dành cả tuổi thanh xuân cho mối tình đầu (truyện ngắn/SE)
mối tình đầu là đau nhất đối với những người con gái như em…
mối tình đầu là đau nhất đối với những người con gái như em…
lười vt…
Đây là câu chuyện mình tự nghĩ ra hy vọng mọi người sẽ thích…
tôi yêu anh cho đến khi hồn hoá tro tàn till the soul burns to ashes…
Tác giả: Mục Đan PhongNgười dịch: Emily TonNàng là chính là một vương bài của đội đặc công, là cao thủ y thuật lẫn độc thuật.Vẻ ngoài trẻ trung xinh đẹp nhưng bản tính lại tà ác. Nhìn thiên chân tuyệt mỹ nhưng lại có thể bất thình lình động thủ không chút do dự.Một ngày kia vì luyện ma thuật đen chưa thành đã khiến nàng xuyên qua trở thành một tiểu phế tài. Nàng sẽ thay đổi nơi nàng xuyên đến như thế nào? Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé.…
Nếu hôm ấy không phải là mưa, thì liệu rằng cậu có thể nhìn thấy được nước mắt của tôi đang rơi vì cậu, rồi cảm thấy đau lòng mà chạy đến bên tôi?…
Hello mọi người câu chuyện này kể về cuộc đời của chính mình mong các bạn ủng hộ, có gì sai xót mong các bạn bỏ qua 😊(^_^)😁…
Thật ra truyện này mình lấy ý tưởng từ bộ phim bách hợp mà mình cực thích . Đáng lẽ phim này có 3 cặp nhưng mình chỉ đi sâu vào một cặp mà mình thích nhất thôi . Truyện này không giống hoàn toàn như trong phim nhé ! Mong mọi người ủng hộ ạ !…
Mọi người đọc thử nha…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
tôi năm này 17 tuổi sắp sang tuổi 18 , có bao nhiêu truyện muốn kể , lớp 12 sẽ bận lắm nên tôi sẽ viết như kiểu nhật ký thôi…
Ta không cha không mẹ được cung chủ cổ cốc nhận nuôi, ta đam mê với thế giới bên ngoài và muốn được tu tiên. Cung chủ đồng ý nhưng hắn lại đi theo ta vậy là hành trình tu tiên của ta bắt đầu cũng với hắn....…
Đó là một cô gái nhỏ nhắn, nhưng lại có lòng can đảm, gan dạ hơn bất kì ai. Trong một xã hội, đồng tiền là thứ quyết định mọi thứ, một xã hội thối nát, con người chà đạp lên nhau để giành cương vị, sống trong sự xa hoa hưởng lạc. Sau biến cố lớn nhất của đời cô, cô đã chiến đấu quyết liệt, cũng với sự tương trợ của những chàng kỵ sĩ quả cảm, vươn lên chiến đấu để sinh tồn, phá vỡ rào cản giữa sự phân hóa giai cấp. Cô là một nữ bá tước tài ba…
Tác giả: Myung NguyễnÝ tưởng: Xiềng xích yêu thươngĐam mỹ, yandere, độc chiếm công, ôn nhu thụ. Đa công nhất thụBất Lục, hắn ta thật kì lạ. Lúc nào cũng bám theo Dung La. ...Cái gì!!? Dung La bị sát hại!!?...Dung La! chơi cùng mình đi! mình là U Minh!- cậu bé 6 tuổi ngọng líu lô rặn ra từng chữ khó khăn...Oa!!! Dung La!! B...Bất Lục cùng đám cậu ấy... hức... bắt nạt mình!!- Nó khóc...Con không xin lỗi nó đâu!!!- cậu nhóc to xác nói...Cậu... Sao lại đẹp đến thế?- Lục hỏi...Cậu bị sao vậy? không đánh nó à?- một cô nhóc hỏi, cả đám trẻ bạn Bất Lục ùa theo...Muốn thử chơi bài không? Dung La?- nhóc cận hỏi....Không...-đáp lại....Tại sao!?- nhóc con nghịch ngợm nói....Vì nếu chơi bài với các cậu... sẽ không lên được...…
Tôi là Atsushi Shiro, một cậu học sinh cấp 1. Nghe có vẻ còn nhỏ nhỉ? Nếu ai đang nghĩ tôi ngây thơ, hồn nhiên thì dẹp ý nghĩ đó đi. Cuộc sống của những người bạn đồng trang lứa với tôi rất sặc sỡ nhiều màu. Nhưng cuộc sống của tôi chỉ có duy nhất một màu xám ảm đạm. Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi tôi chuyển nhà. Có một cô bạn hàng xóm đến làm quen, cô ấy chung trường mới với tôi. Mọi thứ dần không nằm trong tầm kiểm soát của tôi nữa. Cô bé ấy hồn nhiên, ngây thơ, và mang nét khác lạ với nhiều người khác. Ngày ngày trôi qua, tình cảm đã nảy sinh từ lúc nào không biết. Thứ tình cảm đã bén rễ trong lòng tôi, không sao quên được. Và đau đớn ập đến, tôi bắt buộc phải chuyển sang Mỹ sống. Chuỗi ngày đau khổ bắt đầu, không lúc nào tôi không nhớ về cô ấy. Con tim cứ dày vò tôi, rất đau. Hai năm trôi qua, tôi về lại nơi xưa cũ. Tìm lại bóng hình của cô gái tôi nhớ nhung bấy lâu. Nhưng đâu rồi!? Người con gái tôi thương ...!?…
® Mỗi năm chỉ có thể viết ba lần vào ngày sinh nhật của ba đứa, mong rằng năm nào cũng có thể viết, viết đến khi già thì thôi. Hihi =))))® Không được mang đi đâu :)…