Nguyệt Trầm Ngâm (Edit)
Xuyên qua không theo ý ta, Khanh Khanh phục Khanh Khanh.Lục quốc loạn thế, đã từng sống dưới mái ấm gia đình hạnh phúc, nhưng rồi lại vì chiến tranh mà ly biệt. Ta chỉ muốn sống sót, chỉ muốn những người thân duy nhất của ta cùng nhau sống sót.Thiếu niên thuở tung hoành đạp gió.Hồng các họa lâu người rảnh rỗiPhong ba bão táp nổi lên sóng ngầm.Hắc phong bẻ gãy thành thiên biếnThủy ngăn trở sương mù chặn ba nghìn dặm Nhạn Lai thu đi lại mười nămHuyền tựa Nga Mi ngân câu pháchTiêu Phượng vang lên động tân nguyệtNam Phong có Dạ Cảnh Lan.Nguyệt trầm xuống ngâm nơi ai niệmTiêu hồn ra hạp định thiên cổ phượng minh ngàn nhận động thương thiênHoàng tuyền bích lạc không gặpSinh tử cùng QUÂN TUYỆT.Thề đoạt thiên hạVì hồng nhanTay nhiễm.....MáuCười....Giang sơnỦng thiền quyênNhưng liệu kiếp nầyLà mộng Vân DựcHay vẫn là Dạ Nguyệt duyên phậnP/s: Chả là dạo này thích đọc manhua, vô tình lọt hố bởi bộ truyện cổ đại được viết theo lối hành văn rất thâm thúy và sâu sắc, biết được bộ manhua này có bản tiểu thuyết cùng tên được xuất bản và vô cùng nổi tiếng ở Trung Quốc nhưng bộ này hình như chưa thấy ai edit, cái máu tham lam nổi lên, vừa mới xong truyện kia, lại đâm đầu vô truyện này, thực ra đã suy nghĩ và nghiên cứu truyện này được hai tuần rồi, tới bây giờ mới dám tung lên, hy vọng bộ truyện này được nhiều người đón đọc...…