Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
----"Cậu lại nhìn người ta nữa rồi đó, Tsukki.""Không phải. Chỉ là... cậu ta nhìn ngốc thôi."Không ai biết từ bao giờ, giữa những đường chuyền và những lời cà khịa, một điều gì đó đã lặng lẽ bắt đầu.________văn cũng tạm mong mí bạn đừng chê. Không tránh khỏi bị OCC nhưng tui sẽ cố để hạn chế OCC nhất có thể…
Tác giả : Nhungg Ohh (gọi là Tí nhé)...Hắn - Phác Xán LiệtCậu - Biện Bạch Hiền.."Chấp nhận lời yêu của tôi chứ.""...Bao lâu.""4 tháng.""Thành giao.".."Tôi đi đây.""Không tiễn.".."Biện Bạch Hiền. Quay về bên anh được chứ.""Dạ"..Dù với người khác, em là kẻ bỏ điThì với anh, em là cả bầu trời.Đọc nàoFollow me?…
Những chuyện vụn vặt bình thường hằng ngày, đôi lúc trẻ con, đôi lúc sâu lắng giữa bạn và Yoongi.Yoongi vẫn thế, vẫn là idol, vẫn sáng tác nhạc, đôi lúc vẫn phũ như thường.Bạn là một cô gái đang theo ngành Mutilmedia, là một người đầy sáng tạo cho nên suy nghĩ luôn bay tận mây xanh và đôi lúc có những hành động không ai giải thích được.…
Cô lesbian luôn mơ ước được công khai giới tính thực, được mọi người đón nhận và tôn trọng quyền của con người. Đưa người đọc về quãng thời gian mà cô "nhận ra" con người của chính mình khi cô gặp phải người con gái mà cô thích. "[...]Đồng tính không phải được phát minh ra, mà nó là bản chất của con người" --------------------- Hillary Clinton…
*Nghiêm cấm -Không dành cho những thanh niên nghiêm cmn túc. ^_^-Nếu đã đọc mà vẫn xem thì chứng tỏ bạn là một người rất "GAN DẠ". 👍-Đọc thấy không hay thì dừng ngay tại chỗ, ngay đó, ngay chính đó và mời "CLICK BACK". 👌-Truyện có thể không hay nhưng vui lòng đừng chửi bới, ném đá. 😘KHÔNG DÀI DÒNG NỮA VÀOOOO... (●'◡'●) ❤…
Câu chuyện xoay quanh về cô gái Trần Hà Ngọc - siêu dễ tính, tốt bụng, siêu hậu đậu, đặc biệt là rất mê trai. Và anh chàng hơi kiệm lời Tân Địch Luân. Cuộc sống "nhạt nhẽo" của anh chàng Địch Luân bước vào trang mới khi vào năm 11 khi cô nàng Hà Ngọc chuyện đến. Cuộc sống vốn dĩ nhẹ nhàng nhưng khi gặp cô trở nên ồn ào và "vất vả" hơn! Chuyện như nào thì mong mọi người đón xem nhé! Lần đầu mình viết nên mong có thiếu sót gì mọi người góp ý ạ. Cảm ơn ạ.…
Bạn thích một câu chuyện tình yêu học đường trong sáng; đầy ấm áp, rung động nhưng xen lẫn chút cay đắng cùng giọt nước mắt? "Rốt cuộc cậu là ai? Tại sao lại hôn tôi?".."Còn đâu danh hiệu ngọc nữ của tôi chứ?"..."Chờ đó. Tên ác ma gia hỏa nhà mi."..."Tôi thích cậu".."Đừng đi... đừng đi mà".…
" Chu Tử Anh sẽ chẳng thoát khỏi tay bổn công tử chạy đường nào cho thoát khi cô phải lòng ta , sẽ thành nữ nhân của ta" " Ngươi nói ta phải lòng ngươi...ta còn chưa giới tính ta là j mà phải lòng ngươi , xem ra cách ăn nói hàm hồ của ngươi chẳng bỏ đc vậy thì để ta dạy ngươi một lần nữa " Tại hạ muốn lấy thể diện xíu mà mong đại hiệp tha lỗi "…
Giống như tiêu đề, tôi hay mơ những giấc mơ kỳ lạ. Nay tập viết nhật ký để lưu lại và cũng để chia sẻ nếu ai đó có hứng thú. Mọi chuyện tôi viết trong Truyện "Nhật Ký Những Giấc Mơ Kỳ Lạ" đều là của tôi, mơ sao viết vậy không hề hư cấu, vẽ nên hay đạo của ai. Vì là mơ nên sẽ có rất nhiều chi tiết phi lý nên xin không tranh cãi đúng sai dưới lập luận logic khoa học hay thực tế. Cám ơn bạn đã ghé đọc. ❤…
Câu chuyện kể về Dane - một ca sĩ trẻ nổi tiếng người Nhật - đang làm mưa làm gió khắp năm châu bỗng dưng tuyên bố sẽ giải nghệ ở tuổi 18 để tiếp tục con đường học tập ở Anh quốc. Tại đây cậu bắt đầu cuộc sống sinh viên khốn khổ nơi đất khách quê người, đối đầu với những rắc rối hết sức đời thường và tình cờ kết bạn với những kẻ "quái lạ", "lập dị", "ăn bám". Nhưng hơn hết, tại chính xứ sở sương mù này, Dane đã gặp Lacie - một cô gái xinh đẹp nhưng khá là kì lạ. Cuộc gặp gỡ của họ đã tạo nên một cậu chuyện có vẻ đời thường nhưng lại "điên rồ" một cách khó hiểu, cuộc sống của Dane vốn đã chẳng yên bình nay lại càng "đảo lộn" hơn.Nhưng đây không phải là câu chuyện đời thường kể về cuộc sống của những cô cậu sinh viên sống tại Anh quốc này. Đây là một cậu chuyện kể về những con người của âm nhạc - cái cách mà họ sống, cách mà họ trưởng thành và chiến đấu cho niềm tin của chính mình. Những bản nhạc viết nên số phận của họ không hề hoàn hảo như người ta lầm tưởng. Một câu chuyện về những hy vọng xa xôi hay là những giấc mơ hão huyền? Họ thật sự là ai? Họ đang nghĩ gì? Những câu hỏi và khúc mắt sẽ dần được giải đáp. Những bản nhạc không hồi kết sẽ được tiếp nối qua từng chương truyện. "Có hay không một kết thúc đẹp?"…
Tác giả: Cổ LinhEdit: Nhật Nguyệt NhiBeta: DựcNguồn convert: Diễn đàn Lê Quý ĐônNguồn post: Trúc Lâm sơn trangVăn ánGiai nhân và quái vật thì giỏi cái tép khô gì?Vị hôn phu "chưa từng gặp mặt" của nàng mới là giỏi! Hắn chẳng những có "độc nhãn long", mặt sẹo, chân thọt, toàn thân trên dưới đều một đống khuyết điểm! Cũng may kiến thức nàng sâu rộng, căn bản không đem những thứ này đặt vào trong mắt...Ách... Thật ra là bởi vì nàng thừa cơ chạy đến Giang Nam làm xằng làm bậy! Cho nên, khi cha vừa hỏi ai muốn đi lấy thân báo đáp kiêm báo ân, nàng đương nhiên giơ tay xung phong làm người đầu tiên! Nhưng mà, cha và tỷ tỷ cũng không chừa cho nàng chút mặt mũi! Dám cố ý xem nhẹ sự tồn tại của nàng, còn tăng thêm ngữ khí nói -- "Ta là muốn đi báo ân, không phải đi báo thù!"... Ô ô ô...Nàng mặc kệ! Dù sao các tỷ tỷ đều không muốn đến đó, nàng đành phải chịu thiệt thòi một chút. Đầu tiên dùng sắc đẹp mê hoặc hắn, lại dùng tình yêu đi cảm hóa hắn, khiến cho hắn có lòng tin sẽ lại thấy ánh mặt trời.Hắc hắc! Nói thật ra, nàng thấy phu quân của mình rất dũng, rất mãnh, rất lợi hại! Vào đêm động phòng hoa chúc, nàng chẳng qua là đem hắn trở thành cái gối ôm ôm một chút! Hắn liền không ngừng, tiếp tục, càng không ngừng đem nàng ăn một lần lại một lần, còn ăn thành nghiện! Hắn không biết nàng được xưng là "nữ ác ma" ở phương Bắc, quỷ thấy cũng phải sợ sao? Nói lầm bầm! Nàng lập tức quyết định cho hắn nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, cho hắn biết sự lợi hại của nàng...…
Bài viết này không mang tính kích dục. Nếu đã bước vào thì bạn hãy đọc hết nó. Để chiêm nghiệm về những yêu đương, về đúng hoặc sai.Anh vẫn cứ nạt em. Như tát. Trong điện thoại. Cứ như em làm một ***không bằng. Ngon thì bao em đi, cả đời.Em không phải là gái, nhưng em ngủ với anh. Dần dà, từ một đứa con gái ngoan hiền, em đã trở thành một người đàn bà hư lúc nào không hay. Anh thì vẫn cứ đi đi về về với rất nhiều đứa con gái như em. Mà không, họ cũng khác em. Họ đâu có yêu anh, nhưng vẫn ngủ với anh. Họ xinh đẹp sắc xảo, thậm chí còn quỷ quyệt. Còn em, em chỉ là một đứa con gái bình thường, không son phấn nhiều, và chỉ yêu mỗi một mình anh.Em luôn làm tốt nhiệm vụ của mình - ở trên giường. Cũng bởi anh bảo rằng "Yêu là cho nhau tất cả" . Những môi hôn nồng nhiệt, mùi đàn ông, mùi đàn bà hòa lẫn vào nhau. Anh mân mê. Em sân si. Nhiều lúc em tự hỏi : Tình yêu này là gì vậy anh ? Là những lần thỏa mãn chung đụng xác thịt hay đáp ứng yêu cầu nhục thể cho nhau ?Anh là gì , là gì, là gì ? Mà gọi thì em phải đến ! Anh là một người rất quan trọng trong trái tim em.Em là gì, là gì, là gì ? Mà phải nhiều lần bị anh giày vò thân xác ! Hay em trong anh, chỉ là một đứa con gái hư nhơ đục, phong trần.Em không chịu nổi nữa, những lần quấn lấy nhau đến phát chán. Em thấy kinh tởm chính mình. Khinh miệt bản thân bởi vì em hư hỏng quá. Hư hỏng vì yêu anh.Nhưng. em không biết nữa, em không muốn rời xa anh, bởi vì em biết, anh chưa từng yêu một người con gái nào thật lòng, và vẫn luôn hi vọng rằng : Biết đâu đấy, một ngày nào đấy ....…
“Tuyết nhi!!!”“Anh còn trở về đây làm gì, người mà anh yêu đã chết từ 3 năm trước rồi….”“Thật xin lỗi. Là chính tay anh bóp chết tình yêu của hai người…”“Thấy gì không, là nhẫn, tôi sắp cưới rồi…”“Thật xin lỗi em, Tuyết nhi… Thật xin lỗi…”...“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”“Tại sao lại tự mình quyết định cuộc đời của em?”“Tình yêu của em phải do chính em quyết định mà”“ Tại sao? Tại sao?”...“Gặp anh…rồi yêu anh… là điều đau khổ và hối tiếc nhất của em, nhưng đó lại là đoạn hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của em.”“Tại sao anh không xuất hiện sớm hơn?”“Không!”“Là tại sao em lại tìm thấy anh muộn như vậy?”...Đây thật ra chỉ là một câu chuyện trong tưởng tượng của tôi: một chuyện tình buồn. Chuyện tình của những kẻ ngốc trong tình yêu. Nó chỉ là một chút suy nghĩ của tôi về tình yêu. Là bởi vì trong tình yêu, theo tôi, phải có sự cố gắng từ cả hai phía, phải tự hỏi mình trong lập trường của đối phương. Tình yêu cần sự tin tưởng và thấu hiểu. Và cũng bởi vì trong tình yêu còn có một thứ gọi là hi sinh – thứ mà ta không cầm không giữ được, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Có lẽ là do nó vô hình như vậy nên đôi khi, trong tình yêu, người ta không nhận ra nó, người trong cuộc thì u mê, không phải sao. Có thể, câu chuyện này đã hoặc đang xảy ra ở đâu đó trong thế giới này. Cũng có thể nó đã từng có tác giả có suy nghĩ giống tôi và được làm thành một tác phẩm khác rồi. Chỉ là mong các bạn đọc và coi trọng công sức của tôi.…
Hai phủ Giang Tống nhiều đời giao hảo, Tống Vãn chưa sinh ra đã được đính hôn với Giang Hành Giản. Hai người là thanh mai trúc mã, nàng bị vây ở nơi hậu trạch, mọi thứ nàng học cả đời cùng lắm cũng là để chuẩn bị cho việc trở thành dâu thảo Giang gia.Thiếu niên tiên y nộ mã chí hướng cao xa, chưa đủ nhược quán đã tới biên quan kiến công lập nghiệp. Trước khi đi, Giang Hành Giản tự tay cài trâm bạch ngọc cho nàng.Một câu "chờ ta" khiến Tống Vãn khắc ghi vào lòng, cho dù hắn có chết trận sa trường nàng cũng khăng khăng ôm bài vị gả vào phủ Thành Dương hầu.Nàng vì thiếu niên được giấu nơi đầu quả tim mà thủ tiết 6 năm, nhưng lại chờ được Giang Hành Giản mang theo người hắn yêu về kinh. Lời nói và hành động của người hắn yêu lại vô cùng kì lạ, mùa hè nàng ta chế băng, tạo súng đạn giúp Hầu phủ lên như diều gặp gió.Tống Vãn nhìn hắn ôm ấp âu yếm người kia, cho thiếu nữ ấy muôn vàn sủng ái. Cũng nhìn hắn tự tay cướp đi quyền quản gia từ trong tay nàng để đổi một nụ cười của mỹ nhân.Thế gia chưa từng có nữ nhân hòa li, Tống Vãn vứt bỏ mọi thứ rời khỏi Hầu phủ, lại bị một nam nhân li kinh phản đạo hoành hành không cố kỵ quấn lấy.Ai ngờ Giang Hành Giản lại tỉnh ngộ.Giang Hành Giản: Tống thị sống là người của ta, chết cũng là ma của ta.Thẩm Thiên Duật: Ngươi tìm ma của ngươi, ta muốn A Vãn của ta...Tóm cái váy lại là GƯƠNG VỠ KHÔNG LÀNH đó :b…
" "Mày muốn gì?" "Mày sẽ làm gì sau này?" Là những thứ lởn vởn trong đầu tôi nửa tháng trở lại đây. Tôi sinh ra trong một gia đình ba đứa con; tôi là cả. Cũng là đứa ốm yếu yếu ớt nhất trong ba chị em. Ba mẹ tôi nói vậy đấy. Cũng vì thế mà họ luôn muốn an bài trải sẵn một tấm đệm lông dưới mỗi con đường mà tôi đi. Mỗi lựa chọn của tôi họ đều thay tôi ngẫm nghĩ. Để rồi tôi tự hỏi mình có thể làm gì? Tôi sinh ra để làm gì khi tôi chẳng giỏi giang xinh đẹp gì. Chậm chạp và không nhạy bén. Không khéo ăn nói không có tài cán gì đặc biệt. Hơn hết tôi rất hậu đậu lông bông và không thể suy nghĩ thấu đáo, sắc sảo hay chín chắn. Tôi làm được gì? Khi đang ở tuổi 20 không bằng cấp, không mối qua hệ xã hội. Thật sự đôi khi tôi cảm giác mình như 1 thứ đồ thừa thãi sinh ra là một món đồ vô dụng gây tai vạ cho kẻ khác. Ba mẹ tôi cũng nói vậy rằng ai gặp phải tôi là điều xui xẻo nhất. Một cuộc sống đầy tẻ nhạt và lấp đầy bằng hai chữ "thì ra" dù trong thâm tâm đã sớm đoán ra trước đó. Gần đây, mẹ tôi nhờ người mai mối cho tôi một người ý muốn tôi kết hôn. Cũng vì thế mà quá trình nhìn nhận lại cuộc sống và ngộ ra của tôi bắt đầu."Câu chuyện này là một không gian để nhân cách con người lên tiếng. Những nỗi đau tổn thương hình thành. Vì vậy mà sai lầm. Nhưng cũng vì thế mà con người ta nghiệm ra nhiều thứ. Đôi khi sẽ có người bắt gặp bản thân ở đây. Thông điệp muốn gửi nằm trong chính câu chuyện.…
"cậu không hỏi tại sao ngày mai mình đi à?" cậu tay vẫn nắm lấy tay tôi. ánh mắt cậu nhìn tôi tha thiết như thiên thần quyến luyến một thứ vô nghĩa trên trần đời này. tôi lắc đầu, tôi không muốn nghe để rồi đau khổ, tôi chỉ muốn cùng cậu tận hưởng hết những giây phút cuối cùng của hai đứa thôi. "mình muốn ở bên cậu." vỏn vẹn như vậy, lời của tôi muốn nói với cậu chỉ như vậy. đó là thứ tôi muốn, cũng là thứ tôi cần, ánh mắt cậu cười nhìn tôi khiến trong lòng tôi lại rạo rực.@-dulciened gửi đến @_anamnesis_lấy nguồn cảm hứng từ bài hát "dưới con mưa" khói - helia(12/04/2020)…
Hiroyuki Hayakawa ,một thần đồng cờ vua kiệt xuất, một "nhà vua" tương lai. Tuy nhiên, sau những biến cố để lại thương tổn về tinh thần nặng nề ở trong quá khứ, cậu giờ đây đang vật lộn với cuộc sống của một nam sinh cao trung và đã từ bỏ sự nghiệp cờ. Bất đắc dĩ chung lớp với một người bạn cũ từ quá khứ, liệu Hayakawa có thể thoát khỏi những ám ảnh về các sự kiện ở quá khứ và bước tiếp?…
"Tớ không muốn bạn cảm thấy bất an khi yêu tớ. Việc đó khiến tớ buồn""Tớ thích bạn lâu vậy rồi. Rất muốn cho bạn biết, nhưng cuối cùng vẫn sợ hãi đứng im"---------An có một cô bạn. Gọi là Gia. Gia nói cậu ấy thích một chị gái. Đã thích 5 năm rồi. Người ta vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Gia.----------Đàn anh lớp vẽ luôn vẽ đi vẽ lại chân dung một người."Đó là ai vậy hở anh?"Đàn anh cười"Người đàn ông đời anh đó""Ồ! Thế sao em vẫn chưa gặp qua bao giờ?"Đàn anh cười buồn"Vì anh ấy không còn ở đây nữa"…
Một bó hoa diên vĩ tím để nói với người ấy rằng," anh là người tài trí, em vô cùng ngưỡng mộ " điểm thêm một vài hoa màu xanh để gửi thông điệp táo bạo" em đã rơi vào mê cung tình ái và không ngừng hi vọng "Nếu như mỗi phút giây nghĩ đến anh có thể quy đổi thành một cánh hoa diên vĩ, có lẽ thành phố hôm nay sẽ ngập trong màu tím mộng mơ.Năm em 17, chú 27...chúng ta gặp nhau! Chú là cảnh sát cơ động, còn em chỉ là một cô bé học sinh ngây ngô ngây ngô. ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên trong buổi cơm chiều ấy, em trúng tiếng sét! và rồi rất nhiều năm sau đó tiếng sét năm nào vẫn đi theo em mãi."Thi tốt chứ em!"" dạ tốt ạ, ủa sao chú biết face cháu hay quá"" sao lại gọi chú? nhìn già lắm hả Kiều, gọi anh thôi""...."----"Chú có bao giờ thả thính em chưa?"" có chưa nhỉ?"" có hay không? ""CÓ"Không phải sai lầm nào cũng có thể sửa, giọt nước tràn rồi làm sao lấy lại đây. Có những người một lần quay lưng là mãi mãi không bao giờ gặp lại... rất nhiều năm của sau này khi em học được cách yêu thì anh đã biến mất trong biển người vô tận!" em xin lỗi, em đã rất cố gắng không nhớ về anh nhưng..."" xin lỗi! anh có bạn gái rồi"…