tuổi 20
suy…
suy…
Có những người bước vào đời ta như nắng sớm. Ấm áp, dịu dàng... rồi biến mất trước khi ta kịp giữ chặt một tia sáng cuối cùng.…
về chuyện ngày dài trên con xe tắt máy, vài kỷ niệm đẹp hai ta bắt lấy.…
"quang anh ơi, anh dạy em đánh trống được không?"_______"anh thích duy, mình hẹn hò nha?"_______"giờ em nên đối diện với anh bằng thân phận nào? thầy dạy trống hay người yêu cũ?"…
"Em sẽ trả anh về với biển người, là sáng suốt và cũng là tình yêu."Muốn một lần, được anh ôm trong lòng.Nếu giây phút đó là anh yêu em, thì em có thể đáp mình cũng yêu anh rồi.…
"Nguyện làm hướng dương để mãi hướng về em"…
mỗi ngày một câu chuyện.…
Năm tháng ấy, có một Quang Anh vì Đức Duy mà thay đổi từ một cậu bé được ví như chẳng có tương tai mà trở thành một chàng trai mà người người kính trọng. Nhưng đến lúc anh thành công, biến cố chợt ập tới kéo theo Đức Duy đi mất, khiến anh sống trong đau đớn nhiều năm liềnRồi ngày Đức Duy về bên anh đã đến, anh chẳng muốn đánh mất người anh thương nữa. Anh ôm cậu thật chặt như muốn nói dù cho có chết anh cũng muốn Đức Duy ở bên mình, chẳng rời bỏ anh một lần nào nữa....…
Ờmm, ở đây bế Lê Quang Hùng…
Kể về đám học sinh quậy phá cùng vô số câu chuyện dở khóc dở cười…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
Ngồi chán quá nên viết:) Một phần vì vã quá không ai viết AllCap 😞 nên tự thân vận động đi viết vậy CAPTAIN LÀ BOT CAPTAIN LÀ BOT CAPTAIN LÀ BOT Điều quan trọng nhắc lại 3 lần Ghét thì lướt không khiến đọc ạ. Cấm đục thuyền dưới mọi hình thức!…
Và từng ấy năm, từ nơi giá băng..Em biết rằng..Chẳng thể tin một Red Flag .Như Anh!…
"Khi em lớnTrước mắt em là bầu trời trong xanhEm cứ vô tư chạy đi thật nhanh nào có biết được...Khi em lớn..."Em là kết tinh của tình yêu thương của ba và mẹ Tình yêu ấy ra đời với đôi mắt long lanh như cả bầu trời sao Tuy vậy nhưng tại sao bà nội với ba lại gọi em là sao chổi thế? Tác giả: Phương NghiThể loại: Vườn Trường, bạo lực học đường, SE, HE, ABOYếu tố: kinh dị pha lẫn hiphop⚠TẤT CẢ CHỈ LÀ "TIỂU THUYẾT"⚠Nhưng dựa trên những câu chuyện có thật của tác giả…
tưởng tượng thôi…
Chuyện này tui nghĩ là sẽ ko hay lắm đâuChuyện có H+, ngọt nhiều ít ngược ạ ai đọc được thì đọc ko được thì next ạ…
thiếu gia tài phiệt x chủ tịch tập đoàn Nguyễn Quang hđd x nqa⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀ ⠀:¨ ·.· ¨:⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ '· . 𐙚…
Hội trưởng....Hội trưởng thích tôi sao~…
Chung cư hay sảnh chờ?…
" nơi tâm hồn được thoả sức bay nhảy"…