Mèo hoang
Việt Anh một cậu học sinh năm cuối, lạnh lùng và bất cần đời, vô tình bắt gặp ánh mắt của một người con gái. Không ồn ào, không nổi bật.Ngọc Như không phải người nổi bật. Nhưng trong mắt Việt Anh, cô hiện lên như ánh trăng lặng lẽ trên nền trời đen, dịu dàng và xa xăm. Càng lại gần, cậu càng nhận ra bên trong sự lặng thinh ấy là một thế giới phức tạp, mong manh, và rất đẹp.Ngọc Như là cô gái sống nội tâm, luôn thu mình lại trong một vỏ bọc an toàn do chính mình dựng lên. Cô tránh xa những ồn ào, giữ khoảng cách với thế giới xung quanh, nhưng sâu trong tâm hồn, lại thường xuyên chênh vênh và trống trải. Cô không biết mình đang đợi điều gì. Ngọc Như giống như một con mèo hoang, sống kín đáo, ít bộc lộ cảm xúc, đôi khi hơi cảnh giác, nhưng thực chất cô rất dễ nhạy cảm. Việt Anh nhìn ra điều đó từ sớm và dùng biệt danh này như cách thừa nhận con người thật của cô.Mèo hoang không dễ tiếp cận. Dù có cho nó ăn, hay nhẹ nhàng chăm sóc, nó vẫn sẽ đề phòng và khó tiếp cận. Vậy nên Việt Anh chọn cách từ từ bước tới. Cô lùi, cậu tiến. Vì tình cảm của cậu cho cô là thật, bản thân không bao giờ kiến nhẫn, nhưng lại đủ kiên nhẫn để cô dần mở lòng hơn. Dưới lớp trêu chọc và những câu đùa mang vẻ bất cần, Việt Anh dành cho Ngọc Như một sự quan tâm rất âm thầm mà sâu sắc.…