Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một tập hợp những mẫu truyện nhỏ do tôi trải nghiệm ngay từ những ngày đầu đi học đại học của mình. Truyện sẽ lấy nhân vật "tôi" làm trung tâm và mọi chuyện sẽ được kể lại dưới góc nhìn của nhân vật "tôi".%Đồng thời, để tăng thêm phần hư ảo cho câu chuyện, chuyện sẽ lấy 90% chất liệu từ thực tế và 10% chất liệu từ trí tưởng tượng của tôi. Mọi người có thể xem nó như 1 quyển truyện với những mẫu chuyện ngẫu nhiên mà đọc trong lúc rảnh rỗi.Truyện không có ý đả kích hay bêu xấu bất kỳ cá thể hay thực thể nào.…
Editor: HilaHán Việt: Đại lão thất ức hậu chỉ ký đắc ngãTác giả: Đinh Gia ThụSố chương: 1471Main: Phó Nam Lễ, Ôn KiềuBản truyện tranh: Vẫn cứ nhớ em, nhớ emĐang trong quá trình edit---------------------❤️----------------------Văn án: Cơ trưởng hãng hàng không Đông Xuyên kiêm người thừa kế tập đoàn Phó Nam Lễ, gặp tai nạn xe bị mất trí nhớ. Chỉ nhớ được trước tai nạn xe đã có cô gái đã liều mạng cứu hắn - Ôn Kiều. "Ngươi là?" "Ta là vợ của ngươi đó a" ---------------------❤️----------------------Đây là bộ truyện đầu tiên Hila edit, sẽ có rất nhiều thiếu xót nhưng vẫn mong mọi người ủng hộ cho đứa con đầu của mình. Mọi góp ý mình đều sẽ tiếp nhận ạ.Vì khả năng mình còn hạn chế, nên không thể ra thường xuyên hay có lịch cụ thể ạ. Mình sẽ cố gắng ra đều đặn nhất có thể ạ.…
"Có tiên nhân một thân bạch y quỳ dưới gốc cây đào, lặng lẽ ngước nhìn tán cây. Cứ thế ngốc ngốc thật lâu, thật lâu....Bỗng nhiên y nhìn thấy một cánh hoa đào rơi xuống.Là cánh hoa hay là máu của Trầm Lăng ?Bạch y tiên nhân lại nhìn, hắn thấy có một giọt nước rơi xuống.Là lệ của Trầm Lăng hay là tuyết tan thành nước ?"Kiếp trước Trầm Lăng bị gài bẫy rơi vào con đường tu ma đạo, những tưởng sẽ phải cô đơn đến hết cõi đời còn lại, ông trời liền hihi haha quẳng một tiểu hài tử đến cho hắn. Để rồi khi hắn một lần nữa sống lại, những tưởng sẽ gạt bỏ mọi chấp niệm mà an an ổn ổn sống tốt cuộc đời của mình, ông trời lại một lần nữa quẳng cho hắn một tên....Hoàng Đế.…
Dịch Diễm vì Thiệu Quan Quần dốc hết tâm huyết, công đạo hơn phân nửa sinh, kết quả có một ngày nàng biết được, chính mình trượng phu Thiệu Quan Quần không thương chính mình, yêu là một người nam nhân, cái kia nam nhân là hắn Bạch Nguyệt quang, Thiệu Quan Quần thú nàng bất quá là tình thế nào cũng phải đã.Dịch Diễm cổ chừng dũng khí ly hôn, không nghĩ tới rời đi khi ra tai nạn xe cộ, đi đời nhà ma.Nàng âm thầm thề, nếu trọng đến một hồi, nàng nhất định phòng cháy phòng trộm phòng Thiệu Quan Quần, gọi hắn gặp quỷ đi thôi!Tái trợn mắt khi, nàng trọng về tới mười sáu tuổi, lúc này đây nàng hạ quyết tâm hảo hảo học tập, tuyệt đối sẽ không giống nhau đời trước như vậy, ngốc hồ hồ đuổi theo Thiệu Quan Quần cước bộ, chạy ra ngoại quốc đọc sách, thiếu chút nữa cũng chưa về, còn bả chân, hạ xuống cả đời tàn tật.Nhưng là ai có thể nói cho nàng, vì sao Thiệu Quan Quần Bạch Nguyệt quang sẽ xuất hiện ở trường học, còn tiếp cận chính mình, nói thích chính mình? Thế giới này có phải hay không làm sao ra vấn đề ?Dịch Diễm tổng cảm thấy Chử Minh Uyên thâm tình tới không hiểu, nàng không biết Chử Minh Uyên là trả giá cái dạng gì đại giới, mới đổi lấy cùng của nàng gặp lại.Kiếp trước, ở Dịch Diễm cùng Thiệu Quan Quần thành hôn tiền một đêm, có hai người tĩnh tọa nhất cả đêm, một cái là Dịch Diễm thân ca ca, một cái nhân cùng nàng chưa từng gặp mặt.Người kia kêu Chử Minh Uyên, ở cái thế giới kia, bọn họ chưa từng gặp lại.Làm đối của nàng yêu trở thành thói quen sau, tình yêu như giòi phụ cốt, khôn…
Tác giả: Nhạc Linh LanThể loại : Trùng sinh, Tinh tế, Tương lai, Dị năng, Chủ thụ, Cường cường, Song khiết, Khoa học viễn tưởng, Thăng cấp lưu, 1v1, HE_____VĂN ÁN_____ Lạc Diệp Quân sau khi bị ngã tỉnh dậy liền xuyên đến tinh tế tương lai thế giới trong một quyển tiểu thuyết thành một người qua đường.Lạc Quân Diệp: -_-||| Móa, lão tử đang chuẩn bị hưởng thụ nhân sinh, tự nhiên bị bắt về vạch xuất phát là sao?????Thế giới tinh tế này là một thế giới tương lai khoa học tiên tiến nhưng lại huyền huyễn, khắp nơi là kỳ ngộ nhưng bao quanh đều là nguy hiểm rình rập. Một thế giới đầy rẫy nguy hiểm, con người ở thế giới này đều tu luyện rèn thể, dị năng khắp nơi đi, Lạc Quân Diệp may mắn có dị năng bước lên con đường tu luyện đầy kỳ ngộ.....…
Văn ánVườn trường văn, ngọt văn. Bạo lực nữ thần VS phúc hắc tiểu mập mạpSống lại đến mười năm tiền, Nam Tiêu cố gắng sống được tinh ranh hơn màu.Kiếp trước của nàng trung học thời đại, học tra một quả, não tàn phi chủ lưu, nhân gặp người ngại, hại nhân hại mình cũng không tự biết.Kiếp này nàng đi nữ thần lộ tuyến, cao nhan trị học bá, vận động toàn năng, nam thần thu gặt cơ, gia trưởng trong miệng "Người khác gia đứa nhỏ".Nhưng mà, làm cho mọi người giật mình chính là, nữ thần thế nhưng chung tình cho lớp học tiểu mập mạp Triệu Tử Mộc ! Đối nhất chúng suất ca nam thần bỏ mặc?Chỉ cần Nam Tiêu tự mình biết đạo --Kiếp trước nhận được BOSS chiếu cố, cả đời này, đến lượt ta chiếu cố ngươi đi!Phúc hắc BOSS: ân, ta thực cần nhân chiếu cố...( từng cái mập mạp đều là tiềm lực cổ, chúng ta nam chủ phải là tối suất tích! )Nội dung nhãn: sống lại ngọt vănNhân vật chính: Nam Tiêu…
" Tà Dật thần quân ngươi là thứ không tim không phổi, ta yêu ngươi ..... Ta yêu ngươi suốt 1000 năm !!! Một cửu vỹ hồ như ta chấp nhận mất 8 cái mạng để cứu sống ngươi...... !!! Haha ....!! Ta thật thảm hại...!!! " - " Ngươi đã ăn trộm Dao Linh Ngọc.. Ta cũng không thể cứu được ngươi nữa... "- " không có nó sao ta cứu được ngươi chứ ..." Cười dài trong nước mắt, hắn biết tất cả nhưng hắn vẫn chọn tuân lệnh theo thiên đình. Coi như Tiểu Vũ ta không có mắt đi... Nhắm mắt lại ta chờ những đoạn thiên lôi chuẩn bị giáng xuống.....Một thân ảnh đỏ rực lao ra đỡ từng đòn sét đánh xuống. Ta trợn trừng con mắt- " Thương Rực !!!! "Thân ảnh đó ngã xuống trước mặt ta, tại sao ngươi lại làm như vậy, tại sao ...?!! Ta cố lết tới ôm hắn vào lòng, lòng ta như bị siết chặt lại.- " Thương Rực ngươi đừng chết ...! Ta luôn xấu tính với ngươi.... Sao ngươi ngốc thế lại ra đỡ cho ta ....! "- " Vì...ta...yêu.....nà..ng ! "Cơ thể ta cảm giác nóng rực như hoa thiêu máu thịt như tan ra thành trăm ngàn mảnh.... Khó chịu quá.…
Hoàng Hân Nguyệt mở mắt tỉnh dậy thì đã thấy bản thân mình quay trở về thời điểm bi kịch của cuộc đời cô sắp xảy ra. Điều này khiến bản thân cô không biết nên cười hay khóc...Kiếp trước vì cái gọi là bạn bè, cái gọi là thầm mến, cái người dù bị cô hại cho đến chết cũng không đổi, người đàn ông vẫn yêu cô, người vẫn cưng chiều cô, bao dung cô, hiện tại cô sống lại* (trùng sinh), cô quyết định đi tìm lại tình yêu ngày xưa, mà yên lặng ở bên cạnh anh bảo vệ anh?…
Nàng là đích nữ tướng môn, trầm tĩnh dịu dàng, si mê Định Vương, từ bỏ người thân. 6 năm phò tá, trở thành mẫu nghi thiên hạ.Giúp hắn tranh đấu giành thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm trở thành con tin nơi đất khách quê người, sau 5 năm trở về, hậu cung đã không còn chỗ cho nàng.Trong ngực hắn mỹ nhân đang tươi cười rạng rỡ: "Tỷ tỷ, giang sơn đã định, ngươi cũng nên lui rồi."Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, không ai được tha. Hắn lật ngửa ván bài, gia tộc diệt vong!Thẩm Diệu làm sao cũng không nghĩ tới, phu thê hoạn nạn, hỗ trợ lẫn nhau, bất quá chỉ là một trò đùa!Hắn nói: "Nể tình ngươi theo trẫm 20 năm, ban cho toàn thi, tạ ơn đi."Ba tấc lụa trắng, Thẩm Diệu lập lời thề độc: Ngày ta chết, ta sẽ cùng ngươi chết!Trọng sinh trở lại năm 14 tuổi, bi kịch chưa xảy ra, người thân vẫn còn, nàng vẫn là tướng môn đích nữ dịu dàng ôn nhu.Cực phẩm thân thích che giấu ý đồ xấu xa, đường tỷ đường muội ác độc vô tình, di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, và còn tra nam muốn giở lại trò cũ?Bảo vệ gia đình, đại thù phải trả, giang sơn đế vị, cũng muốn chia một phần. Đời này, xem ai mới là người thắng cuộc!Nhưng Tạ gia tiểu hầu gia, thiếu niên kiêu ngạo cầm thương rong ruổi trên lưng ngựa, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà kiêu ngạo: "Chỉ là lật đổ ngai vàng, hãy nhớ, thiên hạ thuộc về ngươi, ngươi thuộc về ta!"Ban đầu hắn hững hờ nói: "Thẩm gia Tạ gia phân biệt rõ ràng, nha đầu Thẩm gia đột nhiên tốt bụng, chắc chắn không có ý tốt!"Sau đó hắn bình tĩnh nói: "Đều…
Cố lão sau khi chết đi vào quỷ môn quan. Ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đi vào dòng Vong Xuyên mờ ảo. Hai bên bờ sông là những đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực trãi dài đến vô tận. Xung quanh ánh sáng xanh mờ ảo. Phút chốc lại có những làn khói như ẩn như hiện kéo theo những tiếng rít trong làn sương lạnh. Xa xa nhìn thấy Cầu Nại Hà nối dài hai bên bờ Vong Xuyên. Cây cầu này là nơi tất cả oan hồn đều phải đi qua để trút hết quá khứ đầu thai và tái sinh. Trên cầu có bóng hình quen thuộc. Bóng hình mờ ảo đó quá đỗi thân quen. Bất giác Cố lão 86 tuổi lại rơi nước mắt. Đó phải chăng là chị Ngọc. Sao có thể. Từng giọt từng giọt nước mắt Cố lão rơi nhẹ nhàng xuống dòng Vong Xuyên. Một làn khói tím bao phủ cơ thể. Cố lão cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn trẻ trung hơn. Cố lão đột nhiên biến thành Cố Hiểu Mộng năm xưa trẻ trung xinh đẹp. Thuyền dừng phía chân cầu. Cố Hiểu Mộng nhanh nhẹn như thoi. Nàng chạy nhanh lên cầu tiến nhanh đến nơi có bóng hình đấy. Người mà nàng ngày nhớ đêm mong đến chết cũng mong gặp lại. " Hiểu Mộng ... chị chờ em đã rất lâu rồi!!…
Trọng đến nhất thế, Tiết Oản nhưng lại về tới bát tuổi năm ấy.Phấn nắm linh lung thiên hạ tuyết trắng đáng yêu, lại kiều lại nhuyễn.Thượng nhất thế, Tiết gia suy tàn, Tiết Oản không chịu nổi gian nhân làm nhục, nhảy vào vạn trượng vách núi đen, kham kham kết thúc cuộc đời này.Này nhất thế, Tiết Oản quyết định gả cùng kia hung ác nham hiểm ngoan bạc Tây Hán đề đốc vì đối thực...Thượng nhất thế Đại Ngụy Tây Hán đề đốc Tống Úc nghe nói là con hát xuất thân, dung mạo ngày thường yêu dã, tính tình cũng là tàn nhẫn bạc tình.Lúc đó Tống Úc, kinh châu danh giác, trong trẻo nhưng lạnh lùng lại cô đơn.Sau lại, cập kê cô gái Tiết Oản như hoa kiều nhuyễn.Tàn nhẫn Tây Hán đề đốc Tống Úc sắc mặt âm lãnh, nói ra trong lời nói cũng là khắc cốt lạnh lẽo: "Đừng gần chút nữa ta!" Dài chỉ vi khuất, hung hăng nắm cô gái cằm, "Tiết cô nương sẽ không sợ người khác nói ngươi gả cho cái hoạn quan sao."Tiết Oản vị ngôn, môi đỏ mọng vi mân, một đôi tiễn thủy thu đồng ba quang liễm diễm, không tiếng động tát kiều.Tống Úc mắt tiệp khẽ run, một lòng sớm sụp đổ quân lính tan rã.Đều nói hoạn quan vô tình, ngươi lại sâu tình.Một đêm kinh mộng, lạc nổi lên ba ngàn phồn mạc, bỉ thế như tuyết kinh hồng, cuộc đời này đổi lấy tận xương tương tư.…