Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Giới thiệu vắn tắt:Hội pháp sư Fairy Tail, đến từ hiện thế linh hồn cùng Romeo linh hồn dung hợp lẫn nhau, kể từ đây một Romeo Conbolt hoàn toàn mới ra đời! Khuyết thiếu ma lực? Không vấn đề, từ từ sẽ nhiều, Sát long nhân? Không vấn đề, diệt rồng chẳng còn là việc khó, Hắc ma pháp sư mạnh nhất? Không vấn đề, siêu việt không còn là giấc mơ. Cuối cùng Romeo chính là thần ma pháp sư mạnh nhất!…
Aki sẽ phải làm gì khi một người giống hệt người cậu yêu xuất hiện? Càng rắc rối hơn tên đó lại là bạn trai của Min - người bạn thân của cậu. Liệu đó là Tomoya - người cậu yêu hay là ban trai Min?…
Tôi vẫn còn nhớ rõ, mười năm trước, cái đêm ấy, khi cha mẹ và đứa em chưa kịp ra đời của tôi bị kẻ thù tàn ác cướp đi mạng sống. Mất mát ấy đã khiến tôi như một cơn bão, cuốn phăng mọi thứ, để lại chỉ một đứa trẻ bị bỏ lại, may mắn được bác hai - em trai của bố - nhận nuôi. Gia đình bác, không có con cái, nên tôi đã trở thành đứa con duy nhất của họ, dù chỉ là danh nghĩa.Ngày hôm nay, tôi đứng giữa nghĩa địa, dưới tán cây hoa mận, trong cái lạnh se sắt của tháng Chín, khi gió thổi qua, tuyết bắt đầu rơi. Vào cái khoảnh khắc ấy, tôi không biết phải làm gì ngoài việc đứng lặng yên. Những cảm xúc hỗn độn vỡ òa trong lòng, tôi tự hỏi: "Nên buồn hay khóc đây? Chính tôi cũng không rõ nữa... lạnh quá..."Nhưng rồi, giữa không gian u tịch ấy, một cô bé trong bộ đồ mưa hình chú ếch xanh xuất hiện, cầm ô che cho tôi. Cô bé ấy, với ánh mắt ngây thơ nhưng đầy xúc động, lại làm tôi mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi sau nhiều năm. Và rồi, một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên đã thay đổi hướng đi của tôi, từ nghĩa địa đến những ngã rẽ của cuộc sống, nơi mà không ai ngờ tới.Tôi không biết trước được rằng, cuộc sống này sẽ lại đưa tôi và cô bé ấy gặp lại nhau trong những hoàn cảnh éo le, những sự thay đổi bất ngờ, để rồi trở thành những mảnh ghép không thể thiếu của một câu chuyện dài, với những mối quan hệ phức tạp và những cuộc đua theo đuổi, yêu thương và sự đấu tranh.…
Tên khác : Bất hạnh cuộc đời ~ Tác giả : Là tui chớ ai ~ Hồi kết : Vẫn thế ~ -_-' --------------------- Giữa cuộc sống tốt đẹp và cuộc sống tội nghiệp có một khoảng cách . Vâng ! Có hai cô gái sống trong hai cuộc sống đó . Một cô gái là tiểu thư quyền quý nhất của công ty Mikasi đứng đầu Nhật Bản . Cô kia là người hầu của cô gái quyền quý kia . Cô gái đó có một cuộc sống không hạnh phúc nhưng được mẹ yêu thương , ấp ủ , vỗ về , cô không cảm thấy trống rỗng vì mẹ đã lấp đầy khoảng trống đó , trong nhà cô còn thiếu vắng một người cha . Mẹ cô không may lâm bệnh nặng , khó lòng qua khỏi . Nhà không có tiền đem mẹ đi bệnh viện , cô cũng không hề hay biết mẹ bị bệnh . Cô luôn chăm chỉ phục vụ theo ý thích của tiểu thư quyền quý đó để lấy vài đồng bạc về nấu nướng và giúp đỡ mẹ . Khó khăn thay ! Cô tiểu thư quyền quý đó lại là một cô gái chua ngoa , đanh đá , luôn làm khó cho người hầu của mình . Cứ mỗi độ đông đến , gió bấc vi vu cao vút lạnh lẽo , trong ngôi nhà nhỏ bé bố và mẹ cô dành dụm được để xây nhà , mẹ cô thường trở bệnh nặng , bà ho rất lớn , người sốt như nước sôi . Và rồi , đời cô hầu kia cứ trôi nổi , trôi dạt vào nơi nào đó ..... ~ ------------ Giá như ông Trời .... Nói cho mình biết sớm hơn Giá như ông Trời .... đừng giỡn với mình dai hơn Giá như ông Trời .... Chịu thấu hiểu nỗi bất hạnh của mình sớm hơn Thì giờ mình đã không ôm nỗi giận Mà hận đời trớ trêu lơ đãng Giờ đây ... Dưới suối vàng mẹ an giấc ngàn thu Con ở đây .. Lù đù bên mái tranh nhỏ…
Thể loại: Ngôn Tình ,Truyện SủngTác giả: An Chỉ ManhTình trạng: Hoàn ThànhChương: 977Giới thiệu:Một lần lạc đường đi nhầm vào phòng Tổng thống cả nước đang coi mắt, vội vàng bỏ chạy nhặt được một tờ giấy, trực tiếp ném vào thùng rác lại rước lấy lệnh truy nã của tổng thống cả nước.Cận Tư Hàn có ba nguyên tắc: "Lúc thân mật, muốn chủ động. Cưng chiều em, không được trốn. Lúc tôi yêu, không được...... Ngừng."An Chỉ Manh muốn khóc, người kiêu ngạo lãnh khốc nay còn đâu! Yên lặng hạ quyết tâm không khuất phục trước quyền uy, nhất định phải ' chạy... '.(Đó là em trốn, tôi sủng, sủng đến mọi người hạnh phúc choáng váng, ngọt tới rơi răng, nảy sinh tính đồng lòng của mọi người)Nguồn: thichdoctruyen…