăn án 1:Nàng là tiểu thư nhà quan gia ở thượng kinh có một cuộc sống bình dị, ngoài nhan sắc thì chẳng có gì. Người duy nhất thấy y ngứa mắt chính là con trai trưởng nhà Thừa tướng đã từ hôn.Giấc mộng mười dặm hồng trang của nàng đã bị tan vỡ, nàng thề cả đời này quyết không gả cho nhà quyền quý nữa. Nhưng khi chàng nam tử thu phong tễ nguyệt này xuất hiện thì nàng lại mộng mơ.Hắn ôm con thỏ nhỏ trên tay, sườn mặt tuấn tú áp vào lưng nó, dùng vẻ mặt hiền hòa hỏi nàng."Thịt kho tàu hay là hấp?"rn"Nướng đi, không thì mỡ quá" nàng chớp mắt đáp lại hắn.Dù không muốn đi trêu chọc vị vương gia phúc hắc này nhưng tâm nàng lại càng lún sâu, hóa ra không với tới không phải vì địa vị hay thân phận mà chính là lòng người mà thôi.Ngốc nghếch gặp thâm hiểm như vậy mới có thể thương yêu nhau đến đầu bạc răng long.Văn án 2:Thiên Tuế gia không muốn lên triều chuyện này văn võ bá quan cũng biết.Trước đó thì lấy cớ thân thể không khỏe mang nhiều bệnh tật.Sau khi thành thân lại chẳng hề thấy bóng dáng đâu, hắn lấy cớ khai chi tán diệp mà không lên triều.Sau khi ly hôn, hắn càng không muốn dùng cơ, viết tấu dâng vài chữ to "Nhàn thê đang trốn, không rảnh vào triều"Ly hôn thì cũng đã ly hôn rồi chẳng lẽ hắn không thể vẽ nàng đẹp thêm chút sao?-----Tên "Thiên Tuế sủng phi" là tên do mình đặt để dễ hiểu thôi. Vui lòng không tự ý dùng tên mà mình đặt. (truyện do mình reup, không viết, không edit)…
Tên Hán Việt: Khoái xuyên: phản phái nữ phối , nhĩ hữu độcTác giả: Long Cửu GiaEditor: Diệp Hồ Ly wordpress: https://diepholy.wordpress.com/xuyen-nhanh-nu-phu-phan-dien-co-co-doc/Văn án: Boss phản diện đều là người quyền cao chức trọng, ví dụ như:Tể tướng trẻ tuổi đau lòng vì mất đi người mình yêu; Đô đốc Cẩm Y vệ giết người không ghê tay; Đế Vương biến thái khi còn nhỏ chịu đủ mọi loại ức hiếp[1]; Kim chủ đại nhân làm mưa làm gió trong giới giải trí;....Boss phản diện đều có thân thế thê thảm, ví dụ như:Người mình thích chết; người mình yêu chết; người mình quan tâm nhất cũng chết!Hệ thống: "Khẩu hiệu của chúng ta là làm người phụ nữ sau lưng boss! Giúp đỡ boss làm việc lớn! Trợ giúp boss nghịch tập, đi lên đỉnh cao!"Đường Hoan: "Người thích tôi đều sống cô độc cả đời, người cưới tôi đều góa bụa[2] cô đơn, người để ý tôi đều hắc hóa thành biến thái, mẹ nó, tôi quả thực có độc!"[1]ức hiếp: dùng quyền lực, quyền thế bắt người khác phải chịu những điều bất công, oan ức.[2]góa bụa: góa chồng, góa vợ.…
"[...] Tao nói thật với tụi mày nhé, tao thà cặp với thằng này còn hơn cặp với thằng kia!"Đó chỉ là lời nói vô tình của cô thốt ra trên chiếc ghế nhựa màu xanh cùng với vài chai nước ngọt, địa điểm quen thuộc mà cô và hai nhỏ bạn hay tán gẫu sau giờ lễ, khi cô không ưa người đang đứng cặp với mình, nhưng cô không biết câu nói đó đã tác động thế nào đến cô sau này.Câu chuyện từ người dưng thành thích thích của cô nàng Linh Đan dành cho cậu Anh Kiệt vào tháng 6 năm 2023. Những sự trùng hợp cũng như những khoảnh khắc bên nhau, liệu hai người có tạo nên "khoảng khắc giao mùa"?Cùng đón đọc "Mùa hè năm ấy, cô và cậu" nhé, mọi tình huống đều dựa trên sự kiện hoàn toàn có thật.…
Trong cuộc sống thứ hai, bằng cách nào đó, cô lại bị ám ảnh bởi vị hôn phu của mình, người được cho là đã thờ ơ với cô.Emilia, con gái của một hầu tước, bị gia đình và vị hôn phu Reynid đối xử lạnh nhạt.Một ngày nọ, tại một bữa tiệc tối, công chúa để ý đến cô và đẩy cô vào vực thẳm mang tên "Sự phán xét của Chúa"...Khi tỉnh dậy, Emilia thấy mình trở lại ngày đính hôn ở tuổi 12.Cô được định sẵn sẽ bắt đầu lại cuộc sống mà không có lễ đính hôn, nhưng Reynid dường như đang hành động kỳ lạ.Vì một lý do nào đó, anh ta đến gặp cô mỗi ngày và nói rằng, "Anh không có ý định rời xa Emilia nữa", vì vậy có vẻ như mọi thứ đang tiếp tục phát triển theo những cách mà lần đầu tiên không thấy.…
Trái tim của Kazuha vẫn luôn thật tự do như một cơn gió. Có điều, đó chỉ là trước khi sự hy sinh dũng cảm của một người "bạn" , người mà từ lâu đã có một chỗ đứng thật lớn trong trái tim của Kazuha, xảy ra. Kể từ đó, Kazuha mới biết đóng cửa trái tim là gì, để không phải trải qua nỗi đau khó phai ấy thêm một lần nào nữa.Nhưng hình như...trái tim của Kazuha giờ đây như muốn "mở cửa" trở lại, thôi thúc cậu ấy đón nhận lấy mảnh tình cảm sâu đậm, âm thầm và cũng thật kiên cường từ chàng thám tử trẻ tài ba ngày nào."Cậu biết đó, cậu mang vison hệ Phong mà. Cậu đã từng nói cậu tự do tự tại như một cơn gió. Vậy tại sao cậu lại không để cho trái tim cậu bay nhảy một chút rồi để cho nó tự tìm đến nửa kia, tự tìm đến chân ái của mình?"…
Tên gốc: Dạy Dỗ Vị Hôn PhuTác giả : Tiểu YếtNhất công nhất thụ, 1×1, có ngược có sủng, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, hắc bang, sinh tử văn. Bá đạo lưu manh hoa cường công × Phúc hắc băng sơn mỹ cường thụCậu - Điền Chính Quốc là một tuýp người lạnh lùngLà một thiếu gia kiêu ngạoLà một người mà ở cái tuổi 17 đã sỏi đời hơn rất nhiềuSinh ra trong một gia đình giàu có, danh giá và quyền lựcTừ nhỏ cậu đã được dạy dỗ cẩn thận, được nhào nặn trở thành một tiểu thiếu gia, một người thừa kế hoàn hảo của gia tộcBiến cậu thành một con người thực dụng, đối mặt với thế giới đen tối của đồng tiền, sự tranh giành lợi ích không từ thủ đoạn của giới kinh doanhCậu thông minh, lạnh lùng, kiêu ngạo, đôi khi có chút kì quái, nhưng đôi lúc cũng rất ấm áp.Tuy nhiên đó chỉ là vỏ bọc để che đậy trái tim mềm yếu, để vùi lấp một kí ức đen tối ám ảnh từ thời thơ béChờ đợi, chờ đợi ai đó có thể mở cửa trái tim cậuHắn - Kim Thái Hanh, một thiếu gia ngang tàng, ngổ ngáoMột chàng Hoàng tử của ngôi trường trung học danh tiếngMột Kim Thái Hanh làm mưa làm gió ở Bắc KinhMột kẻ đào hoa, trăm ngàn ong bướm vay quanhMột kẻ không sợ trời không sợ đất, cầm đầu một băng đảng xã hội đenLạnh lùng, ngạo mạn, ngang ngược nhưng cũng rất trẻ con chính là hắnSẽ ra sao khi hai người có hôn ước???Couple: VkookNhân vật chính: Kim Thái Hanh - Điền Chính Quốc…
"Sel, đừng bi quan nữa. Được không? Vì anh! Một lần thôi em. Xin em đừng như thế nữa" Chàng trai đôi diện ôm tôi vào lòng. Cả người như đang khẽ nức nở. Anh cứ ôm tôi mãi, ôm mãi. Dường như anh cũng không có ý định buông.*Cốt truyện không giống bản gốc.OOCĐây là lần đầu tiên mình viết truyện, cũng là lần đầu viết về đồng nhân HP nên có sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý. Đừng buông lời cay đắng.…