Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
* one - short nhưng mà mỗi fic sẽ có số chương tùy vào tâm trạng tác giả😋.* các fic chủ yếu sẽ liên quan đến mưa, vì tác giả thik mưa ( sẽ có tí hoài niệm nhaaa)* tuôi chỉ đăng trên đây thôi nha, đừng ai đi "hốt" idea của tui nha, tội tuôi🥰* truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả, ko gán ghép lên người thật.…
"Chúc mừng cậu đã mang thai được 2 tháng, đứa bé phát triển rất khoẻ mạnh "Lý Minh Hưởng vui vẻ chúc mừng La Tại Dân ngập ngừng nói "T-Tôi muốn bỏ đứa bé...""Tôi khuyên cậu nên suy nghĩ lại cơ thể cậu rất yếu nếu bỏ đứa bé đi,.. về sau cậu sẽ không thể nào có con được nữa"Lý Đế Nỗ nắm tay cậu " Em đừng bỏ con có được không? Tối hôm đó tôi sẽ chịu trách nhiệm"…
một luật sư trẻ tuổi với vấn đề tâm lí và một rockstar đầy tai tiếng dường như là sự kết hợp điên rồ nhất trên đời. nhưng hai tâm hồn cằn cỗi ấy lại trao nhau những tia sáng ấm áp đến kì lạ "anh dường như chẳng thở nổi nữa""vậy hãy chạy trốn cùng em nhé, hyung"…
Nhà thơ Hồ Dzếnh từng viết:"Tình mất vui khi đã vẹn câu thềĐời chỉ đẹp khi hãy còn dang dởThư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗCho nghìn sau ... lơ lửng ... với nghìn xưa"Một câu chuyện cả hai cùng yêu nhau thầm nhau. Một người không dám bước qua, một người luôn cho rằng chúng mãi mãi là bạn thân.…
Ngươi--là ai?"Ta a? Ta là hồn ma, cũng chả biết nữa"Sức mạnh của ngươi--là gì?"Sức mạnh của ta? Ta cũng không biết--ta chỉ biết, ta rất mạnh--"Tại sao ngươi luôn xoã tóc?"A? Ta cũng không biết nữa--chỉ là ta cảm thấy để vậy rất đẹp nha.."…
Phượng hoàng đỏAuthor: Wendy Category: đồng nhân văn, trọng sinh, đam mỹ, 1x1, trước ngược sau ngọt, HEDựa theo MV video nhạc của Adam Lam "Yêu thôi đừng yêu quá"…
Đây là những mẩu chuyện mà tui tự mình nghĩ ra hoàn toàn không phải sự thật. Viết ra những mẩu chuyện này giống như cách tui đang tự động viên bản thân rằng : "Các anh sẽ sớm trở về thôi, ngày chúng ta gặp lại các anh sẽ không còn xa nữa". Chẳng cần biết ngày mai sẽ thế nào dù việc gặp nhau có gian nan nhưng trái tim nhỏ này nguyện vì các anh mà đấu tranh!…
"Tuổi trẻ giống như một cơn mưa rào. Dù cho chúng ta từng bị cảm vì tắm mưa nhưng vẫn luôn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa" Những suy nghĩ của tôi về tuổi trẻ của chúng ta. Có thể nó còn nhiều thiếu sót nhưng hy vọng bạn sẽ tìm được một phần của mình trong những câu chữ của tôi.…
Fic: Believe Me!Au: tuôi ngen ^^ Fb: Đúm'ss Chó'sCouple/Character: HunHan ChanBaek và 1 số diễn viên khác chưa xác định ^^ Đừng cop fic đi đâu cả~ cũng đừng cop ý tưởng của au :(((( các bạn đọc nhưng đừng thêm chữ "chùa" phía sau nha =))) Vì đây là fic dành cho hủ nữ. Ai k thích có thể click back ^^…
người tôi (từng) yêu______________________✧ cuộc đời vốn tràn đầy sự nuối tiếc, nuối tiếc hoặc sẽ như một vết sẹo mãi không lành, hoặc là động lực để ta bước một chặng đường mới✧ liệu cả hai vượt qua được, hoặc lựa chọn dừng lại chỉ là điều mà mình cảm thấy phù hợp hơn✧ iu hai sốp ruler với lehends nhiều lắm…
"Tiểu Cửu_Cả đời này tôi sẽ là chỗ dựa của em, từ nay về sau sẽ không còn tổn thương nữa""Châu Kha Vũ_Cảm ơn anh vì đã xuất hiện trong cuộc đời em. Anh vô tình trao cho em một tình yêu,em nguyện ý đáp trả bằng cả cuộc đời này!"**Đây là fanfic ,không nhằm đặt vào người thật!…
VẾT XƯỚC TRÊN MEN GỐMTại làng gốm Bát Tràng đang đứng trước nguy cơ mai một, Lĩnh Bảo - chàng nghệ nhân trẻ với đôi bàn tay nhuốm màu đất sét, cố chấp gìn giữ lửa nghề cha ông - đã có cuộc "va chạm nảy lửa" với Quang Minh, nhà thiết kế tài năng từ thành phố, mang theo tham vọng thổi luồng gió mới vào những giá trị truyền thống. Từ hai thái cực đối đầu, giữa những tranh cãi về cách tân và bảo tồn, một mối duyên trớ trêu và một tình yêu đồng giới bất ngờ nảy nở, mãnh liệt tựa lửa trong lò nung.Nhưng hành trình của họ không chỉ có đam mê sáng tạo, mà còn là chuỗi ngày "ngược tâm" với những hiểu lầm chồng chất, áp lực từ định kiến khắc nghiệt của gia đình và xã hội, cùng những lần chia xa tưởng chừng như tuyệt vọng. Liệu tình yêu của Lĩnh Bảo và Quang Minh có đủ mạnh mẽ để vượt qua bão giông, để những "vết xước" đau thương trên thứ men tình cảm của họ trở thành minh chứng cho một mối liên kết càng thêm bền bỉ, độc đáo và rực rỡ hơn sau khi được tôi luyện qua muôn vàn thử thách?…
Gửi tôi của những năm tháng sau này."Cô ấy sai rồi.""Sẽ có lần như vậy, bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời.""Hình như thanh xuân đã nợ mình một Dư Hoài.""GẶP LẠI NGƯỜI MÌNH TỪNG THÍCH, CẢM GIÁC THẾ NÀO ?!""Anh sẽ cưới em chứ?""Đừng khóc.""Những người không trở về nữa."....."Tôi chia tay rồi.""Em yêu à, anh xin lỗi, anh phải kết hôn với người khác rồi.""Bệnh kiều."________Những câu chuyện khác nhau, những con người khác nhau. Hạnh phúc hoặc thương tâm.Nhưng mong bạn, sau này nhất định phải hạnh phúc! ________Ở đây có nguồn hoặc không có nguồn vì mình không nhớ, nếu bạn nào biết có thể nói cho mình không? 🌼…
Vào đầu năm lớp 6, khi mình bắt đầu học một ngôi trường mới, học với các bạn từng học chung với mình vào năm lớp 5 và các bạn trường khác. Mình nhớ lúc đó vào lúc xếp hàng vào lớp, có một bạn đứng nói với mình rằng :" ê nãy tui thấy thằng k viết tên bà vào cây thước của nó á". Sau khi tui nghe vậy tui cũng hoang mang không biết có thật hay không. Nhưng bắt đầu từ đó lúc nào tui cũng để ý nó, quan tâm nó nhiều hơn. Mấy ngày sau có lẽ tui đã thích nó thật, tui luôn cố gắng làm nó chú ý về tui như học giỏi... rồi sau đó tui lại về nhà gan dạ dám nhắn tin với nó. Tui luôn để chế độ tắt thông báo vì mỗi lần nó nhắn thì tim của tui lại "nhảy" bình bịnh. Đợi một hồi sau khi nó nhắn tui thì tui mới rep lại. Lớp 6 có vẻ tui vẫn còn thích nó chưa hề có sự ghét nó. Nhưng đến giữa học kì 2 năm lớp 7 tui lại thực sự "ghét" nó. Mọi nguời có biết vì sao không. Đó là vì nó cũng ghét tui, tui lại gây phiền cho nó, nó block tui mặc dù tui có xin lỗi nhưng nó vẫn block... Sang đến ngày Hội chợ Xuân của trường tui thì nó lại đi nói với bạn của tui là :" M nói với con ng là t k thích nó, kêu nó đừng thích t nữa". Tui biết là tui có gây phiền cho nó nhưng lẽ nào lại hèn đến mức không dám nói trực tiếp trước mặt của tui. Có lẽ đó là lí do tui ghét nó. Nói chung rằng sự thất bại trong việc thể hiện với crush đó là làm phiền crush, cho dù bạn học giỏi đến đâu thì nó cũng không thích bạn đâu. Đến bây giờ tui đã uncrush nó có lẽ tui sẽ không dám crush ai nữa.…
Patrick McReary, một hoạ sĩ tài năng nhưng không gặp thời và bị bạn bè tị nạnh. Anh đam mê vẽ tranh huyền bí và thường gặp ám ảnh về giấc mơ nàng thơ của quỷ "Leannan Si", một ác quỷ si tình trong tiềm thức của người Ireland. Mọi chuyện bắt đầu khi Patrick quyết định hoạ bức hoạ "Cô gái bên rèm cửa" nổi tiếng, mở đầu cho những ngày cực lạc và tàn khốc sau đó...…
"Đó đã là ngày tôi cảm thấy rất hạnh phúc.Lễ cưới của chúng tôi - Yang Yoseob và Park Jiyeon.Nhưng nó đã trở thành một thảm cảnh và mang theo cái chết"Flash"Jiyeon cô phải đi rồi,chậm chân cô sẽ mãi mãi không thể siêu thoát,đừng níu kéo nữa""Xin chị,chỉ 20 ngày thôi"…
Giấc mộng thanh xuân đẹp đến nỗi không muốn tỉnh dậy" Thời học tiểu học ta mơ tưởng về thanh xuân sơ trungThời sơ trung ta mơ mộng về tình yêu cao trungThời cao trung ta tưởng tượng cuộc sống ở đại họcKhi trưởng thành ta lại mơ về những năm thanh xuân đã trôi qua"Bìa: @_-Ryo-_…
1 tình yêu, này nở dựa trên sự nhí nhảnh,ngây ngô, trong sáng, nhưng cũng k thiếu những rắc rối, vướng mắc.....=> 2 đứa ngồi cùng bàn, 1 đứa đc mệnh danh là "Bác học hai lúa", 1 đứa khác lại là "hotboy lạnh lùng". Liệu 2 đứa có thể vượt qua mọi sóng gió, thử thách và rào cản để đến bên nhau k? Cùng đón đọc "đồ tồi, sao cậu cứ ám tôi hoài vậy hả?" xem nhé!!! :) ( Đây là lần đâu tiên Tít viết truyện, còn nhiều vướng mắc , mong mọi người đọc, ủng hộ và góp ý nhé! )…
"ngày xưa bốn anh em con ở trong bụng mẹ đá banh, trốn tìm vui lắm, tự nhiên anh hai bữa đó đá trái banh đi đâu mất tiêu, xong ảnh đi tìm rồi chui ra trước...." đây là câu nói của con út, năm đó nó ba tuổi. Tuổi thơ của tôi bắt đầu từ đó, từ những cái ngày mà sau này nhớ lại ai cũng bắt đầu từ hai chữ "ngày xưa". Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về tuổi thơ của mình, tôi sẽ trả lời cho các bạn câu hỏi còn dỡ dang:"tuổi thơ tôi có gì?"…