Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
682 Truyện
[HSTK] Mộng Hoa Sơn

[HSTK] Mộng Hoa Sơn

76 13 1

Văn án: "Thanh Minh, Hoa Sơn là gì đối với đệ ?"" Thanh Minh à, rồi sẽ có một ngày đệ sẽ thấy bọn chúng đáng quý đến dường nào, không ai có thể mãi bước đi một mình được cả. Thỉnh thoảng hãy chậm lại mà nhìn lại phía sau đệ có những gì. Hoa sơn chính là gia đình của đệ."..." Sư huynh, mặc dù huynh mạnh hơn đệ, những đứa nhỏ đều ngưỡng mộ sư huynh nhưng đệ sẽ không thua sư huynh đâu, đệ sẽ dùng cách riêng của đệ để dẫn dắt đệ tử Hoa Sơn phái, chúng ta chỉ là Hoa Sơn của hiện tại nhưng chúng mới là tương lai của Hoa Sơn. Vì vậy, không phải sư huynh, mai này chúng sẽ nhắc tới đệ, người dẫn dắt chúng chứ không phải sư huynh chết tiệt đâu..hi hi hi......" Đại huynh, không biết bao giờ sẽ đến lượt ta chết nhỉ... Ầyyy, đừng có nhìn ta bằng ánh mắt này, ta chỉ muốn tâm sự một chút thôi, chứ ta nhất định phải chặt đầu tên Thiên Ma khốn khiếp kia mới chết được. Đại huynh này, tự nhiên dạo gần đây ta lại nhớ đến mấy đứa nhóc ở Đường môn, ta thấy lo lắng cho chúng cơ đấy, nhưng huynh tin ta đi, sau khi chiến thắng ta sẽ dạy dỗ lũ nhóc đó thật cẩn thận. Tương lai Đường Môn chắc chắn là bằng hữu thân thiết nhất với Hoa Sơn đúng chứ." ....Tương lai ư?Những kẻ còn không biết được ngày mai vẫn còn sống hay sẽ chết thì sao có thể nói đến chuyện tương lai, nhưng dẫu vậy con người ta vẫn mong chờ vào nó. Trung Nguyên một trăm năm sau đã trở lại với vẻ bình yên, không còn Ma giáo, Thiên Ma cũng đã chết. Vậy mà, những kẻ năm ấy tay cầm kiếm đứng đầu chiến tuyến giờ đây lại phải chịu sự ca…

Kẹo ngọt

Kẹo ngọt

19 2 2

Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…